NÔNG KIỀU CÓ PHÚC

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Lão phu nhân nằm nghiêng tại đầu giường, trầm mặt hỏi: "A Phúc nha đầu chết tiệt kia đến trong phủ?"
"Đến rồi." Giang thị trả lời.
"Vì cái gì không kêu nó đến An đường bái kiến ta? Chẳng lẽ, trong mắt nha đầu kia không có ta, ngay cả ngươi người con dâu này cũng không đặt mẹ chồng ở mắt ?" Bà ta khóc lên, giận dữ hét: "Giang thị, ngươi đừng tưởng rằng tao đã già hồ đồ, có thể thất lễ tao.

Trong mắt ngươi, tao chỉ là một lão bà tử không có bối cảnh, nha đầu hư hỏng kia là con dâu Vĩnh An Hầu phủ.

Hiếu thuận tao, xa không có lợi ích thực tế như nịnh bợ nó."
Nhiều năm ủy khuất như thế cùng với phẫn nộ hôm nay bỗng chốc xông lên đầu, Giang thị hung hăng trừng mắt lão phu nhân, quả đấm trong tay áo bóp càng chặt.
Cái loại ánh mắt đó làm lão phu nhân giật nảy mình, quát: "Giang thị, ánh mắt ngươi vậy là gì? Tao muốn nói cho con tao, ngươi đại bất hiếu!"
Giang thị cưỡng chế phẫn nộ, lạnh lùng nói: "Lão phu nhân, cái sân này của bà gọi An đường.


Bà phải an tĩnh một chút, không nên ồn ào như vậy.

Đáy lòng không hiền lành, làm ác quá nhiều, không cần nói ở tại cái An đường nơi này, chính là vào ở am ni cô thật sự, cũng không được cứu giúp, không có an bình."
Lão phu nhân tức giận đến phát run, mắng: "Giỏi, ngươi cũng học nha đầu hư hỏng kia, dám mạnh miệng cùng tao.

Tao muốn nói cho con trai tao, ngươi không hiền bất hiếu, kêu nó bỏ ngươi."
Giang thị cười lạnh nói: "Ta không hiền bất hiếu? Để cho nhi tử bà bỏ ta? Ha ha, lão phu nhân, bà vừa vặn nói ngược.

Bởi vì bà không hiền bất hiếu, đã phá hủy nhi tử của bà, cũng phá hủy cái nhà này.


Tộc lão Trần gia nếu như biết rõ hành vi việc làm của bà, nhất định sẽ thay nhi tử bà cùng cha chồng chết đi bỏ bà."
Lão phu nhân nghe lời nói này cũng cực kì tức giận, khóc lớn lên, trong miệng không sạch sẽ mắng to Giang thị.
Giang thị không muốn để ý bà ta nữa, nói với Diên bà tử hầu hạ: "Không cho phép lão phu nhân lại ra khỏi An đường, ai dám lại tự tiện nâng bà ra ngoài, liền trực tiếp đánh chết." Sau đó, rất thẳng lưng đi ra ngoài.
Đằng sau truyền đến tiếng lão phu nhân khóc mắng cùng thanh âm đập chén trà.
Đến vào trong viện, chứng kiến Trần Vũ Huy đang sững sờ đứng ở nơi đó.
Giang thị lạnh lùng nói: "Nếu như ngươi còn muốn gả cho người ta, thì không nên chạy loạn."
Dưới ánh trăng, lạnh lùng cùng ngoan lệ trong mắt Giang thị dọa Trần Vũ Huy nhảy dựng.

Quá khứ nàng ta dù lăn qua lăn lại cỡ nào, cho dù là đoạt vị hôn phu Trần Vũ Tình, tức giận trong mắt Giang thị xa không có đáng sợ như hiện tại.
Trần Vũ Huy cong cong đầu gối, nói: "Dạ, nữ nhi lúc này đi trở về."
Nói xong, nàng ta vội vàng xoay người bước nhanh về sân nhỏ
.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi