Chương 355
Cô sợ hãi kêu một tiếng, nhanh chóng đưa tay che kín ngực, sau đó quay lưng, cả người lại chìm xuống nước lần nữa, cuối cùng chỉ lộ ra phần cổ và đầu nhìn Kiều Minh Húc nói: “Anh nhanh đi lấy một cái khăn lông lớn cho tôi!”
Kiều Minh Húc nhìn cô trong nước, thấy miệng hơi khô bèn nuốt nước miếng, anh cảm thấy khô nóng, rất muốn được nhìn.
Anh cố gắng đè nén nỗi xúc động này, rút một cái khăn lông lớn mà anh thường dùng treo trên giá bên cạnh xuống, đặt lên lan can, rồi quay lưng đi.
Mạch Tiểu Miên vội vàng bước lên, dùng khăn lông bao bọc.
kín cả người từ trên xuống dưới: “Được rồi.”
Kiều Minh Húc xoay người lại, nhìn thấy cả người cô được bao bọc bên trong khăn lông trắng tinh, đầu tóc ướt đấm vân còn đang nhỏ nước.
Giọt nước kia chảy dọc theo gương mặt cô, rồi rơi xuống cổ cô…
Bởi vì ở trong nước lâu mà sắc môi của cô hơi tái…
Nhưng dù như thế nào.
Cảm giác cô mang lại cho anh lúc này giống như một cô gái tràn ngập quyến rũ và hấp dẫn.
“Làm gì nhìn tôi dữ vậy? Không nhớ được dáng vẻ vừa nãy của tôi sao?”
Nhìn thấy ánh mắt nhìn chăm chú không hề che giấu của anh, Mạch Tiểu Miên căng thẳng hét lên.
Kiều Minh Húc bị cô quát, vành tai đã bắt đầu đỏ ửng.
“Dáng vẻ vừa rồi của cô có gì đáng mà nhớ? Chẳng phải là một con cá chẳng có chút đường cong nào sao? Thật sự chẳng có hứng để nhìn!”
Kiều Minh Húc gân cổ cãi lại.
“Phải phải phải, tôi không có đường cong đấy, hứng thú của anh chỉ đặt trên người Ngọc Ngọc của anh thôi, còn mấy người phụ nữ khác đều xấu xí cả!”
Mạch Tiểu Miên vừa nghe thấy anh chê bai vóc dáng của mình thì trong lòng cảm thấy cực kỳ khó chịu.
“Có thể nào đừng nhắc đến Ngọc Ngọc được không?”
Kiều Minh Húc nhớ lại những gì phải trải qua ở nhà họ Lâm, tính tình cũng trở nên gắt gỏng.
“Được được được, tôi không nhắc, tôi không so đo với người yêu cũ của anh, tôi chỉ là một người vợ theo hợp đồng, hợp đồng đến hạn thì tôi cũng đi thôi, sau đó anh có thể đợi cưới cô ta về làm vợ chính thức của anh.”
Mạch Tiểu Miên vừa nói vừa vẫy tóc, muốn hất nước ra, nhưng không ngờ giọt nước lại hất đến mặt của Kiểu Minh Húc, vẩy đến cả mặt của anh toàn là nước.
“Mạch Tiểu Miên!”
Kiều Minh Húc gọi tên cô với vẻ không hài lòng: “Chú ý nước của eml”
“Ồ, thiệt ngại quá”
Mạch Tiểu Miên chớp chớp mắt, cố ý nói: “Hình như mấy ngày rồi tôi chưa có gội đầu, không biết nước này có mang theo vô số vi khuẩn vẩy lên trên mặt của chủ tịch Kiều hay không đây?”