NHỮNG THÁNG NGÀY TÔI LÀM NPC MA

Hoa Cẩm vẫn mặc chiếc sườn xám màu đỏ như cũ, phe phẩy cây quạt lông chậm rãi đi tới, “Này, em gái cơm hộp ra ngoài rồi à, ừm… A+ sao, là NPC mới mà thành tích cũng khá ổn đấy chứ.”

Em gái cơm hộp…Cuối cùng Tần Thư Nguyệt nhận vai Phương Hòa, vị hôn thê của Lâm Dật Chi, Mạc Hoài Nam thì nhận vai ngôi sao mới nổi, Tùng Ngọc tiên sinh.Sau đó cô ta quét mắt nhìn người khác, chỉ vào Kỳ Việt: “Anh, nhận Nghiêm Minh, những người khác thì tự chọn.”Để đảm bảo quyền lợi người chơi, ý kiến phản hồi của người chơi với điều phối viên sẽ không công khai.

Nguyên Tinh Thần nghe vào rất khó chịu, “Chị Hoa Cẩm đừng chế giễu tôi nữa, gọi tôi là Tinh Thần đi mà.”Hắn lấy ra một cây bút vàng từ trong túi âu phục, ký tên vào tờ đề nghị được in trên bàn rồi đóng một con dấu màu đỏ lên, vung tay một cái, tờ đề nghị đã được ký tên này lập tức xuất hiện trên tay Hoa Thốc.“Hả, sao lại nói thế, một sợi dây chuyền có đáng giá bao nhiêu đâu, so với hình phạt của Ngô Giải thì… Cô tự cân nhắc đi nhé.”

Cô gái này tuy còn trẻ nhưng tâm lý lại khá vững, Hoa Cẩm cong khóe môi lên nói: “Cô lớn gan đấy, lần đầu tiên vào mật thất X ai cũng khóc lóc ầm ĩ hết, thế nào, cô không sợ à?”Được chơi chung với Bạch Mộc Trạch, tất nhiên Viên Hàm Sương rất vui, chuyện này đồng nghĩa với việc cô ta có thể nằm không chờ thắng màn này, nhưng lần này cô ta không dám chọn nhân vật quan trọng nữa mà chọn hoa đán Thanh Diệp, một người không thể gặp ma được.

“Tất nhiên là sợ rồi, chị Hoa Cẩm à, có thể rủ lòng xót thương mà thả tôi ra ngoài không?”“Biết rồi, đợi thêm 5 phút đi.”“Thôi có xài là được rồi, công việc thoải mái không ai quản, tôi mà biết sớm hơn là làm rồi.”

“Tất nhiên là không rồi.”Ngoài Kỳ Việt ra còn có 2 gương mặt xa lạ khác nữa, nhưng Bạch Mộc Trạch thấy 3 người họ đứng chung với nhau thì cũng thầm chắc họ là người quen rồi, nếu không sẽ không đứng gần như thế.Bàn tay như xương trắng của Hoa Đoàn khoác lên vai Hoa Thốc, khẽ vỗ về cô ta: “Haizz, cô cam chịu số phận đi, dù chị em chúng mình kiếm ít nhưng cũng chịu ít rủi ro hơn mà.”

“Thế đấy, sợ thì có ích gì đâu? Chi bằng tìm cách hoàn thành nhiệm vụ để nhanh thoát khỏi chỗ quái quỷ này cho rồi.” Từ nhỏ Nguyên Tinh Thần đã tự lập, khi lên đại học là tự kiếm tiền sinh hoạt cho bản thân, ở thế giới thực chẳng lo nghĩ gì nhiều, huống hồ gì làm NPC ma dễ điều khiển hơn người chơi nhiều, đây cũng là một trải nghiệm độc đáo mà.Bàn tay xương trắng của Hoa Đoàn xẹt qua mặt cô ta, “Chị à, da trên mặt cô đều là của người ta mà, cùng lắm thì đổi sang tấm mới trẻ hơn thôi.”

Hoa Cẩm không khỏi lau mắt nhìn cô, hiếm có một người có thể nghĩ thấu đáo như thế, “Em gái cơm hộp à, dù chị không thể để cô ra ngoài nhưng lại có thể cho cô một đặc quyền, cô có thể tự chọn chủ đề mật thất tiếp theo của mình.”Hoa Cẩm sờ vào dây chuyền đá quý trên ngực mình, vốn dĩ tâm trạng đang rất tốt, giờ đã bắt đầu chuyển mưa to rồi, khổ quá!

Phần thưởng không tệ chút nào, Nguyên Tinh Thần cười tủm tỉm nói: “Cảm ơn chị Hoa Cẩm nhé.”Hoa Cẩm không khỏi lau mắt nhìn cô, hiếm có một người có thể nghĩ thấu đáo như thế, “Em gái cơm hộp à, dù chị không thể để cô ra ngoài nhưng lại có thể cho cô một đặc quyền, cô có thể tự chọn chủ đề mật thất tiếp theo của mình.”

Một cô gái vừa đẹp gái mà vừa miệng ngọt nữa thì ai mà chả thích?Hoa Thốc khẽ thở phào: “Xem như tiễn lão Phật kia đi rồi, Hoa Đoàn, cô nhìn tôi xem có phải là có thêm nếp nhăn rồi không?”“Đợi đã, với tư cách là người trải nghiệm mật thất, tôi muốn đề nghị một chút.”***

Hoa Cẩm dẫn Nguyên Tinh Thần vào một căn phòng nhỏ, đèn chùm kiểu cũ sáng lên, khắp tường đều là kịch bản của mật thất.Nguyên Tinh Thần nghe mà choáng váng, chưa đợi cô hỏi tới, Hoa Cẩm đã tiện tay cầm lấy một cuốn kịch bản trên kệ cấp 3 rồi dẫn cô ra khỏi phòng.Cô gái này tuy còn trẻ nhưng tâm lý lại khá vững, Hoa Cẩm cong khóe môi lên nói: “Cô lớn gan đấy, lần đầu tiên vào mật thất X ai cũng khóc lóc ầm ĩ hết, thế nào, cô không sợ à?”

“Đây, chọn 1 cái đi.”“Ê cô khoan hãy nói thế, nhóm này là do ông chủ đưa tới đấy, tư chất không tệ chút nào đâu, nhất là Bạch Mộc Trạch kia, mới mật thất đầu tiên mà đã đạt được cấp S rồi kìa.”

Có thể nói là Nguyên Tinh Thần đã được mở mang tầm mắt: “Nhiều vậy, đều là ông chủ tự thiết kế ra ư?”

Hoa Cẩm giải thích: “Những kịch bản này đều do tác giả viết, ông chủ sẽ chọn ra một vài kịch bản mà ngài ấy thấy ổn để đưa vào mật thất X kiểm tra. 7 cấp đại diện cho các độ khó của mật thất, mật thất ở độ khó càng cao thì phần thưởng sẽ càng nhiều.”Bạch Mộc Trạch rất lịch sự cảm ơn cô ta, Hoa Thốc trả lại cho anh một cái trợn mắt.

“Hoa Cẩm, chị nói hết cách thức vận hành của mật thất này cho con nhóc này nghe, lỡ như bị Ngô Giải biết thì chị xui xẻo rồi đấy.”“Hoa Cẩm, chị nói hết cách thức vận hành của mật thất này cho con nhóc này nghe, lỡ như bị Ngô Giải biết thì chị xui xẻo rồi đấy.”

Trên bàn gỗ có một cái máy liên lạc không dây, giọng nói được phát ra từ đó.

Hoa Cẩm đi tới nói vào máy: “Được rồi được rồi, tôi im là được chứ gì! Cô đừng có tố cáo sau lưng tôi đấy nhé!”

“Ha ha ha, vậy là tôi đã bắt được một cái đuôi của cô rồi, nghe nói gần đây cô mới được một sợi dây chuyền à, xem như phí giữ bí mật đi, lần sau họp nhớ đưa cho tôi đấy.”Hoa Thốc ghé sát tai Hoa Đoàn, báo lại chuyện vừa rồi cho cô ta nghe, Hoa Đoàn nghe xong liền tái xanh mặt mày, “Thế chẳng phải là kiếm thêm chuyện cho chúng ta sao!”

“Hoa Thốc! Cô đang nhân lúc cháy nhà mà ra hôi của đấy à!”Hoa Cẩm nghiến răng: “Xem như cô giỏi, chốt đấy!”

“Hả, sao lại nói thế, một sợi dây chuyền có đáng giá bao nhiêu đâu, so với hình phạt của Ngô Giải thì… Cô tự cân nhắc đi nhé.”Hoa Cẩm giải thích: “Những kịch bản này đều do tác giả viết, ông chủ sẽ chọn ra một vài kịch bản mà ngài ấy thấy ổn để đưa vào mật thất X kiểm tra. 7 cấp đại diện cho các độ khó của mật thất, mật thất ở độ khó càng cao thì phần thưởng sẽ càng nhiều.”Bạch Mộc Trạch nói: “Tôi nghĩ cách chia nhân vật của các người có vấn đề, thứ nhất, nhân vật phải được chia theo khả năng của người chơi, nếu người chơi không có năng lực mà lại được nhận vai chính thì rất nhiều manh mối quan trọng trong mật thất sẽ bị bỏ lỡ; thứ hai, nhân vật phải do các người chia chứ không phải do người chơi tự chọn, như thế có thể tránh khả năng người chơi không đủ khả năng chọn nhân vật để ra oai, từ đó khiến mật thất thất bại, tôi mong là các người sẽ nhanh chóng cải thiện 2 điểm này.”

Hoa Cẩm nghiến răng: “Xem như cô giỏi, chốt đấy!”Có thể nói là Nguyên Tinh Thần đã được mở mang tầm mắt: “Nhiều vậy, đều là ông chủ tự thiết kế ra ư?”Phần thưởng không tệ chút nào, Nguyên Tinh Thần cười tủm tỉm nói: “Cảm ơn chị Hoa Cẩm nhé.”

“À Hoa Cẩm, mau sắp xếp cho 1 NPC tới đi, người chơi của tôi đã đủ hết rồi kìa.”Em gái cơm hộp…Hoa Cẩm đi tới nói vào máy: “Được rồi được rồi, tôi im là được chứ gì! Cô đừng có tố cáo sau lưng tôi đấy nhé!”

“Biết rồi, đợi thêm 5 phút đi.”

Hoa Cẩm sờ vào dây chuyền đá quý trên ngực mình, vốn dĩ tâm trạng đang rất tốt, giờ đã bắt đầu chuyển mưa to rồi, khổ quá!Đã bảo là cho cô chọn cơ mà!

“Em gái cơm hộp à, vì cô mà chị bị tổn thất một sợi dây chuyền rồi, màn kế cô nhớ thể hiện cho tốt tí đấy, chị có thể kiếm lại sợi dây chuyền không đều phải nhờ cô cả.”“Đây, chọn 1 cái đi.”Hoa Đoàn nhìn cô ta lắc mông bỏ đi, không kìm được tiếng thở dài, “Biết trước thì tôi đã đi theo bên Hoa Cẩm rồi, đi theo tên ngốc Hoa Thốc này chẳng có gì tốt lành cả!”“Ha ha ha, vậy là tôi đã bắt được một cái đuôi của cô rồi, nghe nói gần đây cô mới được một sợi dây chuyền à, xem như phí giữ bí mật đi, lần sau họp nhớ đưa cho tôi đấy.”

Nguyên Tinh Thần nghe mà choáng váng, chưa đợi cô hỏi tới, Hoa Cẩm đã tiện tay cầm lấy một cuốn kịch bản trên kệ cấp 3 rồi dẫn cô ra khỏi phòng.“Được rồi được rồi, này tôi kể cô nghe, nãy tôi vừa gài được một sợi dây chuyền của Hoa Cẩm đấy, hì hì, đợi tôi lấy được rồi thì 3, 5, 7 cô đeo, 2, 4, 6 thì tôi.” Hoa Thốc liên tục chia sẻ tin tốt này với cô ta.“A Việt à, bọn em chọn sao đây?” Tần Thư Nguyệt nhỏ tiếng hỏi.“Tất nhiên rồi, cô ta may mắn nên mới được điều tới chỗ NPC làm việc thôi, hàng ngày tiền lương béo bở muốn chết, nào giống chúng ta, muốn kiếm được tiền mà phải làm những việc kỳ cục.”

Đã bảo là cho cô chọn cơ mà!“Thú vị đấy.”

“Cô tới mật thất số 3 chuẩn bị đi, lần này ma 7 sẽ hỗ trợ cô.”Nguyên Tinh Thần ôm một lòng háo hức đi, nhưng chỉ còn thất vọng quay về, Hoa Cẩm sứt môi này, cô thề không tin chị ta nữa!

Nguyên Tinh Thần ôm một lòng háo hức đi, nhưng chỉ còn thất vọng quay về, Hoa Cẩm sứt môi này, cô thề không tin chị ta nữa!

***Hoa Thốc thỏa mãn cúp điện thoại không dây, Hoa Đoàn bên ngoài mở cửa đi vào, “Xong chưa vậy, người bên ngoài vẫn đang chờ đấy.”

Hoa Thốc thỏa mãn cúp điện thoại không dây, Hoa Đoàn bên ngoài mở cửa đi vào, “Xong chưa vậy, người bên ngoài vẫn đang chờ đấy.”

“Được rồi được rồi, này tôi kể cô nghe, nãy tôi vừa gài được một sợi dây chuyền của Hoa Cẩm đấy, hì hì, đợi tôi lấy được rồi thì 3, 5, 7 cô đeo, 2, 4, 6 thì tôi.” Hoa Thốc liên tục chia sẻ tin tốt này với cô ta.“Thế đấy, sợ thì có ích gì đâu? Chi bằng tìm cách hoàn thành nhiệm vụ để nhanh thoát khỏi chỗ quái quỷ này cho rồi.” Từ nhỏ Nguyên Tinh Thần đã tự lập, khi lên đại học là tự kiếm tiền sinh hoạt cho bản thân, ở thế giới thực chẳng lo nghĩ gì nhiều, huống hồ gì làm NPC ma dễ điều khiển hơn người chơi nhiều, đây cũng là một trải nghiệm độc đáo mà.

Hoa Đoàn hơi khó tin, “Thật à? Cô lấy được đồ từ Hoa Cẩm bủn xỉn đó ư?”Sau khi xem hết thông tin chung về mật thất số 3, mọi người đã hiểu chủ đề của mật thất này là rạp hát, Lâm Dật Chi và Nghiêm Minh là 2 nhân vật quan trọng của mật thất này. Rút kinh nghiệm từ mật thất đầu tiên, Thẩm Kha lại chọn nhân vật bên rìa là Lâm Triết, em họ của vai chính Lâm Dật Chi.

“Tất nhiên rồi, cô ta may mắn nên mới được điều tới chỗ NPC làm việc thôi, hàng ngày tiền lương béo bở muốn chết, nào giống chúng ta, muốn kiếm được tiền mà phải làm những việc kỳ cục.”Hoa Thốc tức tối.

“Ê cô khoan hãy nói thế, nhóm này là do ông chủ đưa tới đấy, tư chất không tệ chút nào đâu, nhất là Bạch Mộc Trạch kia, mới mật thất đầu tiên mà đã đạt được cấp S rồi kìa.”Hoa Đoàn hơi khó tin, “Thật à? Cô lấy được đồ từ Hoa Cẩm bủn xỉn đó ư?”

“Thế thì có ích gì, có 10 Titan cấp S cũng không bằng thù lao của 1 NPC cấp S đâu, Hoa Cẩm kiếm nhiều thật đấy!”Một cô gái vừa đẹp gái mà vừa miệng ngọt nữa thì ai mà chả thích?

Hoa Thốc tức tối.Hoa Đoàn vội vàng kéo cô ta lại: “Này chị tôi ơi, tìm NPC giỏi thì có lợi gì cho chúng ta chứ, giờ chúng ta phải cầu nguyện bên kia tìm kịch kém một chút để dẫn mật thất số 3 chứ, dù sao độ khó màn này cũng không thấp đâu, Hoa Cẩm đúng thật là, sao lại cho người mới chọn chủ đề cấp 3 cơ chứ.”

Bàn tay như xương trắng của Hoa Đoàn khoác lên vai Hoa Thốc, khẽ vỗ về cô ta: “Haizz, cô cam chịu số phận đi, dù chị em chúng mình kiếm ít nhưng cũng chịu ít rủi ro hơn mà.”Văn bản trên sổ ghi tự động truyền tới máy tính của Ngô Giải, trong không gian mờ tối, Ngô Giải bắt chéo chân cẩn thận đọc văn bản trên màn hình, ngón tay gõ lên bàn rất có tiết tấu.

Hoa Thốc nghĩ cũng phải, nếu NPC phạm lỗi trong mật thất thì e là Hoa Cẩm sẽ lại bị phạt.“Tất nhiên là không rồi.”“À Hoa Cẩm, mau sắp xếp cho 1 NPC tới đi, người chơi của tôi đã đủ hết rồi kìa.”

“Thôi có xài là được rồi, công việc thoải mái không ai quản, tôi mà biết sớm hơn là làm rồi.”

Hoa Thốc đi vào khu điều hành NPC, Hoa Đoàn gọi hết người chơi ở mật thất số 3 tới, “Bạch Mộc Trạch, Kỳ Việt, Tần Thư Nguyệt, Thẩm Kha, Viên Hàm Sương, Mạc Hoài Nam, 6 người chuẩn bị vào mật thất số 3 nhé, nhân vật vẫn cho tự chọn, ai chọn trước nào?”“Em gái cơm hộp à, vì cô mà chị bị tổn thất một sợi dây chuyền rồi, màn kế cô nhớ thể hiện cho tốt tí đấy, chị có thể kiếm lại sợi dây chuyền không đều phải nhờ cô cả.”

“Đợi đã, với tư cách là người trải nghiệm mật thất, tôi muốn đề nghị một chút.”Nguyên Tinh Thần nghe vào rất khó chịu, “Chị Hoa Cẩm đừng chế giễu tôi nữa, gọi tôi là Tinh Thần đi mà.”

Hoa Thốc sốt ruột nhìn Bạch Mộc Trạch rồi nói: “Bác bỏ, mật thất này không có chuyện đó.”

Bạch Mộc Trạch nhìn Hoa Thốc, kiên quyết nói: “Nhưng trong quy tắc mật thất đã nói rồi, nếu người chơi không hài lòng với mật thất thì có thể đưa ra đề nghị với điều phối viên Hoa Thốc, ai là Hoa Thốc?”

Hoa Thốc bị anh làm cho nghẹn lời, đành phải chấp nhận, “Được rồi, là tôi đây, anh ra đây với tôi.”

Để đảm bảo quyền lợi người chơi, ý kiến phản hồi của người chơi với điều phối viên sẽ không công khai.“Nói đi, anh đề nghị cái gì?” Hoa Thốc lấy ra sổ ghi chép dành riêng cho đề nghị của người chơi, bên trong trống rỗng, anh là người chơi đầu tiên làm việc này.

“Nói đi, anh đề nghị cái gì?” Hoa Thốc lấy ra sổ ghi chép dành riêng cho đề nghị của người chơi, bên trong trống rỗng, anh là người chơi đầu tiên làm việc này.

Bạch Mộc Trạch nói: “Tôi nghĩ cách chia nhân vật của các người có vấn đề, thứ nhất, nhân vật phải được chia theo khả năng của người chơi, nếu người chơi không có năng lực mà lại được nhận vai chính thì rất nhiều manh mối quan trọng trong mật thất sẽ bị bỏ lỡ; thứ hai, nhân vật phải do các người chia chứ không phải do người chơi tự chọn, như thế có thể tránh khả năng người chơi không đủ khả năng chọn nhân vật để ra oai, từ đó khiến mật thất thất bại, tôi mong là các người sẽ nhanh chóng cải thiện 2 điểm này.”“Tất nhiên là sợ rồi, chị Hoa Cẩm à, có thể rủ lòng xót thương mà thả tôi ra ngoài không?”

“Nói chậm xíu đi, không có nhớ kịp!” Hoa Thốc cầm bút lông ngỗng viết ngoáy lên sổ ghi chép đề nghị, đợi tới khi viết xong đề nghị của Bạch Mộc Trạch thì tay cô ta đã sắp gãy tới nơi rồi.Hoa Thốc bị anh làm cho nghẹn lời, đành phải chấp nhận, “Được rồi, là tôi đây, anh ra đây với tôi.”

Văn bản trên sổ ghi tự động truyền tới máy tính của Ngô Giải, trong không gian mờ tối, Ngô Giải bắt chéo chân cẩn thận đọc văn bản trên màn hình, ngón tay gõ lên bàn rất có tiết tấu.Cả nhóm Bạch Mộc Trạch chuẩn bị đi vào phòng, cửa đóng chặt lại.“Hết cách rồi, ông chủ cũng chịu.” Hoa Thốc nhún vai.

“Thú vị đấy.”***

Hắn lấy ra một cây bút vàng từ trong túi âu phục, ký tên vào tờ đề nghị được in trên bàn rồi đóng một con dấu màu đỏ lên, vung tay một cái, tờ đề nghị đã được ký tên này lập tức xuất hiện trên tay Hoa Thốc.

“Thế mà ông chủ đồng ý rồi.” Hoa Thốc hơi khó tin, “Đi thôi, bắt đầu từ mật thất tiếp theo, nhân vật sẽ do chúng tôi quyết định, vì quy tắc hệ thống của mật thất X vẫn cần hoàn thiện nên màn này vẫn cho mọi người tự chọn, tôi sẽ bảo Hoa Đoàn cho lời khuyên.”Hoa Thốc đi vào khu điều hành NPC, Hoa Đoàn gọi hết người chơi ở mật thất số 3 tới, “Bạch Mộc Trạch, Kỳ Việt, Tần Thư Nguyệt, Thẩm Kha, Viên Hàm Sương, Mạc Hoài Nam, 6 người chuẩn bị vào mật thất số 3 nhé, nhân vật vẫn cho tự chọn, ai chọn trước nào?”

Bạch Mộc Trạch rất lịch sự cảm ơn cô ta, Hoa Thốc trả lại cho anh một cái trợn mắt.

Hoa Thốc ghé sát tai Hoa Đoàn, báo lại chuyện vừa rồi cho cô ta nghe, Hoa Đoàn nghe xong liền tái xanh mặt mày, “Thế chẳng phải là kiếm thêm chuyện cho chúng ta sao!”“Chỉ còn 2 vai thôi, chọn theo giới tính đi, đừng làm lố.” Rõ ràng Kỳ Việt là lão đại trong đám 3 người này, những người còn lại đều rất nghe lời anh ta.

“Hết cách rồi, ông chủ cũng chịu.” Hoa Thốc nhún vai.

Bàn tay xương trắng của Hoa Đoàn phát ra tiếng kẽo kẹt thể hiện rằng cô ta đang rất bất mãn. Xương trắng dài và sắc bén chỉ vào Bạch Mộc Trạch nói: “Anh, nhận vai Lâm Dật Chi.”

Sau đó cô ta quét mắt nhìn người khác, chỉ vào Kỳ Việt: “Anh, nhận Nghiêm Minh, những người khác thì tự chọn.”“Hoa Thốc! Cô đang nhân lúc cháy nhà mà ra hôi của đấy à!”

Đúng là chia nhân vật đơn giản tới quá đáng.“Thế thì có ích gì, có 10 Titan cấp S cũng không bằng thù lao của 1 NPC cấp S đâu, Hoa Cẩm kiếm nhiều thật đấy!”

***

Sau khi xem hết thông tin chung về mật thất số 3, mọi người đã hiểu chủ đề của mật thất này là rạp hát, Lâm Dật Chi và Nghiêm Minh là 2 nhân vật quan trọng của mật thất này. Rút kinh nghiệm từ mật thất đầu tiên, Thẩm Kha lại chọn nhân vật bên rìa là Lâm Triết, em họ của vai chính Lâm Dật Chi.

Được chơi chung với Bạch Mộc Trạch, tất nhiên Viên Hàm Sương rất vui, chuyện này đồng nghĩa với việc cô ta có thể nằm không chờ thắng màn này, nhưng lần này cô ta không dám chọn nhân vật quan trọng nữa mà chọn hoa đán Thanh Diệp, một người không thể gặp ma được.

Ngoài Kỳ Việt ra còn có 2 gương mặt xa lạ khác nữa, nhưng Bạch Mộc Trạch thấy 3 người họ đứng chung với nhau thì cũng thầm chắc họ là người quen rồi, nếu không sẽ không đứng gần như thế.Hoa Cẩm dẫn Nguyên Tinh Thần vào một căn phòng nhỏ, đèn chùm kiểu cũ sáng lên, khắp tường đều là kịch bản của mật thất.

“A Việt à, bọn em chọn sao đây?” Tần Thư Nguyệt nhỏ tiếng hỏi.

“Chỉ còn 2 vai thôi, chọn theo giới tính đi, đừng làm lố.” Rõ ràng Kỳ Việt là lão đại trong đám 3 người này, những người còn lại đều rất nghe lời anh ta.

Cuối cùng Tần Thư Nguyệt nhận vai Phương Hòa, vị hôn thê của Lâm Dật Chi, Mạc Hoài Nam thì nhận vai ngôi sao mới nổi, Tùng Ngọc tiên sinh.

“Hiện tại đã biết vai của mình rồi, mau vào đi.” Trước khi 6 người đi vào, Hoa Thốc còn nói một câu rất kỳ lạ: “Đúng rồi, thay quần áo xong nhớ xem túi áo của mình nhé, sẽ có bất ngờ đấy, à, đừng có cho người khác thấy đấy.”

Cả nhóm Bạch Mộc Trạch chuẩn bị đi vào phòng, cửa đóng chặt lại.

Hoa Thốc khẽ thở phào: “Xem như tiễn lão Phật kia đi rồi, Hoa Đoàn, cô nhìn tôi xem có phải là có thêm nếp nhăn rồi không?”“Hiện tại đã biết vai của mình rồi, mau vào đi.” Trước khi 6 người đi vào, Hoa Thốc còn nói một câu rất kỳ lạ: “Đúng rồi, thay quần áo xong nhớ xem túi áo của mình nhé, sẽ có bất ngờ đấy, à, đừng có cho người khác thấy đấy.”

Bàn tay xương trắng của Hoa Đoàn xẹt qua mặt cô ta, “Chị à, da trên mặt cô đều là của người ta mà, cùng lắm thì đổi sang tấm mới trẻ hơn thôi.”

“Cũng đúng.” Hoa Thốc sờ mặt nói: “Tôi đi hỏi Hoa Cẩm xem NPC ở mật thất số 3 là ai, dù sao cũng phải bảo cô ta chuẩn bị một chút, tên kia tinh mắt lắm!”Hoa Thốc nghĩ cũng phải, nếu NPC phạm lỗi trong mật thất thì e là Hoa Cẩm sẽ lại bị phạt.

Hoa Đoàn vội vàng kéo cô ta lại: “Này chị tôi ơi, tìm NPC giỏi thì có lợi gì cho chúng ta chứ, giờ chúng ta phải cầu nguyện bên kia tìm kịch kém một chút để dẫn mật thất số 3 chứ, dù sao độ khó màn này cũng không thấp đâu, Hoa Cẩm đúng thật là, sao lại cho người mới chọn chủ đề cấp 3 cơ chứ.”“Nói chậm xíu đi, không có nhớ kịp!” Hoa Thốc cầm bút lông ngỗng viết ngoáy lên sổ ghi chép đề nghị, đợi tới khi viết xong đề nghị của Bạch Mộc Trạch thì tay cô ta đã sắp gãy tới nơi rồi.

“Cô nhắc tôi mới nhớ, tôi phải gài cô ta thêm một cái vòng tay mới được, phá vỡ quy tắc vượt cấp mở mật thất à, hừ hừ, xem tôi có đào hết cái túi tiền của Hoa Cẩm kia không.”

Hoa Đoàn nhìn cô ta lắc mông bỏ đi, không kìm được tiếng thở dài, “Biết trước thì tôi đã đi theo bên Hoa Cẩm rồi, đi theo tên ngốc Hoa Thốc này chẳng có gì tốt lành cả!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi