NHỮNG NGÀY THÁNG YÊU ĐƯƠNG CÙNG CHÍ TÔN


Danh sách đen? Trì Lạc quay sang tài khoản của mình, mở danh sách đen ra, cái tên đầu tiên và cũng là duy nhất đập thẳng vào mắt cậu không ai khác chính là Lâm Phong.

Trì Lạc không nhớ rằng mình đã từng cho hắn ta vào nơi này.
Cậu cố lục lọi trong ký ức của mình một lúc lâu, nếu bản thân không ném hắn vào đó thì người có khả năng làm việc này chỉ có thể là Cố Triển Phi.

Nhớ lại khoảng khắc mà cậu cho anh mượn tài khoản, Trì Lạc không tự chủ được mà nhoẻn miệng cười.
Màn hình máy tính lại nhảy ra một tin nhắn mới, lại tiếp tục là tin nhắn của Lâm Phong.
[Bạn bè]_Lâm Phong: Giúp tôi đi được không? Chỉ có cậu là có thể giúp tôi vào lúc này thôi, tôi đảm bảo sẽ không làm chuyện có lỗi với Lạc Lạc nữa!
[Bạn bè]_Baba Trí đẹp trai nhất: Không.
Nói xong lời này, Trì Lạc cũng bắt chước Cố Triển Phi ném Lâm Phong vào danh sách đen, sau đó cậu phủi tay, tắt máy tính cho Hựu Trí rồi đứng dậy đi đến bên cạnh cậu ta.

"Cậu đã ăn uống gì chưa?"
Hựu Trí cuộn tròn trên giường lắc đầu:"Vẫn chưa"
Trì Lạc đứng dậy cầm lấy áo khoác vắt trên ghế, cậu nhíu mày nói:"Đợi tớ một lúc."
Hựu Trí chẳng ừ hử gì cả, cậu ta vẫn nằm im thin thít ở đó, thiếu điều bật dậy mà khóc tu tu.
Cậu ta không hiểu, thật sự không hiểu vì sao dạo gần đây những chuyện xui xẻo luôn ập đến với mình.

Hết chuyện bị tên khốn Hứa Dĩ Tranh lừa gạt rồi lại đến việc bị Tiểu Sơn Trà giận dỗi.

Tại sao cuộc sống của cậu lại trớ trêu như vậy!? Hựu Trí cứ trằn trọc như vậy cho đến khi Trì Lạc trở về một lần nữa.
Trì Lạc mang theo một phần phở bò trở về cùng với một ly trà đào mát lạnh.

Tâm trạng đang ngày càng chùng xuống của Hựu Trí lại được bật dậy chỉ vì mùi hương của món ăn này.

Trì Lạc lại quá hiểu bạn thân của mình, cậu dọn thức ăn ra bàn cho Hựu Trí, đợi cậu ta ngồi ngay ngắn vào bàn mới lên tiếng nhắc nhở:
"Ăn từ từ thôi, ăn xong thì nghỉ ngơi một lúc đi, trông cậu mệt mỏi lắm rồi đấy!"
"Ừm, tớ biết rồi."
....
Cố Triển Phi ngồi trong phòng làm việc của mình, một tay anh không ngừng xoay bút, tay còn lại đang dừng trên màn hình hiển thị bài viết nổi bật nhất trên diễn đàn trường.
Vạn lần không ngờ rằng khoảng khắc anh hôn Trì Lạc lại bị người ta bắt gặp và tung lên đây, cũng may mắn vì hôm đấy anh đã che chắn cho cậu kỹ càng, nếu không thì e rằng chuyện này sẽ rắc rối to.

Thật ra một bài viết như vậy thì việc mọi người nhanh chóng quên nó cũng là chuyện bình thường, thế nhưng bên dưới phần bình luận, chủ bài viết còn đăng một câu với nội dung như sau:
"Sẽ tiếp tục truy tìm thân phận của vị người yêu bí ẩn này."
Coi bộ chuyện phát hiện ra được bí mật của anh là chưa đủ, tên đăng bài còn muốn biết ngọn nguồn gốc rễ, mọi thứ về cuộc sống của anh.
(Chỉ đăng tải duy nhất tại Noveltoon_ id: Túc Họa Mặc Nhiên)
Bỏ lỡ một người nhiều năm như vậy, khó khăn lắm mới bắt được thì có lý do gì Cố Triển Phi lại không muốn cho cả thế giới biết Trì Lạc là của anh.

Nhưng xã hội bây giờ vẫn chưa quá cởi mở đối với tình yêu đồng giới, một số người vẫn xem nó như một loại "bệnh", vậy nên anh không thể để lộ bất cứ điều gì có thể gây phiền phức cho Trì Lạc.
Cố Triển Phi đang suy nghĩ không biết nên gọi cho ai để xử lý vấn đề này thì cùng lúc đó anh lại nhận được một cuộc gọi đến từng Bối Y Tường.

Cố Triển Phi ấn vào nút nhận cuộc gọi:
"Alo?"
"Triển Phi? Nói chuyện chút đi."- Âm thanh bên phía Bối Y Tường khá ồn ào, giọng nói của anh ta hòa cùng tiếng động của máy móc nghe vô cùng chập chờn.
"Có chuyện gì sao?"-Cố Triển Phi đáp.
Bối Y Tường nói tiếp:"Có, bài viết trên diễn đàn thật sự là cậu sao?"

Cố Triển Phi im lặng giây lát, xem ra Bối Y Tường cũng chỉ là đến để hóng chuyện mà thôi, anh đưa điện thoại ra xa, chuẩn bị nhấn vào nút tắt thì lại nghe thấy giọng nói xen lẫn trong tiếng máy móc của hắn ta truyền đến.
"Chính là Trì Lạc của khoa Báo chí đúng không?"
"Đừng nhiều chuyện."-Cố Triển Phi đáp.
"Được rồi, haha, nhưng mà hôm nay tôi gọi cho cậu không phải để hóng chuyện.

Thứ tôi muốn nói với cậu chính là, người đăng tải bài viết liên quan đến cậu đã để lộ địa chỉ IP rồi."
"Nói sao cơ?"- Cố Triển Phi giật mình.
"Tuy tài khoản đó dùng chế độ ẩn danh để đăng bài nhưng vào khoảng ba mươi giây khi bài viết đó xuất hiện lần đầu tiên, chủ nhân bài viết đã quên bật chế độ ẩn danh và để lộ tài khoản cá nhân, khoảng khắc đó đã vô tình bị người khác chụp lại."
Không đợi Cố Triển Phi, Bối Y Tường nói luôn:"Đó là tài khoản phụ của một thành viên thuộc câu lạc bộ Báo chí!".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi