NỮ PHỤ MUỐN LÀM LÃO ĐẠI

Sự việc đó khiến Giản Vũ Tiệp đau đớn, đối với Giản Vũ Mân chưa chắc không phải?

Cho dù tính cách khác nhau, Hà Yến cũng là mẹ của Giản Vũ Mân.

Vì vậy, Giản Vũ Tiệp ngay từ đầu đã không định nói với anh trai mình mà cậu ấy thà tự mình gánh vác toàn bộ.

"Em làm sao vậy, anh thấy em khá tốt, ngoại trừ hay khóc một chút, nhưng tất cả đều khá tốt."

Tiếng khóc của Giản Nhất Lăng là bóng ma tâm lý của Giản Vũ Mân.

Giản Vũ Mân lại nói, "Em không cần phải bảo vệ cho nó. Lần sau nó đến, anh trai em sẽ giúp em đánh cho đến khi mông thằng bé nở hoa."

Sau khi cười nói với Giản Nhất Lăng, Giản Vũ Mân quay đầu lại, không hề thân thiết nhìn Địch Quân Thịnh, dùng một giọng khá lịch sự nói chuyện với anh, "Cảm ơn Địch tiên sinh đã đến thăm em gái tôi. Anh cũng đã vất vả, vậy anh hãy về trước đi. Tôi sẽ chăm sóc em gái của mình."

Địch Quân Thịnh lại không định bỏ đi, anh đút hai tay vào túi quần, vẻ mặt bình thản, không chút ngượng ngùng vì bị đuổi khéo.

Nhìn bộ dạng của Địch Quân Thịnh, Giản Vũ Mân trong lòng càng cảm thấy nguy hiểm.

Nhìn thấy khẩu khí giữa Giản Vũ Mân và Địch Quân Thịnh không ổn, Vu Hi vội vàng giúp hòa giải, "Anh Vũ Mân, bác sĩ sẽ tới kiểm tra sức khỏe cho Nhất Lăng muội muội sớm. Có nhiều hơn một người cũng không sao. Chúng ta cùng chờ bà nội Giản tới đây đi."

"Cũng đúng, nhưng hai người không cần làm những việc khác sao?"

Mặc dù trong lòng Giản Vũ Mân không hài lòng, nhưng Địch Quân Thịnh thật sự chưa làm chuyện gì xấu nên anh không thể đuổi người một cách quá rõ rang được.

"Không có việc gì, hiện tại chúng ta khá rảnh rỗi." Vu Hi sờ sờ mũi, đáng lẽ bọn họ giờ đang trong tiết học ở trường đại học đó, nhưng lại trốn tiết đi chơi mất rồi.

Nhưng nếu nói trốn tiết đi chơi cũng không đúng, Thịnh gia tới Hằng Viễn là có những việc đứng đắn phải làm.

Chỉ là hiện tại chuyện đứng đắn này đã bị Thịnh gia gác lại.

Ngay lúc đó, Giản Vũ Mân nhận được một cuộc gọi từ các huynh đệ của mình, "Vũ ca, em gái anh nằm phòng nào vậy? Chúng em đang ở trước cửa bệnh viên."

"Các cậu tới làm gì?" Phản ứng đầu tiên của Giản Vũ Mân là tìm lý do để đuổi người đi.

"Em gái anh bị bệnh, nên tất nhiên chúng em, với tư cách là anh em tốt, phải đến thăm chứ."

"Các cậu.." Giản Vũ Mân không tìm được lý do để từ chối mấy huynh đệ này.

Lần trước anh còn có thể nói nhà mình không đủ lớn, hiện tại không thể nói bệnh viện không đủ lớn, đúng không?

Giản Vũ Mân chỉ có thể cho họ biết số phòng.

Năm phút sau, ba thành viên khác của Jupiter xuất hiện trong phòng bệnh của Giản Nhất Lăng.

Ba ngôi sao thần tượng điển trai, nổi tiếng đều đeo khẩu trang và đội mũ lưỡi trai trước khi vào phòng để tránh bị nhận ra.

Sau khi vào phòng, nhìn thấy Giản Vũ Mân, ba người họ nở nụ cười rạng rỡ.

Ba thành viên còn lại của Jupiter là Lạc Huân, Thi Bách Dương và Nhạc Nghiêu.

Cả ba đều có tính cách và diện mạo đặc sắc, nhưng giá trị nhan sắc đều là hạng nhất.

Giản Vũ Mân dửng dưng giới thiệu ba người anh em tốt của mình với Giản Nhất Lăng, "Tiểu Lăng, ba người này là bạn của anh, Lạc Huân, Thi Bách Dương và Nhạc Nghiêu. Em không cần phải nhớ tên của họ, cũng không cần nhớ rõ diện mạo của họ."

Lạc Huân, tính cách hoạt bát nhất trong ba người, ngay lập tức mỉm cười tiến về phía trước, tự giới thiệu mình với Giản Nhất Lăng trên giường bệnh, "Em có phải là em gái của Vũ ca không? Em lớn lên trông thật xinh đẹp, nếu được thì khi chúng ta làm bài hát mới mời em làm nữ chính trong MV của chúng ta đi."

Nhìn bộ dáng giống như hài tử của cô gái trên giường thì họ biết rằng đó không thể là bạn gái của Vũ ca được.

Nếu là bạn gái của Vũ ca, họ phải tính đến cuộc chiến chống lại Vũ ca.

Điều đó thật quá xấu hổ!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi