Ông lão ở đầu dây bên kia tiếp tục nói, "Người bên kia thái độ rất cứng rắn, chỉ nói chờ một thời gian, cũng không hoàn toàn là từ chối."
Khi nói lời này, giọng điệu của ông lão tràn đầy tiếc nuối.
"Tôi biết, đã vất vả cho ông rồi."
"Giản lão nhân ông đừng khách khí, tôi cũng không giúp ích được gì, tôi nghĩ bên ông vẫn nên cùng đối phương tiếp tục duy trì thông tin liên lạc sẽ tốt hơn."
"Tôi biết."
Nói xong Giản lão gia tử cúp máy.
Giản Thư Hình và những người khác trông có vẻ phiền muộn.
Họ đã biết được từ giọng điệu của Giản lão gia tử rằng mọi thứ đang diễn ra không tốt.
Giản Duẫn Náo gục đầu xuống, rõ ràng là cậu ta thất vọng.
Không ai quan tâm đến sự tiến triển của vấn đề này hơn cậu ta.
Không ai muốn thực hiện phẫu thuật này hơn cậu ta.
Nhưng giờ cậu ta lại nhận được một tin khiến cậu ta thất vọng.
Giản Thư Hình ở bên cạnh an ủi, "Không sao, cũng không phải là tin xấu, giống như trước đây, chờ một thời gian."
Bên kia không có từ chối bọn họ, vậy cũng không phải là tin tức xấu.
Chỉ là họ mong đối phương cho họ một câu trả lời rõ ràng và khẳng định hơn.
"Không thành vấn đề." Giản Duẫn Náo tiếp tục cúi đầu nghịch điện thoại di động, giả vờ như không quan tâm.
Dù sao thì cậu ta cũng thế này rồi, còn gì tệ hơn chứ?
Nhìn thấy dáng vẻ này của cậu, Giản Thư Hình và Ôn Noãn trong lòng cũng rất khó chịu.
Nhìn thấy vậy, Hà Yến vội vàng yêu cầu đầu bếp mang đồ nướng đến để làm dịu không khí.
"Nào, ăn chút gì trước đi, con tôm hùm Úc này rất ngon, thịt nhìn rất mềm."
Hà Yến đã chuẩn bị những nguyên liệu tốt nhất mà bà có thể mua được trong thời gian ngắn.
Tôm hùm Úc, thịt bò Nhật Bản, trứng cá muối, cua hoàng đế, v. V.
Giản lão phu nhân không thích Hà Yến làm như vậy, chất đống nguyên liệu đắt tiền có thể mua được trước mặt bà.
Lão phu nhân cảm thấy đồ ăn tốt ở tinh không ở quý, đạo đãi khách ở lễ không ở kim.
Nhưng lão phu nhân không nói gì với Hà Yến, chỉ là thói quen bất đồng, là một người mẹ chồng, bà tôn trọng con dâu của mình.
Để không khí bớt căng thẳng, mọi người cũng bắt đầu ăn.
Hà Yến cũng đặc biệt yêu cầu người giúp việc đưa một số cho Địch Quân Thịnh.
Lúc này Giản Vũ Tiệp dung khay bưng súp lên.
Đây là một món súp rau củ được Giản Nhất Lăng đun trong một cái nồi, trong đó có các nguyên liệu như tùng nhung và tiên măng, rồi đun trên lửa than.
Ăn ngon và đỡ ngấy, húp một bát khi thịt nướng có dầu mỡ là vừa.
Giản Vũ Tiệp đặt một cái bát trước mặt mọi người, rồi quay lại chỗ Giản Nhất Lăng lần nữa.
Nếu không quay lại sớm, vị trí của cậu sẽ bị người khác chiếm mất.
Lão gia tử và lão phu nhân đang vui vẻ nếm món súp do cháu gái của họ nấu.
Giản Thư Hình và Ôn Noãn cầm bát súp do con gái nấu trên tay, tâm tình rất phức tạp.
Ánh mắt của Giản Duẫn Thừa dịu đi một chút, rồi anh dùng thìa múc một miếng vào miệng.
Giản Duẫn Náo nhìn bát súp trước mặt, đột nhiên đưa tay trái hất đổ bát.
Bát súp bị lật úp trên bàn, nước súp bên trong làm ướt mặt bàn, chảy xuống đất.
Trong giây lát, tất cả mọi người im lặng, không khí đọng lại.
Mọi người nhìn cái bát bị lật úp bên cạnh Giản Duẫn Náo, vẻ mặt đanh lại.
Ôn Noãn trong lòng như có cái gì nhấc lên, nắm chặt lấy tay Giản Thư Hình bên cạnh.
Giản lão phu nhân cau mày, Giản Duẫn Náo là cố ý, ai cũng có thể thấy được.
Cậu ta đang nói với mọi người rằng cậu ta không thể nào tha thứ cho Giản Nhất Lăng, và cậu ta không thể ăn những gì Giản Nhất Lăng nấu.