NINH HÂN NGHIÊN, EM PHẢI VỀ BÊN CẠNH TÔI

Ninh Hân Nghiên đã hỏi được địa chỉ chung cư nơi mà Âu Trạch Dương đang ở trong khỏang thời gian vừa qua. Vốn dĩ cô muốn đi gặp hắn ngay lập tức để nói rõ chuyện này, muốn hoá giải hiểu lầm suốt bao nhiêu năm qua và cũng muốn làm hoà với hắn. Nhưng hôm nói chuyện với Thái lão phu nhân cũng gần đến giờ tối, hôm qua thì lại là ngày giỗ của mẹ hắn, chắc chắn hắn sẽ không muốn ai làm phiền. Chính vì thế cô quyết định hôm nay sẽ đến tìm hắn. Nhưng không ngờ tối hôm qua đạo diễn Hà gọi đến nói chiều tối nay bên đoàn phim có một buổi tiệc thân mật, vừa chúc mừng bộ phim sắp hoàn thành vừa muốn bù đắp, tạo niềm vui cho cô và Sầm Uyển Đồng sau sự việc kinh khủng lần trước. Ninh Hân Nghiên vốn dĩ không muốn đến nên tìm cách từ chối khéo. Xoay đi xoay lại đạo diễn Hà vẫn không chịu, nhất quyết phải có cô tham dự buổi tiệc nhỏ này. Hết cách, cô đành đồng ý, còn chuyện của Âu Trạch Dương có lẽ nên để sang ngày hôm sau vậy.

Nhà hàng Sunshine...

Nhà hàng Sunshine là một nhà hàng sang trọng thuộc khách sạn Sunshine nổi tiếng bậc nhất thành phố. Sunshine luôn là điểm đến đắt tiền, là lựa chọn số một cho những người giàu có, thuộc tầng lớp thượng lưu. Đa số ở đây nhà hàng nhận tổ chức những bữa tiệc sang trọng kéo dài qua đêm, vì vậy có thể kết hợp giữa vui chơi, dùng bữa và nghỉ ngơi tại khách sạn. Tuy nói là buổi tiệc nhỏ thân mật nhưng làm ở Sunshine, có thể đối với mọi người nó là "nhỏ" nhưng đối với cô giá trị của buổi tiệc này không "nhỏ" chút nào.

Ninh Hân Nghiên bước vào trong, đạo diễn Hà từ xa đã thấy cô vội vàng đi đến đón cô, dẫn cô vào bàn. Trên một chiếc bàn chữ nhật đã có mấy người ngồi sẵn ở đó, trên bàn cũng đã bắt đầu dọn lên món khai vị rồi. Xấu hổ vì đã đến trễ, Ninh Hân Nghiên khẽ cúi đầu xin lỗi.

"Xin lỗi mọi người tôi đã đến trễ. Thất lễ quá."

Ninh Hân Nghiên cô rõ ràng đã ra khỏi nhà lúc 5h30 chiều. Từ nhà đến Sunshine chỉ mất 30 phút, vừa kịp giờ hẹn. Nhưng không ngờ hôm nay dù không phải là cuối tuần nhưng vẫn kẹt xe, cô ngồi trên taxi mà sốt cả ruột. Cuối cùng 6h30 tối mới đến nơi thì mọi người đã có mặt đông đủ cả rồi. Trên bàn ăn bây giờ có năm người: đạo diễn Hà, Sầm Uyển Đồng, nam diễn viên chính Châu Hạo Hiên, cô diễn viên thứ chính vừa được sắp xếp thay đổi thế cho Hạ Tịnh Phi là Khưu Cẩn Mai, và cuối cùng người cô không muốn gặp nhất lại xuất hiện ở đây chính là Nhà sản xuất Khương. Sau lần ông ta giở trò đồi bại với cô, Ninh Hân Nghiên đã mất thiện cảm tốt đẹp mà cô đã dành cho ông ta, bây giờ chỉ còn là sự chán ghét, không muốn nhìn thấy dù chỉ một lần. Đạo diễn Hà nhận thấy được vẻ mặt không vui của cô liền thay đổi vị trí chỗ ngồi, đáng lẽ có chỗ trống bên cạnh sản xuất Khương nhưng vì có sự việc không hay trước đó, anh đã nói Châu Hạo Hiên chuyển chỗ sang chỗ trống ấy và Ninh Hân Nghiên ngồi vào chỗ vừa rồi của anh ta.

"Cô Ninh có lẽ là khách quý của buổi tiệc nhỏ hôm nay, đi trễ cũng không thành vấn đề.", Sầm Uyển Đồng chẳng thèm nhìn lấy cô, nâng ly rượu nhấp một ngụm, lời nói đầy ẩn ý về việc Ninh Hân Nghiên đi trễ.

Ninh Hân Nghiên khó xử, không biết phải nói sao thì đạo diễn Hà lên tiếng xua đi không gian tù túng lúc này.

"Thôi đến đã đến dự tiệc thì phải vui vẻ phải không nào.", rồi đạo diễn Hà kéo ghế giúp cô sau đó quay lại vị trí của mình nâng ly chúc mừng.

"Cô Sầm với cô Ninh đã hay tin gì chưa? Hạ Tịnh Phi đã bị khởi tố, cuối tuần này sẽ ra hầu toà.", Châu Hạo Hiên trầm thấp lên tiếng. Trước đó anh cũng qua lại nói chuyện vài lần với Hạ Tịnh Phi, thấy cô ta cũng không đến nỗi nào, không ngờ lại làm ra những chuyện như vậy.

"Vậy sao?", Ninh Hân Nghiên chỉ biết Hạ Tịnh Phi là người hãm hại cô và Sầm Uyển Đồng, nhưng chuyện cô ta ra toà lúc nào thì cô chỉ vừa biết khi Châu Hạo Hiên nói mà thôi.

"Cũng thật may lần đó có camera hậu trường, nếu không cũng có mà bắt tại trận được.", Châu Hạo Hiên cắt một lát thịt lên cho vào miệng, nói tiếp. Khi cảnh sát vào cuộc liền truy suất ra camera mới thấy Hạ Tịnh Phi giở trò với dây buộc mấy thanh inox đó. Nếu không có hình ảnh camera có lẽ chuyện này sẽ xếp vào là tai nạn khi đóng phim mà thôi. Hạ Tịnh Phi lần này có lẽ đã liều một phen, được ăn cả ngã về không rồi.

"À quên giới thiệu với cô Ninh đây là diễn viên mới Khưu Cẩn Mai, người sẽ thay thế vị trí của Hạ Tịnh Phi.", đạo diễn Hà giơ tay giới thiệu cô gái trẻ đẹp ngồi bên cạnh mình.

Ninh Hân Nghiên nghiêng đầu nhìn Khưu Cẩn Mai ngồi bên cạnh. Tuy lúc nãy vào cáo lỗi cùng mọi người nhưng cô vẫn chưa kịp nhìn thấy cô gái này. Bây giờ thì có cơ hội nhìn rõ rồi. Thật xinh đẹp. Khưu Cẩn Mai là một diễn viên mới vào nghề, cô nổi lên từ một bộ phim chiếu trên mạng. Với vẻ ngoài xinh đẹp, nhan sắc mang vẻ thuần khiết, trong sáng này thật dễ làm người khác rung động. Vai diễn kia cô đóng vai một cô gái nhà nghèo quen được một chàng trai giàu có, rất hợp với cô. Nhưng vai diễn Dư Tịnh Kỳ này lại mang một tính cách hoàn toàn trái ngược. Mưu mô, sắc sảo và đầy độc ác có lẽ sẽ là một thử thách rất lớn với cô diễn viên trẻ này. Liệu với nhan sắc trong sáng ấy có toát lên được hết tính cách nhân vật của Dư Tịnh Kỳ hay không thì phải chờ đợi mới biết được.

"Cô Khưu, chào cô.", Ninh Hân Nghiên mỉm cười.

"Cô Ninh, tôi đã nghe danh cô từ lâu, "nhân tài trong giới trang sức" thật không quá lời. Những ngày qua tôi quay phim được đeo những mẫu trang sức do chính cô thiết kế, chúng rất đẹp, tôi hoàn toàn choáng ngợp, thật ngưỡng mộ cô.", Khưu Cẩn Mai không ngừng dành những lời có cánh dành cho Ninh Hân Nghiên. Nhưng có lẽ đó đều là những lời nói thật từ trong lòng cô vì điển hình như bây giờ, Khưu Cẩn Mai đang đeo một sợi dây chuyền hình hoa tuyết trong bộ sưu tập Snow mà Ninh Hân Nghiên đã thực hiện khi công tác ở Nhật. Trên làn da trắng như tuyết, bông hoa tuyết như nở rộ khiến người khác say đắm, mẫu này rất hợp với Khưu Cẩn Mai.

"Cô Khưu quá lời rồi. Tôi nghe đạo diễn Hà khen ngợi cô rất nhiều. Dù mới được thay thế cách đây không lâu nhưng những phân đoạn cần quay lại cô đã thực hiện rất tốt, NG lại thấp. Khả năng làm việc như vậy, tôi vẫn là nên học hỏi từ cô.", Ninh Hân Nghiên khách sáo nhưng cũng không quên khen ngợi Khưu Cẩn Mai.

Sầm Uyển Đồng cố tình đưa tay lên xoa xoa một bên thái dương, thấy vậy, sản xuất Khương hỏi thăm.

"Cô Sầm cô sao thế?"

"Không biết tiếng gì cứ ríu rít bên tai thật nhức đầu.", ý tứ quá rõ ràng, Sầm Uyển Đồng là đang chê Ninh Hân Nghiên và Khưu Cẩn Mai quá nhiều lời.

Ninh Hân Nghiên hiểu ý chứ, cô cũng im lặng rồi quay lại tập trung dùng bữa. Không khí thật ngột ngạt và khó chịu làm cô cảm thấy không vui chút nào. Bây giờ chỉ mong buổi tiệc sớm kết thúc để cô có thể về nhà nghỉ ngơi, gò bó bản thân như vậy, cô không muốn.

Một ly rượu đưa đến trước mặt Ninh Hân Nghiên, cô ngước mắt nhìn ai là chủ nhân của nó thì không ai khác chính là Nhà sản xuất Khương. Ông ta lúng túng một lúc mới liều mình nâng ly rượu lên mời cô, giọng cũng có chút ngượng ngùng.

"Cô Ninh, tôi có thể mời cô một ly chứ?"

Ninh Hân Nghiên tay để trên đùi nắm lại nhớ về cảnh tượng đó. Nếu lúc đó Âu Trạch Dương không xuất hiện kịp thời cô đã thật sự bị ông ta làm nhục rồi. Đến giờ cô vẫn chưa thể quên, chưa thể nguôi giận tha thứ. Nhưng trên cùng bàn tiệc, Khương Điềm vẫn nâng ly trước mặt cô, nếu không đáp lại thì có thể sẽ làm ông ta mất mặt, cô thì lại chẳng muốn tiếp, cuối cùng thì không biết phải làm sao cho phải.

"Tôi biết cô Ninh vẫn còn để tâm đến chuyện đó. Là tôi sai quấy, mong cô thứ lỗi.", Khương Điềm nhận lỗi trước mặt mọi người, đó là điều ông chưa bao giờ làm cả. Không phải ông ta cảm thấy có lỗi mà hình như trong đôi mắt ấy lại chứa đựng một sự tính toán, âm mưu gì đó thì phải.

Ninh Hân Nghiên khó xử nhìn mọi người. Tuy không muốn nhưng cô đành phải nâng ly rượu trước mặt lên đáp lại thành ý của Khương Điềm. Dù sao cô cũng không muốn làm ông ta mất mặt, đành vậy, coi như giúp ông ta nhưng cô cũng mong đây là lần cuối cùng.

Mọi người dùng bữa được một lúc lâu thì đột nhiên Ninh Hân Nghiên cảm thấy đau đầu vô cùng, nhiều lần khó chịu lắc đầu vài cái nhưng chẳng thấy đỡ hơn chút nào. Xin phép rời khỏi bàn ăn, Ninh Hân Nghiền cầm túi xách đi vào nhà vệ sinh. Bật vòi nước, cô đưa tay hứng nước đưa lên rửa mặt mong rằng sẽ thấy ổn hơn, nhưng càng làm lại càng vô ích, đầu cô ngày càng choáng váng, mắt lại mờ chẳng thấy rõ được gì. Khoá vòi nước, Ninh Hân Nghiên đi từng bước khập khiễng ra ngoài. Cô ngước mắt lên nhìn, sao lại có đến chục cái cửa sổ thế này, hơn nữa chúng còn đang quay vòng vòng. Ninh Hân Nghiên đưa tay lên vỗ vài cái vào đầu sau đó nhìn lại, đột nhiên xuất hiện trước mặt cô là một người nào đó. Nhận thấy cô không khoẻ, sắc mặt lại không ổn, nhiều lần còn muốn ngã quỵ xuống, người đó liền nhanh chóng đi đến đỡ lấy cô, bàn tay to choàng qua ôm lấy eo cô, thấp giọng hỏi.

"Không sao chứ?"

Ninh Hân Nghiên lắc đầu, cố gắng trả lời.

"Tôi nhức đầu quá, lại cảm thấy rất nóng...", Ninh Hân Nghiên đưa tay lên cổ, khó chịu nới lỏng cổ áo như muốn tìm chút sự thoải mái.

Người đó nhìn bộ dạng của Ninh Hân Nghiên lúc này vô cùng hài lòng, nở nụ cười gian tà, hạ thấp người xuống bế cô lên, thẳng bước tiến về phía trước...

Kim Thiều...

Âu Trạch Dương vừa giải quyết công việc xong xuôi, trong lúc hắn đang sắp xếp lại mọi thứ thì đột nhiên một tiếng chuông điện thoại reo lên. Không phải của hắn mà là của Tần Phi đang đứng bên cạnh. Tần Phi lấy điện thoại ra nhấn phím nghe. Lúc đầu mặt anh rất trầm tĩnh nhưng sau khi nghe người ở đầu dây bên kia nói gì đó, gương mặt anh nhanh chóng thay đổi, lo lắng cùng gấp gáp. Tần Phi đi đến bên bàn làm việc của Âu Trạch Dương, kính cẩn cúi đầu.

"Sếp Tổng, có người muốn gặp anh."

Âu Trạch Dương mệt mỏi phất tay ngầm ý từ chối không muốn nghe cuộc điện thoại này.

Người bên đường dây bên kia tiếp tục nói gì đó, đến khi mọi chuyện không còn có thể im lặng được nữa, Tần Phi mới hốt hoảng thông báo với Âu Trạch Dương, sự việc có vẻ không ổn cho lắm, giọng nói của anh cũng trở nên ấp úng, run rẩy.

"Sếp Tổng, cô...cô Ninh...cô Ninh xảy ra chuyện rồi..."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi