NỮ DIỄN VIÊN LẤY KỊCH BẢN HOA SEN ĐEN


Đến buổi chiều, đoàn đội của Tạ Lâm Sâm không biết đây là lần thứ mấy bị Bùi Sở mắng.
Bùi Sở đứng dậy chỉnh lại áo ngủ, cầm lấy bình giữ nhiệt muốn đi ra ngoài: "Tôi không nhận kịch bản nát này, không có chuyện gì thì đừng làm phiền tôi."
Cô nói xong thì đẩy cửa bước ra ngoài, để lại người trong gian phòng đều sững sờ.
Tính tình này quá thất thường rồi.
Lôi Bân cũng không thể nói gì: "Bùi Sở nhà chúng tôi luôn như vậy.

Xin hãy thông cảm.

Chúng ta sẽ bàn về việc hợp tác vào lần sau.

Còn những vấn đề liên quan sau vụ việc, mọi người có thể liên hệ với bên bộ phận quan hệ công chúng."
Đội của Tạ Lâm Sâm rất tức giận nhưng cũng không có nơi nào phát tác.


Dẫu sao công ty giải trí Thịnh Xán này cũng là công ty giải trí số 1 số 2, bọn họ không chọc nổi.
Hôm nay đích thân đến đây, không ngờ Bùi Sở lại không cho mặt mũi, thậm chí còn mắng họ!
Tức giận nhất vẫn là Tạ Lâm Sâm, hắn đá vào bàn: "Giả bộ cái gì? 1 người đàn bà hư hỏng còn không phải trèo lên giường của kim chủ!"
- -------------
Trong xe.
Bùi Sở bình tĩnh lại, lấy trong túi ra viên nén paroxetine hydrochloride cho vào miệng rồi nuốt xuống.
* Theo baidu: Viên nén Paroxetine hydrochloride được chỉ định để điều trị các loại trầm cảm khác nhau, bao gồm trầm cảm kèm theo lo âu và trầm cảm phản ứng.
Cô ấy nằm trên vô lăng một lúc, sau đó ngồi thẳng dậy bấm gọi điện.

Đối phương nhận trong vài giây.
"Chúc tổng, anh có rảnh không?"
Ngay khi lời nói vừa thốt ra, bản thân Bùi Sở cũng rất kinh ngạc.
Quyến rũ, giọng của mình vừa nãy quá quyến rũ rồi...
Trong điện thoại có thể nghe thấy rõ tiếng Chúc Tu Duẫn đang cười: "Sao vậy?"
Bùi Sở dựa lưng vào ghế, lười biếng nói: "Em đang mặc đồ ngủ, anh có thể giúp em liên hệ với bên salon tạo hình được không?"
Nói xong, Bùi Sở thở dài, không có tiền thực sự là không làm được gì.
"Anh sẽ đón em ở bãi đậu xe của công ty sau 15 phút nữa."
15 phút sau.
Đúng giờ, 1 chiếc Bentley màu đen dừng ở trước mặt Bùi Sở.
Bùi Sở lên xe, mới nhận ra Chúc Tu Duẫn cũng đang mặc đồ ngủ!
Còn là đồ đôi với mình!
Mặt cô hiện đầy dấu hỏi: "Tại sao anh cũng mặc đồ ngủ?"
Chúc Tu Duẫn nhắm mắt: "Lúc anh tỉnh dậy thì nhận được cuộc gọi của em."

Bùi Sở:?
"Còn bộ đồ ngủ của anh là sao..."
Chúc Tu Duẫn liếc nhìn cô 1 chút: "Anh thấy em mua hai bộ nên anh nghĩ bộ này là mua cho anh..."
Trước khi nói xong, Chúc Tu Duẫn chợt nghĩ ra điều gì đó: "Chẳng lẽ không phải?"
Hình như đang nói cô có phải là có cún.(Tui nghĩ ý nói là có phải chị nhà có tình nhân.)
Bùi Sở chợt nhận ra: "Ò, đây là sự kiện trong cửa hàng mua một tặng một."
Cô ăn ngay nói thật.
Chúc Tu Duẫn:...
Anh cao hứng nửa ngày hoá ra bộ đồ ngủ này lại là được tặng?
Tuy nhiên có khoản tặng quà tình nhân khiến trong lòng Chúc Tu Duẫn cảm thấy thoải mái hơn.
Bùi Sở nhìn người đàn ông bên cạnh, trong lòng vẫn còn có điều không thể tin được.

Đường đường là tổng giám đốc Chúc thị, là ông trùm kinh doanh vậy mà lại đang ở bên cạnh cô.
Nhưng cô không ngờ rằng cô và Chúc Tu Duẫn sống chung với nhau, lại không có chút khó xử nào.
Mặc dù hai người họ cãi nhau mỗi ngày.
Có ảo giác như là cặp vợ chồng già đang cãi nhau.
- ------------------------------

Khi Chúc Tu Duẫn và Bùi Sở xuất hiện cùng nhau trong salon, tất cả mọi người đều rất ngạc nhiên.
Người quản lý thậm chí còn tràn đầy năng lượng, sẵn sàng tiếp đón.
Chỉ là bộ đồ ngủ trên người họ so với những trang trí lộng lẫy trong tiệm lại vô cùng nổi bật.
Không ai trong cửa hàng nghĩ rằng, nữ minh tinh và CEO lại không để ý chuyện vặt vãnh này.
Dường như họ không quan tâm đến hình tượng 1 chút nào.
Trông như là một cặp vợ chồng thật vậy.
Chúc Tu Duẫn nhìn bộ đồ ngủ trên người Bùi Sở, suy nghĩ hai giây rồi nói: "Bộ đồ ngủ của em nhỏ quá phải không?"
Nói xong, anh chỉ vào cúc áo trên ngực cô.
Hai mắt Bùi Sở đều sắp đảo lên trời.
Cô cũng liếc nhìn chiếc quần pyjama không phù hợp với chiều dài chân của Chúc Tu Duẫn, mỉm cười: "Anh cũng không khá hơn là bao."
Thư ký Triệu Cảnh ở phía sau: "......"
Anh mới nghỉ mấy ngày thôi, sao tác phong của tổng giám đốc và vợ cũ lại như thế này?.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi