NHỤC THÂN THÀNH THÁNH


Chương 82: Âm thầm hạ độc?
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Thị trấn này Nhất Minh đã từng đến đây một lần rồi, lần đó hắn cùng với Hoàng YY và Hoàng Anh vô tình gặp Tư Ngọc Nam ở thị trấn này.

Lúc đó hắn chỉ mới bước vào Tôi Thể cảnh mà thôi, bây giờ nghĩ lại thời gian trôi qua thật nhanh ah!
Nhất Minh hồi tưởng lại một chút về tình cảnh bị truy đuổi trước đó so với lần này cũng là không khác nhau mấy, nghĩ đến điều này hắn không khỏi bật cười một cái.

Từ lúc rời khỏi tông môn tới giờ, hắn luôn trong trạng thái bị người đuổi đánh như chó nhà có tang, điều này khiến hắn vô cùng bất đắc dĩ!
“Bây giờ cần làm chính là tận hết sức khôi phục thương thế, sau đó lại tìm cách trở về Sở gia giải quyết dứt điểm chuyện này.

” Nhất Minh trong lòng thầm nghĩ.

Muốn giải quyết chuyện này hẳn là không khó, nhưng tiền đề là hắn có thể thuận lợi trở về Tây thành giải quyết gia chủ Sở gia.

Một khi Sở Thiếu An vẫn lạc mà nói, phù chiếu mà Sở gia ban bố ra ngoài cũng vì đó mà mất hiệu lực, không còn lợi ích trước mặt thì chẳng ai sẽ đi mạo hiểm để làm cái gì, dù sao thì những tên truy nã không tha này cũng chỉ vì 500 khối linh thạch mà thôi.

Trong lúc bất giác, Nhất Minh đã đứng trước một gian tửu điếm, tiến vào bên trong liền có một tên tiểu nhị nhanh chóng chạy tới, Nhất Minh chỉ phân phó vài món ăn cùng một gian phòng sau đó bước lên lầu đi đến.


Tên tiểu nhị thần sắc hơi nghi hoặc một chút, hắn có cảm giác mình đã nhìn thấy gương mặt này ở đâu đó rồi thì phải, nhưng hắn cũng không có nhớ ra được ý tứ, liền nhanh chóng dựa theo phân phó đi chuẩn bị thức ăn mang đến.

Hơn nữa, Nhất Minh thần sắc trắng bệch cũng khiến cho không ít võ giả bên trong tửu điếm không khỏi đưa mắt nhìn một cái, mà những hành động này của đám võ giả, Nhất Minh cũng không có bận tâm lắm, hắn chỉ muốn nhanh chóng nghỉ ngơi một chút, đám truy binh kia còn vài canh giờ nữa là đến nơi này, hắn phải nắm chặt thời gian mới được.

Tiến vào bên trong gian phòng không được bao lâu thì tiểu nhị đã mang thức ăn lên tới, Nhất Minh ném cho hắn một khối linh thạch rồi bảo hắn lui ra ngoài.

Tên tiểu nhị thấy khối linh thạch lấp la lấp lanh hai mắt không khỏi tỏa ánh sáng, một khối linh thạch này đừng nói là ăn một bữa ngủ một chút, e rằng mua cái mạng của hắn cũng là dư xài, hắn liên tiếp đa tạ rồi xoay người rời đi.

Bước ra bên ngoài gian phòng, tiểu nhị liền đi đến bên cạnh hai thanh niên nam tử khom người một cái.

Một tên diện mạo bình thường, mặc một chiếc y phục màu xanh, bên hông mang theo trường kiếm hướng về phía tiểu nhị mở miệng nói:
“Ngươi làm tốt lắm! Đây là một khối linh thạch của ngươi, ngươi mau chóng rời khỏi nơi này là được, chuyện còn lại không cần ngươi phải quan tâm đến.


“Đa tạ công tử hậu ái, tiểu nhân cáo lui!” tên tiểu nhị thần sắc mừng rỡ không thôi, nhanh chóng khom người bái tạ sau đó nhanh chóng rời đi gian tửu điếm, chính hắn cũng không ngờ có một ngày mình có thể cầm trong tay nhiều linh thạch như vậy.

Mang theo tâm tình vui sướng chạy đi, tên tiểu nhị nghĩ rằng đây có lẽ là cuộc mua bán tin tức tốt ah.


"Bây giờ có không ít người muốn tìm tên kia, ta chỉ việc ôm cây đợi thỏ trong thị trấn tìm kiếm khách nhân bán tin này là được, còn về việc sợ tên tiểu tử kia trả thù hay không thì liên quan gì đến ta, hắc hắc".

Trước đó tại cửa ra vào, hai tên thanh niên này liền đã nhận ra thân phận của Nhất Minh, cách đây không lâu bọn hắn còn đang lo lắng không biết là Nhất Minh có dừng chân lại thị trấn này hay không, nhưng trời cao không phụ lòng người ah!
Hai người bọn hắn tới thị trấn không bao lâu liền nhìn thấy Nhất Minh tiến vào nơi này, cho nên bọn hắn mới tương kế tựu kế âm thầm hạ độc vào thức ăn rồi chờ cơ hội ra tay.

“Vương sư huynh, huynh nghĩ tên tiểu tử kia có dễ dàng trúng chiêu hay không? Đệ thấy hắn thương thế không nhẹ, tại sao chúng ta không trực tiếp ra tay luôn còn phải dùng mấy thủ đoạn này để làm gì?” một tên thanh niên y phục màu xanh kế bên mở miệng hỏi.

Hai người thanh niên này đều mặc giống nhau một loại y phục, chỉ cần nhìn vào liền biết xuất thân cùng chung một tông môn, còn về việc bọn hắn xuất thân tông môn nào thì không ai biết được, dù sao thì loại trang phục này ở Đông Nam đạo được coi là phổ thông nhất cái chủng loại kia.

“Tần đệ nói như vậy là sai rồi, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào thì cũng không được khinh thường địch nhân, sư tử vồ thỏ cũng sẽ dùng toàn lực, huống chi hai người chúng ta chỉ có tu vi ngũ trọng muốn giết hắn cũng không phải dễ dàng như vậy.

Tên này cách đây vài canh giờ trước đã độc thân diệt một đường chủ của Tam Hổ trại, chỉ bằng thực lực này cho dù hắn bây giờ trọng thương cũng dư sức bế hai người chúng ta lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân!” một tên thanh niên được gọi là Vương Bằng chầm chậm giải thích nói.

“Sư huynh nói có đạo lý, là đệ cân nhắc không chu toàn, cũng may có sư huynh kịp thời nhắc nhở.

” Tần Lang nói.


Vương Bằng gật gật đầu tiếp tục nói: “Chỉ cần chúng ta thành công hạ độc thì cho dù hắn có bao nhiêu cái mạng cũng không thể toàn thân trở ra, đến lúc đó có 500 khối linh thạch vào tay, chúng ta sẽ không phải vì tài nguyên mà chấp hành những nhiệm vụ nhàm chán như thế này!”
“Vương sư huynh nói có lý, tông môn nhiệm vụ hiện giờ không phải vận tiêu thì săn giết yêu thú, thù lao cũng không được bao nhiêu mà còn dấn thân vào nguy hiểm khắp nơi, lần trước có một tên đệ tử chỉ vì lên núi…”
Hai tên thanh niên bàn tán không ngừng nhưng ánh mắt vẫn thời thời khắc khắc chú ý động tĩnh của Nhất Minh bên này, một khi có bất thường bọn hắn sẽ ngay lập tức phá phòng đi vào bắt người!
Hai người vẫn luôn nghĩ rằng với độc dược của mình sẽ khiến cho Nhất Minh ngay lập tức vẫn lạc tại chỗ, nhưng bọn hắn không ngờ rằng tên Nhất Minh mà bọn hắn hạ độc vẫn đang ăn uống ngon lành cành đào tựa như bị chết đói đồng dạng.

Thức ăn được tiểu nhị mang lên không đầy một khắc liền bị Nhất Minh giải quyết sạch sẽ.

“Xem ra là có người âm thầm hạ độc vào thức ăn của ta ah!”
Nhìn xem “giọt tí tách” bên trong cơ thể được kích hoạt mỗi khi hắn nuốt thức ăn vào bụng thì liền biết chuyện gì xảy ra, từ lúc hắn bước vào tửu điếm đã dẫn tới không ít sự chú ý của đám võ giả nơi này.

“Đến lúc nảy vẫn chưa có ai hành động hẳn là đang chờ người tụ tập lại ah?” Nhất Minh một tay cầm tăm tre không ngừng loại bỏ thức ăn dính trong kẽ răng thì thào nói.

“Hiện giờ nếu muốn khôi phục thương thế e rằng không phải là việc dễ dàng gì, với thương thế của ta bây giờ muốn khôi phục lại chí ít cũng phải cần bảy ngày thời gian, ta không có nhiều thời gian như vậy!” Nhất Minh nhìn vào khối Huyết Tinh Thạch trong tay thầm nghĩ.

“Không biết là Huyết Tinh Thạch này có thể trợ giúp võ giả khôi phục thương thế không a? Bản chất của Huyết Tinh Thạch là lực lượng khí huyết mạnh mẽ, có thể giúp võ giả tăng cường nhục thân, như vậy xem ra hẳn là có thể phục hồi một phần thương thế ah?”
Suy nghĩ một hồi, Nhất Minh cũng không chần chờ cái gì, liền ngay lập tức tách ra một giọt Huyết Ti bên trong khối Huyết Tinh Thạch bắt đầu luyện hóa!
(Do là 1 viên huyết tinh thạch được chia làm 10000 phần nhỏ, cho nên mình sẽ gọi nó là 1 giọt Huyết Ti nha.

10000 giọt Huyết Ti = 1 giọt Huyết Tinh.


Chứ không gọi “một phần vạn của một giọt” thì có hơi dài dòng, hắc hắc )
Từ khi bắt đầu luyện hóa Huyết Tinh Thạch đến nay, Nhất Minh cũng chỉ luyện hóa ba giọt Huyết Ti mà thôi, tính thêm lần này nữa chính là bốn giọt.

Lần đầu luyện hóa một giọt Huyết Ti chính là ở bên trong hang động của Đoạn Mộc Lâm.

Lần thứ hai luyện hóa hai giọt Huyết Ti chính là ở tại trong phủ thành chủ và đây chính là lần thứ ba.

Từ những kinh nghiệm của những lần trước luyện hóa, thân thể Nhất Minh rất nhanh liền có biến hóa!
Huyết Ti bắt đầu xâm nhập vào bên trong cơ thể liền bị “giọt tí tách” cho hòa tan ra, lần lượt chạy theo dòng linh khí lưu chuyển khắp các kinh mạch và nhục thân.

Giờ khắc này, bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được sự biến hóa của cơ thể, chỉ thấy các vết thương do đao kiếm gây ra đang lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy dần dần biến hóa!
Nhất Minh cảm thụ nhục thân vô cùng nhức nhói dấy lên từng cơn đau đớn, huyết nhục sôi trào, linh khí bên trong không ngừng bạo động tựa như hóa thành dòng lũ không ngừng càn quét toàn bộ kinh mạch bên trong.

Thập mạch được Nhất Minh vận chuyển với tốc độ kinh người nhằm mau chóng hấp thu lực lượng Huyết Ti, sự trùng kích bên trong kinh mạch khiến các thành mạch bắt đầu co giãn liên tục, từng mạch máu bắt đầu nổi lên dường như muốn bạo tạc đồng dạng.

Nhất Minh thân hình toàn bộ nóng rực cả lên, từng đoàn nhiệt khí bao phủ xung quanh thân thể bắt đầu phát tán ra phụ cận gian phòng, khiến xung quanh ba trượng dường như bị thiêu cháy đồng dạng, nhiệt độ không ngừng tăng cao khiến hai tên thanh niên đứng ở bên ngoài cũng cảm nhận được sự khác thường bên trong…
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà ah, hắc hắc!


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi