NỮ PHÁP Y CỦA TỔNG TÀI MẶT THAN



“Quá lao lực mà chết!”
Mạch Tiểu Miên giải thích: “Khi một người bị áp lực vượt quá giới hạn về sinh lý và cả tinh thần của mình, sẽ đột nhiên sinh ra một loại tuyệt vọng.

Loại tuyệt vọng này giống như một lưỡi dao sắc bén, trực tiếp khiến cho tim của anh †a ngưng đập đột ngột, sau đó lập tức tử vong.


Từ một góc độ nào đó mà nói, đây là tuyệt vọng về tinh thần, để cho thân thể một tín hiệu tuyệt vọng, rồi từ đó sẽ chết trong nháy mắt.”
“Tuyệt vọng tinh thần nghiêm trọng như vậy sao?”
“Ừ, thật ra thì bình thường cơ thể người sẽ xuất hiện các loại bệnh vặt, nguyên nhân lớn nhất là do tinh thần muốn né tránh những loại bệnh kia, từ đó truyền đến tín hiệu cho.
thân thể, làm xuất hiện triệu chứng bệnh.


“Pháp y Mạch, luận điệu này của chị có phải là quá duy tâm rồi không?”
Trương Hòa nghỉ ngờ hỏi.
“Có lẽ là vậy, nhưng mà, loại án mạng chết do lao lực vì mệt mỏi này không phải là trường hợp đầu tiên mà tôi từng xử lý qua.

Trước đó đã từng xử lý ba vụ án tương tự.


Hơn nữa, trong nhật ký pháp y của Trang Hồng Linh cũng đã vài lần đề cập đến án lệ này.”
“Vâng, cái này em có biết.”
Trương Hòa gật đầu, nhìn bản báo cáo phân tích giải phẫu, sau đó lại nhìn Mạch Tiểu Miên đang dùng kỹ thuật may thi thể lại, vô cùng tiếc nuối nói: “Người đàn ông này mới 28 tuổi, lại bị lao lực mà chết, quả thật là quá đáng tiếc.”
“Ôi chao, bây giờ áp lực cuộc sống quá nhiều, vô số người trẻ tuổi, nhất là những người từ bên ngoài đến thành phố này, vì có thể cắm rễ, mua được nhà cửa, mà hy sinh tất cả thời gian nghỉ ngơi, giải trí các loại.

Liều mình bán mạng vì ông chủ, khiến cả người phải mệt mỏi.”
Mạch Tiểu Miên khẽ thở dài một hơi.
“Thật may pháp y Mạch gả vào gia đình tốt, cũng không cần phải bưồn những chuyện như nhà xe đủ kiểu đó.”
Trương Hòa nói tiếp.
Mạch Tiểu Miên cười một tiếng.
Bây giờ, ở trong mắt mọi người, cô đã gả được vào một mối ngon.
Chỉ tiếc là, dù có tốt hơn nữa cũng không thuộc về mình.

Sau khi ra khỏi phòng đông lạnh, những chuyện thu dọn kết thúc công việc khác là do Trương Hòa làm.

Cô lập tức trở về căn hộ nhỏ kia của mình tắm rồi thay quần áo.
Đã hơn mười ngày chưa quay về căn hộ, đẩy cửa ra, bên trong đầy mùi ẩm mốc, thậm chí còn có cả mạng nhện.
Tạm thời cô cũng lười quét dọn, liền đi tắm rửa, tẩy sạch đi âm khí trên người mình.
Tắm xong đi ra, nhìn thấy trên điện thoại có cuộc gọi nhỡ, một trong số đó có Kiều Minh Húc, ngoài ra còn có ba số điện thoại lạ khác.
Cô liền gọi lại vào số điện thoại của Kiều Minh Húc trước.
“Mạch Tiểu Miên, bây giờ em ở đâu vậy?”
Kiều Minh Húc vừa lên tiếng đã chất vấn.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi