NHƯ Ý TRUYỆN TRỌNG SINH VĂN CHI THANH ANH HOẰNG LỊCH


Hoằng Lịch trở lại phủ đã là hoàng hôn, từ xa thấy Lang Hoa ngồi ngay ngắn trên ghế gỗ đàn hương ở giữa.

Nhìn thấy hắn trở về, vội vàng nghênh đón: "Sao hôm nay vương gia về muộn vậy?"
"Không có việc gì."
"Vừa rồi Tô Bồi Thịnh bên cạnh hoàng thượng truyền chỉ, Đại Thanh ta cùng Ngọc thị kết giao rất tốt, mấy năm gần đây Ngọc thị quan hệ rất tốt với Đại Thanh, trợ giúp ta Đại Thanh không ít, hiện giờ lại đưa ra đề nghị liên hôn, hoàng thượng cũng đồng ý, ban quý nữ Ngọc thị làm cách cách của người, tháng 11 vào phủ."
Kim Ngọc Nghiên? Trong đầu Hoằng Lịch lập tức hiện ra suy nghĩ này, kiếp trước cô ta ở cạnh hắn, sinh cho hắn vài vị a ca, nhưng nghĩ đến việc ác cô ta làm đúng là không thể kể hết.

Trong mắt Hoằng Lịch hiện lên một tia mệt mỏi: "Nhất định phải như vậy sao?"
Lang Hoa nhất thời không kịp hiểu hắn nói cái gì, do dự hai giây mới phản ứng lại: "Hẳn là vậy."
"Phúc tấn sắp xếp là được."
"Vâng.

Trước khi Vương gia trở về, thiếp đã sai người pha trà long tỉnh mà thường ngày người hay uống, vương gia có muốn nhuận hầu không?" Thấy Hoằng Lịch không lên tiếng, nàng ta lại nói: "Mấy người trước mới có được trà mới mùa này, nước pha trà cũng dùng sương để pha, chỉ hy vọng nó có thể giúp vương gia nhuận tỳ."
"Mang lên đi." Hoằng Lịch lười biếng đưa tay cầm lên, mở nắp chén uống hai ngụm: "Không tệ."
"Có thể được vương gia khen ngợi cũng là phúc của trà này."

Ánh mắt Hoằng Lịch đột nhiên tối sầm lại: "Nàng biết làm ám hương canh sao?"
"Thần thiếp ngu dốt, xin vương gia chỉ bảo."
"Đúng vậy, đây vốn không phải thời điểm thích hợp làm ám hương canh.

Phải đợi đến khi hoa mai nở đầy cành mới làm."
"Vương gia chỉ dạy, thiếp sẽ làm cho vương gia." Lang Hoa nịnh nọt nói.
"Không cần, phúc tấn không cần làm, nàng cũng không nên làm."
"Nếu thiếp có điểm gì chưa tốt, xin vương gia nói ra, cũng không nên tức giận..."
Lang Hoa chưa nói hết câu đã bị Hoằng Lịch cắt đứt: "Phúc Tấn làm rất tốt, cần phải làm tốt hơn.

Hôm nay Hoằng Nhật hẹn đánh cờ, ta không dùng bữa ở phủ." Nhìn bóng lưng Hoằng Lịch đi xa, chỉ còn lại một mình Lang Hoa đứng yên ở đó, Tố Luyện ở một bên thấy thế vội vàng đi lên đỡ nàng ta: "Ta không sao."
"Phúc tấn đừng đau lòng, có thể vương gia vừa có chuyện phiền lòng gì đó."
"Ta biết, ta vốn không phải là phúc tấn do hắn tự mình lựa chọn, nếu không phải hoàng thượng banhôn, cũng sẽ không có ngày hôm nay." Lang Hoa thở dài.
"Phúc khí của phúc tấn còn ở phía sau! Người nên sớm vì vương gia sinh con, hơn nữa bây giờ vương gia được hoàng thượng coi trọng như vậy, ngày sau nhất định...."
"Tố Luyện, không được nói bậy, nếu để người khác nghe thấy sẽ phạm tội lớn!"
"Vâng, nô tỳ đã biết.

Chúng ta mau vào trong thôi."
Khóe miệng Lang Hoa xuất hiện nụ cười, theo Tố Luyện vào trong.
Tết Trùng Dương đã sắp đến, ngày 9 tháng 9, Hoằng Lịch dẫn phúc tấn cùng mấy vị cách cách vào cung, thỉnh an chúc mừng hoàng thượng và Hi quý phi, Hoằng Lịch cùng Lang Hoa bồi thái hậu, hoàng thượng cùng Hi quý phi lên Ngự Cảnh đình, lại gọi thêm Hoằng Nhật cùng huynh đệ.

Ngự Cảnh Đình này nằm trên đỉnh núi giả ở phía đông ở Ngự Hoa viên, đây vốn là địa điểm cũ Quan Hoa điện của đời Minh.

Đồi núi đá mỗi nơi đều có đèn.

Đình phẳng hình vuông, bốn cột, có đỉnh nhọn, trên phủ ngói lưu ly xanh biếc, ngói lưu ly màu vàng bên cạnh, đỉnh bảo màu vàng, tứ phía có cửa ngăn.


Trong đình thiên hoa tảo tỉnh, có một ngai vàng quay về hướng nam, Từ trên đình có thể nhìn ra cung uyển, nhìn ra Tử Cấm Thành, cảnh núi, Tây Uyển.

"Tết Trùng Dương chính là ngày hội tụ, hôm nay may mắn cùng ngạch nương và hoàng thượng cùng nhau trải qua Trùng Dương tiết này, quả nhiên là phúc khí của nhi thần." Lang Hoa nói xong, lấy ra một túi thơm: "Ngạch nương, đây là nhi thần tự tay làm cho người, bên trong có cây sơn thù du, còn có cả hoa cúc, hi vọng có thể trừ độc, giải cảm cho ngạch nương."
"Đúng vậy, ngạch nương." Hoằng Lịch tiếp nói: "Trong "Phong Thổ Ký" từng nói, ngày 9 tháng 9 dùng sơn thù du trừ độc chống sơ hàn.

Hôm nay làm túi thơm này cho người, cũng là suy nghĩ cho thân thể ngạch nương." Cho dù thái độ thường ngày Hoằng Lịch đối với Lang Hoa như thế nào, trong yến hội đối với người nhà như vậy, cũng phải giữ thể diện cho nàng ta.
"Được, nếu là tâm ý của Hoằng Lịch cùng phúc tấn, bổn cung sẽ nhận."
Chân Hoàn thích hoa cúc, cho nên sáng sớm đã sai người đưa hoa cúc đến bày ở trong sân Vĩnh Thọ cung, Phúc Già đỡ tay nàng ra cửa Vĩnh Thọ cung, nói to: "Hôm nay là Trùng Dương, bổn cung sai người đặt hoa cúc ở trong viện, mọi người mau ra ngắm hoa."
Âm thầm màu tím nhạt, dung hòa lấp lánh vàng.

Bên hàng rào đào, la hàm hương trong nhà.

Mấy giờ cấm tái lộ, thật là sợ hãi dương.

Nguyện phiếm kim anh vẹt, thăng quân bạch ngọc đường.
Nàng vuốt ve cánh hoa nói: "Thà rằng cành cây ôm hương chết, không bao giờ bị gió bắc thổi bay....!Màu vàng và tím này vốn là màu tôn quý."
"Ngạch nương thích, nhi thần sẽ dâng hoa cúc cho ngạch nương mỗi ngày."
"Tâm ý của Hoằng Lịch bản cung hiểu, hôm nay hoàng thượng tổ chức gia yến, chuẩn bị rượu hoa cúc cùng bánh Trọng Dương, cũng coi như là chúc mừng tết Trùng Dương."

Dân gian tổ chức Tết Trùng Dương rất đa dạng, Thanh Anh cùng tỳ nữ đi ra đường.

Thanh Anh mặc một bộ xiêm y màu xanh, ở viền váy cùng cổ tay thêu chỉ bạc, từ xa nhìn lại rất đẹp.

Mái tóc đen bóng mượt búi lên đơn giản, chỉ dùng một cây trâm tinh tế cài lên, tai đeo vòng ngọc phỉ thúy màu tím, tay đeo vòng bạc, nâng tay lên phát ra tiếng kêu rất dễ nghe.

Trong tay cầm một chiếc khăn lụa màu tím nhạt, trên khăn lụa thêu hình sơn thủy, theo bước đi của nữ tử, nước trong khăn tay chảy tựa như thật.
"Cách cách, hôm nay có rất nhiều người đi trồng cây sơn thù du, chúng ta cũng đi trồng mấy cây đi!" A Nhược đi theo phía sau Thanh Anh, nhìn thấy rất nhiều người tụ tập, vui vẻ gọi nàng.
Thanh Anh đồng ý.
Sau đó nhìn thấy một quầy hàng nhỏ bán rất nhiều túi thơm, chọn một túi thơm màu tím, đi dạo một lúc rồi quay lại.
Đợi yến tiệc gia đình kết thúc, phúc tấn cùng Hoằng Lịch trở về phủ.
"Xa tri huynh đệ lên cao, trồng đầy sơn thù du thiếu một người...." Lang Hoa không nghe thấy Hoằng Lịch nói gì, liền đỡ hắn trở về phòng: "Vương gia, hôm nay người say rượu, thần thiếp hầu hạ người nghỉ ngơi."
Một lát sau, Hoằng Lịch ngủ say, Lang Hoa nghe thấy hắn lẩm bẩm trong mộng: "Như Ý....!Như Ý!"
Lang Hoa không hiểu, chỉ cho rằng hắn hy vọng mọi chuyện đều như ý, liền tắt đèn nằm bên cạnh hắn..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi