NHỮNG NGÀY THÁNG YÊU ĐƯƠNG CÙNG CHÍ TÔN


Hựu Trí ngồi nghe Tiểu Sơn Trà tâm sự một lúc, cậu ta cứ cảm thấy hình như mình đã nghe qua câu chuyện này ở đâu đó rồi thì phải nhưng mãi chẳng nhớ ra là đã nghe thấy ở đâu.

Đợi Tiểu Sơn Trà trút hết nỗi lòng của mình xong, Hựu Trí mới lên tiếng:
[Tổ đội]_Baba Trí đẹp trai nhất: Thôi thôi, dù sao chuyện cũng đã qua rồi, nhắc lại thì người tức cũng chỉ có em, hay là tôi đưa em đi đánh [Long Đồ Vương] nhé?
[Tổ đội]_ Tiểu Sơn Trà: Nếu cậu đã nói như vậy thì tôi sẽ đi, nhưng cậu phải bảo vệ tôi đấy!
[Tổ đội]_Baba Trí đẹp trai nhất: Được được!
Hựu Trí đưa Tiểu Sơn Trà đến tòa thành của [Đồ Long Vương], cậu ta tiến lên muốn mở cửa nhưng yêu cầu của phó bản này là phải thành lập được một đội năm người mới có thể tham gia.

Hựu Trí gãi đầu, cậu ta mở bảng thông báo tuyển thành viên lên, ấn đại vào nhóm đầu tiên, ngay lập tức Hựu Trí và Tiểu Sơn Trà được đưa đến bên cạnh đội trưởng.
Oan gia ngõ hẹp làm sao, đội trưởng của tổ đội này không ai khác mà lại chính là Lâm Phong.


Hắn ta đang cùng Tiểu Y Na làm một loạt hành động khoe thân mật trước mặt hai bọn họ.
Nhìn thấy id của Hựu Trí, thoạt đầu Lâm Phong dừng lại mọi hành động của mình, hắn lên tiếng:
[Tổ đội]_Lâm Phong: Baba Trí? Sao cậu ở đây?
[Tổ đội]_Baba Trí đẹp trai nhất: Khỏi tiễn, tôi rời đi ngay.
[Tổ đội]_Lâm Phong: Khoan đã, khoan đã, baba Trí nghe tôi nói!
Hựu Trí im lặng nhìn hắn ta.

Ngày thường nếu vô tình gặp nhau Hựu Trí chắc chắn hắn và cậu sẽ nổ ra một trận tranh cãi nảy lửa, bởi Lâm Phong sẽ không bỏ lỡ một cơ hội nào để châm chọc cậu và Trì Lạc, ấy vậy mà hôm nay hắn ta lại nhắn cái gì thế này?
Người luôn im lặng từ lúc lập tổ đội như Tiểu Sơn Trà lúc này đột ngột lên tiếng:
[Tổ đội]_ Tiểu Sơn Trà: Đi thôi baba Trí, chúng ta đừng phí thời gian với tra nam!
Lâm Phong đang cố giải hòa với Hựu Trí thì vô tình nhìn trúng câu này, hắn ta thẹn quá hóa giận.
[Tổ đội]_Lâm Phong:Cô là cái thá gì mà xen vào chuyện này? Với cả cô gọi ai là tra nam?
Trong mắt Hựu Trí, Tiểu Sơn Trà là một cô nàng hòa đồng thân thiện lại có kỹ năng cao, cậu ta chưa bao giờ trông thấy ai có thể khiến cô tức giận, vậy mà bây giờ.
[Tổ đội]_ Tiểu Sơn Trà: Ha, thử hỏi xem cả sever có ai không biết anh là tên tra nam lừa gạt tình cảm của người khác?
[Tổ đội]_Lâm Phong: Cô biết cái gì mà nói!
[Tổ đội]_ Tiểu Sơn Trà: Tại sao lại không? Nhưng cũng nhờ anh mà bạn tôi mới có thể thành đôi với A Lạc Lạc, cảm ơn vì sự "tra" của anh nhé!
Tiểu Y Na luôn im lặng từ đầu đến cuối bây giờ chắc không thể chịu được tình cảnh xấu hổ này nữa mà chủ động thoát khỏi đội.

Hựu Trí đơ cứng người, cậu không ngờ Tiểu Sơn Trà ấy vậy mà lại chính là bạn của Cố Triển Phi, thế nhưng bây giờ chưa phải là lúc để hỏi về chuyện này!
Nếu còn để yên chắc chắn mọi chuyện sẽ không ổn, Hựu Trí nhanh tay điều khiển nhân vật đến trước mặt Tiểu Sơn Trà, nhắn tin trấn an cô.

[Bạn bè]_Baba Trí đẹp trai nhất: Tiểu Sơn Trà à, bình tĩnh lại nào.
(Đăng tải duy nhất tại Noveltoon_id: Túc Họa Mặc Nhiên)
Tiểu Sơn Trà không đáp lại lời cậu ta, cô lập tức thoát khỏi nhóm, dịch chuyển sang một địa điểm khác.

Hựu Trí nhanh chân chạy theo, đến nơi rồi Tiểu Sơn Trà lại nói.
[Bạn bè]_ Tiểu Sơn Trà: Hôm nay không có hứng thú chơi game, tạm biệt.
Cứ thế Tiểu Sơn Trà rời khỏi game để lại Hựu Trí cô đơn giữa chốn đồng hoang.

Đam Mỹ Hài
.....
Trì Lạc vừa kết thúc tiết học buổi sáng, cậu mang tâm trạng không mấy vui vẻ đến căn tin dùng bữa trưa.
Như thường lệ, cậu đến quầy mua thức ăn rồi ngồi vào một góc khuất người, cậu vừa vừa nghĩ đến bài viết sáng nay, không nhịn được mà cảm thấy ảo não.

Nếu thật sự có ai đó phát hiện ra thân phận của cậu thì Cố Triển Phi sẽ phải chịu tổn thất rất lớn.

Trì Lạc chán nản đảo qua đảo lại thức ăn trong đĩa, bỗng một nhóm nữ sinh đi đến bên cạnh cậu, một người trong số họ lên tiếng:
"Bạn ơi, chỗ này còn trống bọn mình có thể ngồi được không?"
Trì Lạc nhìn ra chính giữa căn tin, rõ ràng còn rất nhiều bàn trống cơ mà vậy sao bọn họ lại cố ý đến chỗ này? Dù nghĩ thế nhưng cậu cũng không thể nào đuổi họ đi được, Trì Lạc đành miễn cưỡng gật đầu.
Nhóm nữ sinh vui vẻ ngồi xuống, bọn họ vừa buôn chuyện vừa dùng bữa.

Trì Lạc ăn một cách gấp gáp, đương lúc cậu chuẩn bị đứng dậy thì câu chuyện của bọn họ lại chính là thứ thu hút cậu.
"Lúc sáng các cậu đã xem bài viết trên diễn đàn chưa? Bài viết về tiền bối Cố Triển Phi bên khoa Quản trị kinh doanh đấy!"
"Xem rồi xem rồi, phải nói là tò mò cực kỳ luôn!"
"Thôi đi, tớ buồn muốn khóc luôn đây này, nam thần của tớ có bạn gái rồi, tớ không muốn học ở trường này nữa!"
"Bạn gái của Cố Triển Phi, nghe thích thật đó! Người kia đúng là quá may mắn, tớ ước mình được gọi như thế dù chỉ là một lần trong đời.".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi