NIÊN NIÊN HỮU DƯ

Đối với âm nhạc cổ điển Ninh Dĩ Tầm không có hứng thú gì, nhưng khúc nhạc Tống Thanh Nam đàn vẫn làm cho cô như lâm vào đại dịch, Tống Thanh Nam quả thật là nữ nhân có đủ mỹ mạo và khí chất, đặc biệt là lúc đàn dương cầm, giơ tay nhấc chân đều tao nhã cao quý. Tống Thanh Nam như vậy làm cho Ninh Dĩ Tầm ẩn ẩn có chút bất an, tuy rằng cô biết Niên Ấu Dư yêu mình thật, nhưng là không biết sẽ bị một nữ nhân thật vĩ đại mê người khác hấp dẫn không, cho nên Ninh Dĩ Tầm thường thường nhìn lén phản ứng của Niên Ấu Dư, thấy Niên Ấu Dư thực sự là nghiêm túc lắng nghe, trong lòng lại càng không có tư vị.Niên Ấu Dư vốn định thực sự nghe diễn tấu, nhưng Ninh Dĩ Tầm vẫn thường thường liếc nhìn mình, nàng đưa tay nắm lấy tay Ninh Dĩ Tầm, để trêи đùi mình, nàng muốn trấn an cảm xúc của Ninh Dĩ Tầm.Ninh Dĩ Tầm cảm giác tay phải của mình được hai tay Niên Ấu Dư vây lấy, theo bản năng ngước nhìn lên Niên Ấu Dư, Niên Ấu Dư lại mỉm cười với cô. Ninh Dĩ Tầm không nghĩ đến Niên Ấu Dư nghiêm túc lắng nghe diễn tấu mà trong lòng vẫn còn nghĩ đến mình, trong lòng Ninh Dĩ Tầm ấm áp, mỉm cười đáp lại Niên Ấu Dư, giờ phút này chút bất an kia liền bình ổn trở lại.Niên Ấu Dư thấy cảm xúc Ninh Dĩ Tầm hoà hoãn xuống, trong lòng có cảm giác thật sung sướиɠ, nàng thức sự thích bộ dáng Ninh Dĩ Tầm khẩn trương vì mình, nhưng là nàng cũng không hy vọng mình mang đến bất an cho cô.Khương Diệc Văn và Tống Dực, còn có Tống Thanh Vi ngồi ở hàng ghế VVIP đầu tiên, Khương Diệc Văn nhìn đến con gái biểu diễn rất tốt, trong lòng rất kiêu ngạo, bà nhìn Tống Dực một chút, thấy Tống Dực có vẻ vẫn nghiêm túc lắng nghe, điều này làm trong lòng Khương Diệc Văn có chút vui vẻ. Khương Diệc Văn lại nhìn về phía Tống Thanh Vi, dù sao trong mắt Khương Diệc Văn, sự tồn tại của Tống Thanh Vi cũng giống nhân địch nhân, nhưng là bà phát hiện, Tống Thanh Vi thực sự không giống như nghiêm túc lắng nghe, mà tầm mắt Tống Thanh Vi nhìn con gái bà, cơ hồ có thể dùng từ si mê để hình dung, rất rõ ràng làm cho Khương Diệc Văn có thể cảm giác được cô có tình cảm bất thường với con gái bà, hơn nữa còn cực kỳ cuồng nhiệt. Gần đây quản gia đều nói Tống Thanh Vi thường xuyên đi ra từ phòng con gái, điều này làm cho Khương Diệc Văn không thể không nghĩ đến quan hệ bất thường của các nàng.Tống Thanh Vi nhìn đôi tay thuần thục, ngón tay thon dài múa lướt trêи đàn dương cầm của Tống Thanh Nam, một thân lễ phục dạ hội màu trắng,tao nhã như vậy, cao quý như vậy, gương mặt xinh đẹp ôn nhu đắm chìm trong âm nhạc, làm tầm mắt Tống Thanh Vi mỗi một khắc đều luyến tiếc rời đi, cô biết đêm nay tỷ tỷ là nhân vật chính toàn khán đài, có vô số ánh mắt đều không ngại nhìn đến nữ nhân xinh đẹp lại tài hoa này, cô cảm thấy vô cùng kiêu ngạo, đồng thời cũng hận không thể giấu tỷ tỷ đi, không cho bất luận kẻ nào nhìn chằm chằm vào tỷ tỷ.Tầm mắt Tống Thanh Vi rơi xuống xương quai xanh khiêu gợi cùng bả vai quang lõa, tóc dài búi cao, cần cổ trắng nõn thon dài vô cùng gợi cảm được bao lấy bởi chiếc vòng kim cương tinh xảo. Vòng cổ này là do chính mình tự đeo cho tỷ tỷ đi. Lúc cô đeo vòng cổ cho tỷ tỷ, nhìn cần cổ dụ hoặc câu nhân như thế, hận không thể hôn lên tỷ tỷ, hôn lên xương quai xanh khiêu gợi, mỗi tấc da thịt trêи người tỷ tỷ cô điều muốn dùng môi mình cúng bái. Tống Thanh Vi nhìn mặt, cổ Tống Thanh Nam, ảo tưởng hình ảnh cùng Tống Thanh Nam da thịt chi thân, càng khiến tầm mắt Tống Thanh Vi trở nên nóng rực.

Tống Thanh Vi không thể tưởng tượng được mình đang nghe diễn tấu ở hội trường đông đúc như vậy mà có thể ảo tưởng như thế, cô biết mình thật sự là tẩu hỏa nhập ma rồi, phải biết rằng từ lúc cô và tỷ tỷ ngủ chung giường xong, ɖu͙ƈ vọng nguyên bản mảnh liệt đối với tỷ tỷ càng ngày càng không thể khắc chế được.Tống Thanh Nam hết sức chăm chú vào khúc biểu diễn, thể xác và tinh thần đều phiêu theo nhạc, chờ biểu diễn xong, nàng mới nhìn xuống phía khán đài, cũng không biết có phải vì vị trí của Tống Thanh Vi rất gần hay không mà nàng nhìn thấy cô đầu tiên, nhưng tầm mắt của Tống Thanh Vi đối với nàng nóng rực quá phận, điều này làm cho Tống Thanh Nam theo bản năng liền dời tầm mắt, thấy được cha mẹ ở bên cạnh, cũng nhìn thấy được Niên Ấu Dư, bên người Niên Ấu Dư là Ninh Dĩ Tầm, trong lòng nàng vẫn là có chút buồn bã thất vọng, nhưng thấy rất nhiều người đến nghe nàng diễn tấu, trong lòng nàng vẫn cảm thấy thật vui vẻ.Đúng lúc này, người xem dưới khán đài nhiệt liệt vỗ tay, trong tràn pháo tay cuồng nhiệt, Tống Thanh Nam đứng dậy cúi đầu chào cảm ơn khán giả.“Em đến chào Thanh Nam một cái rồi chúng ta về có được không?” Niên Ấu Dư hỏi Ninh Dĩ Tầm.“Được, em đợi một chút, chị có kêu trợ lý mua hoa, đi tay không không tốt.” Ninh Dĩ Tầm hào phóng nói, cô vì muốn cho mình thêm điểm mới làm vậy đi, mình hào phóng, tốt đẹp như vậy, Niên Ấu Dư sao có khả năng không thương mình đây? Ninh Dĩ Tầm chuẩn bị đánh cho mình 100 điểm.Trước kia Niên Ấu Dư đến xem biểu diễn của Tống Thanh Nam đều mua hoa, vì lần này đến cùng Ninh Dĩ Tầm, nàng sợ Ninh Dĩ Tầm không vui nên không mua, không nghĩ đến Ninh Dĩ Tầm lại mua cho mình, tuy rằng không phải hoa bách hợp, nhưng coi như cũng là ngạc nhiên ngoài ý muốn, nếu không phải bên ngoài, nàng thực sự muốn cho Ninh Dĩ Tầm một cái hôn sâu.“Dĩ Tầm, đêm nay chị làm em thực sự rất ngạc nhiên!” Niên Ấu Dư có chút vui vẻ nói, nàng cảm thấy Ninh Dĩ Tầm càng ngày càng biết chăm sóc, bản thân mình càng ngày càng thích Ninh Dĩ Tầm.“Đương nhiên, chị là Ninh Dĩ Tầm mà.” Ninh Dĩ Tầm tự kỷ nói.“Uhm, chị là Ninh Dĩ Tầm của em.” Niên Ấu Dư cười nói.Rất nhanh, trợ lý đưa hoa của Ninh Dĩ tầm vào, Ninh Dĩ Tầm đem hoa đưa cho Niên Ấu Dư“Đi thôi, chúng ta đến chỗ Tống Thanh Nam.”…..//……“Tỷ tỷ đàn rất êm tai.” Tống Thanh Nam vừa mới vào hậu trường, Tống Thanh Vi liền đi theo vào, đem hoa sơn chi đã sớm chuẩn bị tốt cho Tống Thanh Nam.Tống Thanh Nam biết hoa sơn chi có nghĩa là ‘vui thích chờ đợi tình yêu vĩnh hằng’, nàng chần chờ một lát xong, mới tiếp nhận hoa Tống Thanh Vi đưa cho mình, lịch sự tao nhã, mang theo mùi hương thản nhiên của hoa sơn chi.

“Cảm ơn.” Tống Thanh Nam nói lời cảm tạ với Tống Thanh Vi.“Tỷ tỷ không cần cảm ơn em, chúng ta đều là người một nhà, ba với mẹ đều ở bên ngoài chờ chúng ta, cùng nhau trở về.” Tống Thanh Vi nói, cô hận không thể lập tức đem Tống Thanh Nam về nhà giấu đi.“Uhm.” Đối với chuyện này Tống Thanh Nam không có ý kiến.Ngay tại lúc Tống Thanh Nam và Tống Thanh Vi nói chuyện, Niên Ấu Dư và Ninh Dĩ Tầm cũng tiến vào.“Thanh Nam biểu diễn rất thành công, em thực sự phấn khích từ đầu đến cuối.” Niên Ấu Dư đưa hoa cho Tống Thanh Nam.“Cảm ơn Ấu Dư.” Tống Thanh Nam mỉm cười tiếp nhận hoa Niên Ấu Dư đưa, tuy rằng cũng rất được, vừa nhìn cũng biết là có tỉ mỉ chọn lựa qua, chẳng qua là hoa đã thay đổi, trước kia Ấu Dư đều đưa hoa bách hợp, bây giờ là hoa Tulip. Điều này làm trong lòng Tống Thanh Nam có chút mất mác, nhưng nàng cũng biết rõ, bên người Ấu Dư đã có người yêu thân thiết, nàng và Ấu Dư vĩnh viễn cũng sẽ không ở gần nhau.Tống Thanh Vi luôn quan sát Tống Thanh Nam, cô có thể cảm nhận được chút vui vẻ cùng mất mác khi tỷ tỷ nhận hoa Niên Ấu Dư, nhưng cũng rất nhanh chóng che giấu đi. Tống Thanh Vi biết Tống Thanh Nam rất cẩn thận, cho nên cũng biết Niên Ấu Dư đưa hoa khác với trước đó, đối với chuyện này, cô cảm thấy thực vừa lòng, cô cảm thấy Niên Ấu Dư thực hiểu chuyện, biết bên người có Ninh Dĩ Tầm xong liền bảo trì khoảng cách với tỷ tỷ, điều này làm cho hảo cảm của cô với Niên Ấu Dư tăng hơn một chút, cô thích người thức thời như vậy.“Tống tiểu thư đàn rất hay, có cơ hội có thể dạy tôi một hai khúc.” Ninh Dĩ Tầm khách khí hàn huyên với Tống Thanh Nam.“Ấu Dư đàn cũng rất tốt, nếu Ninh tiểu thư muốn học, học chỗ Ấu Dư cũng tốt rồi.” Tống Thanh Nam trả lời.Bốn người nói chuyện một lát sau, Niên Ấu Dư liền chào tạm biệt Tống Thanh Nam.Tống Thanh Nam nhìn Niên Ấu Dư cùng Ninh Dĩ Tầm nắm tay ân ái rời đi, Ấu Dư hạnh phúc, nàng có thể cảm giác được, một khắc kia, nàng cảm thấy vừa vui mừng vừa hâm mộ, đương nhiên vẫn có chút cô đơn hỗn loạn.“Tỷ tỷ, chúng ta cũng trở về thôi.” Tống Thanh Vi nhẹ giọng nói với Tống Thanh Nam, cô đưa tay cầm tay Tống Thanh Nam giống như muốn đem ấm áp của mình truyền đến cho Tống Thanh Nam, nhưng lại phát hiện, tay của tỷ tỷ ấm áp hơn của cô nhiều, có lẽ mặc kệ là thời điểm nào, tỷ tỷ cũng là một người ấm áp như thế, ấm áp như vậy làm cho Tống Thanh Vi vô cùng nhớ mong, cô hy vọng tỷ tỷ có thể nắm tay mình hoài như vậy đi.Tống Thanh Nam không có giãy đi ngón tay lạnh lẽo của Tống Thanh Vi, cuộc sống đại khái là như vậy, có người ở xa, cũng có người ở gần, đến lúc quay lại, cuối cùng cũng không biết ai làm bạn bên cạnh mình. Bản thân nàng đột nhiên cảm thấy, để Tống Thanh Vi bên cạnh mình cũng không đến nỗi, lúc Tống Thanh Vi không có ý đồ xấu xa, kỳ thật cũng rất đáng yêu, tuy rằng nhiều lúc cũng làm cho mình không thể chống đỡ được. Tống Thanh Nam nghĩ, tình cảm của nàng đại khái không có cách nào nhiệt tình như người khác, tình cảm của nàng là một chút trầm tích, càng lắng càng sâu, cảm giác đối với Tống Thanh Vi tựa hồ cũng có xu thế như vậy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi