NỤ HÔN CỦA NỮ THẦN

"Kế hoạch sư độc lập? Tương đương với phòng làm việc cá nhân sao?" Lệ Thâm hỏi.

Dư Vãn trả lời: "Gần giống vậy, thứ công ty kinh doanh là thương hiệu còn kế hoạch sư độc lập kinh doanh bản thân mình, hoặc là nói bản thân mình là thương hiệu."

Sau khi trở thành kế hoạch sư độc lập, toàn bộ tiền kiếm được đều là của mình và không cần chia với công ty, nhưng đồng thời nguy hiểm cũng do mình gánh vác toàn bộ, lợi và hại đều rất rõ ràng.

Lệ Thâm suy nghĩ một lát rồi mỉm cười nói với cô: "Em quyết định làm gì anh đều ủng hộ em."

Dư Vãn nhìn anh và mỉm cười theo: "Nhưng mà chuyện này phải đợi sau khi hôn lễ của Đàm Bình kết thúc, em sẽ nói với Ngụy tổng sau."

"Được thôi."

Vào tháng chín, thành phố A vẫn có mưa phùn kéo dài như năm ngoái, cũng may mấy ngày trước Dư Vãn đã bắt đầu bố trí sân lễ, bây giờ chỉ hoàn thành bước cuối nên không quá ảnh hưởng đến tiến triển công tác.

Mặc dù mỗi ngày đều có mưa nhưng mưa không lớn, cô dâu chú rể diễn tập cũng thuận lợi hoàn thành. Ngày nào Dư Vãn cũng theo dõi dự báo thời tiết, hi vọng vào ngày thứ ba sẽ có nắng, cho dù là một lát ngay lúc cử hành nghi lễ thì cũng tốt hơn rồi.

Tuy nhiên chuyện tốt luôn bị quấy rầy, lúc đón dâu không có mưa, xe riêng nhà bạn bè thân thích của Lý Duệ tạo thành một đoàn xe trên đường phố gây một đợt cảm giác tồn tại, nhưng đến gần 12 giờ thì mưa vẫn rơi xuống.

"Hôm nay ở đây có bốn tiệc kết hôn, nhất định phải làm tốt công tác hướng dẫn khách khứa và tránh việc để khách đi nhằm sân."

Dư Vãn đang nói chuyện với nhân viên công tác tại hiện trường, trợ lý đã chạy chậm tới kêu cô: "Dư tổng, trời mưa."

Dư Vãn đi tới nhìn thoáng qua bên ngoài, đúng là có mưa nhỏ, cô nghĩ nhịn lâu như vậy rồi cuối cùng cũng có mưa.

"MC biết quá trình, anh ấy sẽ hướng dẫn khách khứa đã có mặt dùng ô che mà chúng ta đặt tại hiện trường." Dư Vãn nói và lại dặn dò thêm: "Cậu cũng đi xem thử MC có cần trợ giúp gì thì phụ một tay."

"Yes Sir~"

Dư Vãn đi tới phòng thay đồ của cô dâu thì thấy Đàm Bình đang bổ trang: "Đàm tiểu thư, bên ngoài có mưa nhỏ, khi chúng ta diễn tập cũng có mưa nên cô cứ làm giống như ngày hôm đó là được, khách đã có mặt tại hiện trường sẽ do MC dẫn đường."

"Đã biết." Đàm Bình mỉm cười nhìn cô: "Nói thật thì tôi rất hồi hộp, nhưng thấy cô ở đây thì trong lòng bình tĩnh hơn nhiều."

Dư Vãn cũng mỉm cười nhìn cô ấy: "Không cần hồi hộp, hôm nay cô rất xinh đẹp, vừa nãy chú rể còn muốn tới đây nhìn lén, dáng vẻ của anh ta còn hồi hộp hơn cô nhiều."

Đàm Bình bị cô chọc cười, bớt chút hồi hộp mà thêm chút ngọt ngào, Dư Vãn làm dịu lại cảm xúc cho cô dâu rồi đi ra ngoài xem xét.

Mười hai giờ, nghi lễ đúng giờ bắt đầu, mặc dù bầu trời có mưa nhỏ nhưng cũng không giội tắt nhiệt tình của khách khứa. Dưới sự hướng dẫn của MC, tất cả mọi ngươi giơ cao dù giấy và mong chờ nhón chân nhìn cô dâu chú rể.

Dù giấy được làm riêng theo yêu cầu cho hôn lễ lần này, hình vẽ trên mặt dù giấy giống với hình thêu trên khăn trải bàn là hoa hồng nền trắng, nhưng hoa văn của mỗi cây là khác nhau.

Dưới sự mong chờ của mọi người, cô dâu chú rể cũng bước ra dưới mưa phùn tầm tã. Chiếc váy cưới mà Đàm Bình mặc là một chiếc váy cưới màu trắng với các yếu tố thêu màu đỏ, vừa lúc hắt sáng chủ đề lần này, có nóng bỏng như hoa hồng tại hiện trường và cũng có thuần khiết thánh thiện như tuyết trắng.

Đàm Bình rất quan tâm đến hiệu quả quay chụp hiện trường hôn lễ nên buổi hôn lễ này dùng bốn máy quay phim, bao gồm một flycam. Những máy quay và máy ảnh này đều bắt giữ lại rất nhiều khoảnh khắc đẹp tại hôn lễ.

Đặc biệt là flycam quay lại cảnh mưa phùn rơi xuống trông rất có tình, mà dù giấy do khách giơ lên tựa như từng đóa hoa nở rộ trên bãi cỏ, cô dâu chú rể đứng trong mưa, trong rừng hoa tuyên thệ với nhau rằng từ nay về sau bầu bạn suốt đời.

Những bức ảnh này được Đàm Bình đăng lên WeChat dùng để cảm ơn lời chúc phúc của mọi người. Mà trong một buổi tối, ảnh chụp hiện trường hôn lễ của cô ấy đã khiến cho WeChat xôn xao một trận, ngay cả Lệ Thâm cũng lướt thấy trên WeChat của mình.

Hồ Kiều: Nhìn hôn lễ của Đàm Bình, tôi lại muốn kết hôn lần nữa vào ngày mưa [hình ảnh] [hình ảnh]

Tấm ảnh mà Hồ Kiều đăng là hình ảnh hiện trường lén lấy từ chỗ Đàm Bình, Lệ Thâm nhấp phóng to hình xem, đúng là tấm nào cũng vô cùng đẹp.

Không hổ là hôn lễ do Vãn Vãn nhà anh thiết kế.

Có vài người bạn trên WeChat của Hồ Kiều bình luận hỏi hôn lễ này do công ty nhà ai làm, Hồ Kiều đã trả lời là cùng một người lập kế hoạch cho hôn lễ của cô ta, Dư Vãn của Thiều Hoa.

(Truyện được edit bởi Thụy Mặc - Diễn đàn Việt Nam Overnight)

Lệ Thâm lặng lẽ cho cô ta một like.

Sau khi like xong, anh gọi điện cho Dư Vãn.

Lúc này Dư Vãn vẫn chưa thức dậy, cô gần như bận rộn suốt đêm trong hôn lễ hôm qua, khi về tới nhà đã hơn bốn giờ. Hôm nay Ngụy Thiệu cho cô nghỉ nửa ngày để ở nhà ngủ bù.

Vừa bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, cô không thèm mở mắt mà cầm lấy điện thoại a lô một tiếng.

Lệ Thâm ở đầu dây bên kia cười khẽ: "Anh đánh thức em rồi à?"

Nghe thấy giọng nói của Lệ Thâm, Dư Vãn tỉnh táo hơn chút, cô mở to mắt nhìn xuyên qua bức màn: "Mấy giờ rồi?"

"Đã hơn mười một giờ." Lệ Thâm nói: "Anh định hỏi trưa nay em muốn ăn gì, xem ra em muốn ngủ hơn?"

"... Không có, em dậy đây." Dư Vãn nói ngoài miệng như vậy nhưng cơ thể vẫn còn nằm trong ổ chăn không nhúc nhích.

"Buổi hôn lễ hôm qua do em làm rất thành công, còn nổi lên WeChat của anh."

"Vậy ư?" Dư Vãn hơi ngạc nhiên rồi khôi phục lại bình tĩnh: "Vốn dĩ mấy người có tiền như bọn anh là chung một vòng tròn."

Lệ Thâm cười cười nói gì đó, Dư Vãn nghe giọng anh và chậm rãi ngủ thiếp đi.

Khi tỉnh lại, trong tay cô còn đang cầm điện thoại, hơn nữa cuộc gọi vẫn chưa cắt đứt.

Thời gian trò chuyện biểu thị hai mươi mốt phút, Dư Vãn ngây người thử gọi một tiếng: "A Thâm?"

"Hả? Tỉnh rồi?" Giọng nói của Lệ Thâm phát ra từ loa điện thoại.

"..." Dư Vãn im lặng một lát, cuối cùng cũng tiêu hóa xong tình huống trước mắt: "Vừa nãy em nghe anh nói, nghe một hồi đã ngủ quên."

"Ừm, nhưng chỉ ngủ mười mấy phút, anh còn đang suy nghĩ em có thể ngủ thẳng đến tối hay không."

"..." Dư Vãn hỏi: "Sao anh không cúp máy?"

"Không nỡ cúp máy."

Dư Vãn: "..."

Thả thính Thâm lại xuất hiện gây án.

"Vả lại em còn nói mớ." Lệ Thâm nói.

Dư Vãn ngẩn ra và hỏi anh: "Em nói gì?"

"Em nói A Thâm đẹp trai nhất, em rất thích anh ấy đó."

Dư Vãn: "..."

Em tin anh mới là lạ.

"Còn muốn hôn anh nữa."

"..." Dư Vãn ngồi dậy xoay người xuống giường: "Em dậy đây, anh cũng mau tỉnh lại đi."

Lệ Thâm ở bên kia đầu dây thấp giọng nở nụ cười.

Buổi trưa Dư Vãn ăn cơm cùng với Lệ Thâm, buổi chiều lại chạy tới công ty. Khi đang xử lý công tác kết thúc hôn lễ của Đàm Bình, Ngụy Thiệu gọi qua đường điện thoại nội bộ kêu cô tới văn phòng của hắn.

"Ngụy tổng, có chuyện gì vậy?"

"Ngồi đi." Ngụy Thiệu bảo cô ngồi xuống mới nói: "Buổi hôn lễ của Đàm Bình và Lý Duệ ngày hôm qua đã gây ra một hồi chấn động trên WeChat, cô làm rất tốt."

Dư Vãn cười nói: "Cảm ơn Ngụy tổng."

"Tạp chí <Cô Dâu Xinh Đẹp> liên lạc với công ty chúng ta và nói rằng muốn phỏng vấn cô, họ còn nói muốn xin bản thảo của cô."

"Xin bản thảo?" Dư Vãn hơi kinh ngạc: "Viết cái gì chứ?"

- -----oOo------

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi