Không cần chuẩn bị tư thế gì cả, chỉ độc lập đứng ở nơi đó đã như có ma lực hấp dẫn vô cùng.
Quý Trạch đột nhiên có chút không muốn để người khác nhìn thấy cô như vậy.
Lão sư như thế này chỉ có thể để một mình hắn thưởng thức.
Thiếu niên đứng dậy hướng Phong Hoa đi tới: "Thế nào, lão sư mặc có vừa người không?"
"..." Phong Hoa cũng không muốn trả lời hắn.
Quá vừa người rồi, hơn nữa rõ ràng liền đồ lót đều đúng cỡ của cô nha!
"A... y phục còn lại đều rất phù hợp, là được..."
Con mắt thiếu niên khẽ đảo đánh giá một vòng, đầu ngón tay thon dài run run ánh mắt tối sầm rơi xuống cúc áo thứ hai trên áo sơ mi trắng của nàng:
"Tại đây, giống như có chút chật a ~~."
Nhan Phi dáng người nóng bỏng, nhìn ra ít nhất cup 3D.
Quần áo học sinh thì lại dựa theo các thiếu nữ đang trong thời kỳ phát dục mà làm, mặc lên người cô cái bộ vị nào đó tự nhiên có chút chật chội.
Nút thắt áo sơ mi trắng có chút mở ra, theo bên cạnh nhìn sang, rất dễ dàng liếc đến cảnh xuân thoắt ẩn thoắt hiện.
Da thịt trắng muốt hấp dẫn, bị bao trong áσ ɭóŧ màu đen... Thiếu niên hô hấp nhàn nhạt cứng lại.
"Bạn học Quý Trạch, muốn sờ sao?"
Quý Trạch nghe thấy âm thanh mị hoặc như của nữ yêu thì thầm bên tai, dụ dỗ hắn sa đọa, phạm tội...
Bên trong cặp mắt xếch lưu quang tràn ngập, ánh mắt sáng quắc kinh người.
Hài tử thời kỳ trưởng thành ah, thật là dễ dàng xúc động.
Phong Hoa câu cặp môi đỏ mọng hiện lên lúm đồng tiền, ác liệt lại xinh đẹp nở nụ cười: "Đáng tiếc ah..."
"Ngươi nghĩ hay quá nhỉ!"
Ngữ khí nhẹ nhàng hành động dứt khoát.
Phong Hoa đẩy tay Quý Trạch ra, tìm ra một có ghim cài áo cài lên che lấp được cực kỳ chặt chẽ, một điểm cũng không lộ.
Loại này chủ động trêu chọc, chính là muốn lại để cho hắn... Thấy được, ăn không được.
Nữ hoàng bệ hạ tính toán nhỏ nhặt trong lòng , bàn tính đánh lên chạch cạch không dứt.
Thuận tiện còn miễn cưỡng hỏi hệ thống một câu:
" Độ hảo cảm Đế Quân của ngươi, bây giờ là bao nhiêu?"
"Bẩm bệ hạ, đã 50 á."
Hệ thống trả lời xong, vẫn không quên nhớ bán manh. Cố gắng lên, cố gắng lên, cố gắng lên. ...
"Sờ một phát không được, nhưng mà lão sư cũng có thể để cho ta hôn hôn a?"
Tay Quý Trạch hạnh kiểm xấu dời xuống bên cái hông không bằng nắm tay của nữ nhân, đem Phong Hoa hướng trong lòng ngực của mình kéo.
Thân thể thân mật khăng khít dán cùng một chỗ. Mặt hai người ở khoảng cách quá gần.
"Thỉnh lão sư kiểm tra thỏa thích nội dung tối hôm qua người dạy ta a~ ."
Cánh môi đỏ của hắn có chút cong lên, nhẹ nhàng nhả ra từng chữ.
Hương hoa nhè nhẹ toàn bộ dâng lên trên mặt Phong Hoa.
Môi hồng răng trắng như đóa hoa tươi đẹp ướŧ áŧ nở rộ thoạt nhìn rất là mê người ngon miệng.
Phong Hoa vốn cũng không phải người tuân theo lễ nghi thế tục, thời khắc này chỉ cảm thấy muốn được ngon miệng...
Duỗi ra đầu ngón tay trắng trẻo xinh đẹp, không đếm xỉa tới vuốt ve môi Quý Trạch.
Nghiêng người qua, hôn lên.
Quý Trạch chỉ cảm thấy địa phương bị ngón tay ngọc của nữ nhân vuốt ve qua, cực nhanh xẹt lên một dòng điện làm cho người tâm thần run rinh .
Giống như một cánh hoa mềm mại nhẹ nhàng bao trùm lên môi hắn.
[ Đinh! Mục tiêu nhân vật Quý Trạch, hảo cảm độ +5, tiến công chiếm đóng hảo cảm đạt 55! ]
Không nghĩ tới vào lần gặp mặt hôm nay, người giả bộ như chuyện tối ngày qua không hề phát sinh ra, thái độ xa cách lãnh diễm vậy mà sẽ chủ động hôn hắn.
Quý Trạch cảm thấy kích động, lập tức nhiệt liệt đáp lại.
Thỏa thích nhấm nháp cặp môi đỏ mọng kiều diễm, tiểu lão sư của hắn đưa trước một phần giải bài thi thoả mãn .
"... Đã thành." Phong Hoa cặp môi đỏ mọng cất lời lại để cho Quý Trạch dừng lại.
Quý Trạch ngược lại rất nghe lời, một đôi mắt xếch lưu quang tràn ngập, như sói con nhìn qua nàng:
"Thế nào, lão sư hài lòng không?"
A. Phong Hoa: "Không hài lòng, thất bại." Môi của nàng đều bị cắn nát, thằng này là cẩu sao.