NÔNG KIỀU CÓ PHÚC

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Trần A Phúc giữ mẹ con Thụy Vương Phi ăn cơm ở Trúc Hiên, Sở Lệnh Tuyên cũng giữ Thụy Vương ăn cơm ở ngoại viện.
Trong lúc, Trần A Phúc mang Lý Hiên chơi trò chơi.

Có lẽ chưa từng có người chơi đùa cùng nhóc như thế, nhóc đặc biệt dính Trần A Phúc.

Không đến nửa ngày, quan hệ một lớn một nhỏ liền vô cùng tốt.
Ngay cả vú nuôi Lý Hiên cũng không thể ngờ tới nói: "Trời, Hiên ca nhi còn chưa từng dính ai như thế."
Trần A Phúc sờ khuôn mặt của nhóc cười nói: "Chúng ta có duyên phận."
Tiểu Lý Hiên tựa như nghe hiểu, ngẩng đầu lên ha ha cười rộ lên với Trần A Phúc.
Buổi chiều, Sở tam phu nhân trở về, nàng phái người đến thỉnh Trần A Phúc đi An Vinh Đường.

Thụy Vương Phi ngại không có đi, muốn mời Trần A Phúc hôm nay liền lấy Lục Diệp Trầm Hương đi qua.
Sở tam phu nhân mang về cho Trần A Phúc một thất sa tanh, là thái hậu nương nương thưởng.


Thái hậu đặc biệt thích ăn điểm tâm kia, nói hương vị ngọt ngào mềm mại, làm còn ăn ngon hơn ngự thiện phòng.

Bà giữ lại một nửa, còn đưa một nửa cho Hoàng thượng.
Lão cha trong truyền thuyết của Đại Bảo cũng ăn được điểm tâm mình làm!
Trần A Phúc cao hứng tạ ơn.

Lại nói: "Thái hậu nương nương thích ăn điểm tâm con làm là vinh hạnh của con, con ở kinh thành vài ngày này, cách hai ngày liền làm một lần, tam thẩm mang vào cung đi hiếu kính lão nhân gia bà."
Thái hậu đã gần bảy mươi tuổi, ở cổ đại xem như cao tuổi.

Trần A Phúc hy vọng bà có thể sống thêm vài năm, bà là hậu trường của tam phu nhân, tam phu nhân lại là hậu trường của mình.

Xem một chút có bà bao bọc, tam phu nhân có bao nhiêu uy vũ.


Thân thể bà khỏe mạnh, tam phu nhân liền sống khá giả, mình cũng liền sống khá giả.
Nàng không chỉ hy vọng thái hậu sống lâu một chút, cũng hy vọng Hoàng thượng sống lâu chút, dù sao Cửu hoàng tử còn chưa triệt để bình phục, Đại Bảo còn chưa lớn lên.
Tam phu nhân kéo tay nàng cười nói: "Vô cùng tốt, ta cũng là nghĩ như thế."
Tiếp theo, Trần A Phúc liền nói chuyện của Thụy Vương Phi, còn nói về sau lại đưa nàng một cây.
Sở tam phu nhân và Thụy Vương quan hệ vốn đã rất tốt, nghe vậy, vô cùng hào phóng mà lấy ra Lục Diệp Trầm Hương, cười nói: "Ta dùng một đoạn, còn dư lại bấy nhiêu, đều cho nàng.

Ta cũng hy vọng có thể trị hết bệnh Hiên nhi."
Trần A Phúc cầm Lục Diệp Trầm Hương lại Trúc Hiên, Thụy Vương Phi lại dẫn Lý Hiên đến An Vinh Đường cảm ơn Sở tam phu nhân.
Buổi tối, mới nghe Sở Lệnh Tuyên nói đến, phụ thân Thụy Vương Phi Lâm tướng quân là thống lĩnh Tả Vệ Doanh Kinh Giao, mặc dù chỉ là một quan chính nhị phẩm, lại tay cầm quân đội hùng hậu một phương trấn thủ kinh thành.

Lâm tướng quân cũng coi như tâm phúc Hoàng thượng, nếu như Sở gia và hắn quan hệ cá nhân khá hơn một ít, rất nhiều việc liền dễ xử lý hơn...!Sở Nghiễm Khai cũng tay cầm quân đội hùng hậu, nhưng thế lực chủ yếu của hắn phân bộ ở bắc bộ.
Sở Lệnh Tuyên cũng bắt đầu đi phu nhân ngoại giao.
Trần A Phúc nghĩ tới, trước hồi hương lại đưa một con rối chứa Yến Trầm Hương Lục Diệp cho đứa bé kia.

Lại kêu người làm cho nhóc mấy bộ xếp gỗ, bồi dưỡng sự chú ý của
.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi