NỮ PHỤ: LANG THANG MUỐN VỀ



" Em ... thật sự thích anh sao ? " Hắn cúi xuống nhìn đỉnh đầu của cô rồi chuyển tầm mắt sang những ngón tay thon dài nhỏ xinh đang châm lửa lên chân hắn .

Hắn vẫn không biết là người cô thích là cái nhan sắc này hay là hắn .

Mặc dù nhan sắc của hắn hồi trước cũng xếp vào loại nam thần trong trường nhưng so với gương mặt này thật sự không là gì cả .

Hắn không nói là thân phận vì ngay cả thân phận cô xuyên vào cũng không phải loại tầm thường gì .

Nhưng theo hắn biết là cô cực kì rất yêu tiêng nhưng không phải của cô thì cô không cần , có lẽ là không thèm .

Hắn cũng chẳng biết là trong những năm hắn chuyển đi nơi khác cô sống như nào nhưng mà khi hắn quay về gặp cô lần nữa thì cuộc sống của cô khá là thoải mái .


Nhưng dù sao , hay là vì cái gì tốt nhất là nên đừng nói cho hắn biết .

Hắn nguyện để cô lừa dối cho đến tận cõi đời này hắn cũng không nuối tiếc .

" Không phải anh mà là anh ! " Động tác cô dừng lại ngẩng đầu lên nhìn hắn .

" Ý của em là sao ? " Hắn hỏi cô bằng giọng điệu khó hiểu .

" Nam Trạch ! Đừng tưởng em không nhận ra anh ! " Trong đầu hắn đang nghĩ lung tung cái gì vậy không biết .

" Em ... " Bé con nhận ra hắn ư !

Vậy nghĩa là ... Ha ! Xem ra hắn hiểu rồi !

" Đúng vậy ! Ở kiếp trước thật trùng hợp là em cũng thích anh !

Đúng thật sự là em bị mù mới đi thích một tên lương thiện đến ngu ngốc như anh !

Nhưng có điều sau đó em tưởng là anh đã thay đổi nhưng anh vẫn là một tên ngu ngốc như xưa !

Nhưng chẳng hiểu sao em lại thích ! Đúng là điên mất ! " Ngu ngốc vì không nhận ra là cô cũng thích hắn.

Cô cúi đầu vừa nói vừa bóp chân cho hắn còn không quên mắng hắn thêm mấy câu .


" Nhưng bây giờ ... anh không còn như trước nữa ... em sẽ không thích anh nữa sao ? "

Đúng vậy ! Kiếp trước hắn thật sự rất ngu ngốc nhưng sau khi chuyển đến chỗ cô một lần nữa hắn không còn là một thằng nhóc lương thiện như hồi trước nữa rồi .

Ngày hôm đó hắn vô tình nghe nói là cô thích một người con trai tốt bụng nhưng sau đó hắn mới biết được đây chỉ là tin fake , nhưng đấy là truyện của sau này hắn hiện tại chưa biết được.

Cũng bởi vì tin này nên lúc ở trước mặt cô hắn luôn giữ đúng hình tượng hồi xưa của mình .

Nhưng ở đằng sau , khi ở đó không có sự hiện diện của cô hắn thề hắn sẽ không tha cho một thằng chó nào dám có ý xấu với cô .

Bé con của hắn đáng yêu như vậy khiến hắn cũng phải tốn sức khá nhiều . Nhưng cô bình yên là đủ rồi .

Hắn học đánh nhau cũng là vì cô .

Có điều là ... hắn cũng không ngờ được là cô cũng biết đánh nhau .

Lúc đó là hắn sơ suất không đi bên cạnh cô được nhưng cũng may là bé con nhà hắn lợi hại không hắn cũng chẳng biết phải nên làm thế nào .

" Anh đang mơ đấy à ? Đừng có lôi mấy câu hỏi ấu trĩ đó ra để hỏi em chứ ! " Cô đứng dậy hôn lên trán hắn rồi đi vào trong phòng tắm nhưng cũng không quên bỏ lại cho hắn một câu .

Xì ! Cô đã biết hắn thay đổi từ lần hắn chuyển tới chỗ cô lần thứ hai rồi .

Nhưng bản tính lương thiện của hắn vẫn chưa mất hoàn toàn .


Hắn thể hiện đúng theo kiểu mày phạm tao thì mày chỉ có chết còn không phạm tao thì mày với tao tốt nhất nên giữ khoảng cách , đừng mơ mà chạm vào bố mày.

Đúng là cái châm ngôn của hắn đấy !

" Bây giờ cũng muộn rồi nên anh về đi !

Em không chứa lâu như thế đâu ! "

Cô mệt quá !

Người còn chưa tắm nữa chứ !

Haizz ! Mà thôi kệ dù sao thì cũng do cô không trách hắn được .

![](http://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/897449/markdown/11083061/1596646543161.jpg-original600webp?sign=eeda825d4888a2196f4a5dd051e11e17&t=5fff8980)






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi