NỮ PHỤ MUỐN LÀM LÃO ĐẠI

Địch lão gia tử một chuyến này tới thành phố Hằng Viễn cũng không đơn giản chỉ là gặp mặt nữ hài tử trong hình mà Vu Hi gửi cho ông.

Ông còn có một việc khác muốn xử lý.

Địch Quân Thịnh tới thành phố Hằng Viễn vốn dĩ mục đích chính là điều tra một số việc liên quan đến cha của anh.

Cha của anh năm đó vì cứu chú hai của anh mà chết, cho nên năm đó trên thực tế là chú hai của anh chọc phải phiền toái.

Gần đây cục cảnh sát thành phố Hằng Viễn tìm thấy một bộ hài cốt đã chôn mười mấy năm trước, thân phận của bộ hài cốt không có cách nào xác định rõ, nhưng chung quanh bộ hài cốt tìm được một số đồ vật có liên quan đến nhị gia của Địch gia.

Cái này làm cho mọi người hoài nghi người chết cùng với Địch nhị gia có quan hệ, thậm chí cùng với cái chết năm đó của cha Địch Quân Thịnh cũng có quan hệ.

Hiện tại vấn đề yêu cầu chính là xác định được thân phận cùng nguyên nhân cái chết của bộ hài cốt.

Bởi vì thời gian cách đây đã lâu, quá trình kiểm nghiệm bộ hài cốt trở nên có chút khó khăn.

Bọn họ yêu cầu cần những chuyên gia tài năng để có thể tiến hành giám định bộ hài cốt, để cung cấp thêm thông tin cho cuộc điều tra.

Cho nên bộ hài cốt này được đưa đến viện nghiên cứu y học Tuệ Linh ở thành phố Hằng Viễn, những chuyên gia ở đó sẽ tiến hành phân tích giám định bộ hài cốt.

Địch lão gia tử vốn dĩ chỉ tính toán phái người đi tới viện nghiên cứu xem kết quả rồi trở về báo cho ông, không tính toán tự mình đi.

Nhưng Địch Quân Thịnh nói muốn tự mình đi, ông khuyên không được, cuối cùng chính mình cũng đi theo cùng.

Lúc sắp ra đến cửa, Giản Nhất Lăng cách vách xuất hiện ở cửa nhà bọn họ.

Địch Quân Thịnh nhìn thấy Giản Nhất Lăng liền nói tài xế đem xe dừng lại.

"Đi nhờ xe." Giản Nhất Lăng đối Địch Quân Thịnh nói.

Trên xe Vu Hi nhìn Giản Nhất Lăng, giải thích nói, "Nhất Lăng muội muội, chúng ta hôm nay đi đến chỗ khác với bình thường, khả năng không thể cho em đi nhờ xe."

"Tiện đường." Giản Nhất Lăng ngữ khí thực chắc chắn, như là biết Vu Hi bọn họ muốn đi nơi nào.

Vu Hi sửng sốt một chút, Địch Quân Thịnh hỏi Giản Nhất Lăng, "Em cũng đi viện nghiên cứu?"

"Ân." Giản Nhất Lăng trả lời khẳng định.

Sau đó Địch Quân Thịnh liền mở cửa xe cho Giản Nhất Lăng.

Sau khi Giản Nhất Lăng lên xe, Vu Hi mới hậu tri hậu giác mà nhớ tới, Giản Nhất Lăng có biết người ở viện nghiên cứu y học Tuệ Linh.

Trước đây, La Tú Ân ở viện nghiên cứu còn từng giúp Giản Nhất Lăng.

Nghĩ như vậy Vu Hi cũng liền không có nghi hoặc.

Địch lão gia tử ngồi trên một chiếc xe ở phía sau, ông chú ý tới một màn Giản Nhất Lăng lên xe kia, ánh mắt hơi suy tư.

Trên đường, Vu Hi cùng Giản Nhất Lăng nói chuyện, "Lăng thần, em hôm nay đi viện nghiên cứu tìm bạn của em chơi sao?"

"Không sai biệt lắm." Giản Nhất Lăng nói.

"Vậy em đoán xem chúng ta đi tới đó làm gì?" Vu Hi hỏi xong cũng chưa cho thời gian Giản Nhất Lăng trả lời, chính mình liền đem đáp án công bố, "Chúng ta là đi xem giải phẫu! Giải phẫu nga! Cái loại siêu cấp khủng bố đó!"

"Ân." Giản Nhất Lăng lên tiếng, trên mặt không có biểu tình gì.

"Nhất Lăng muội tử ngươi đừng sợ, anh hù dọa em thôi, kỳ thật chúng ta hôm nay đi xem chính là cuộc kiểm nghiệm xương cốt, không có gì khủng bố."

"Ân." Giản Nhất Lăng trên mặt biểu tình cùng ngữ khí nói chuyện như cũ nhàn nhạt.

Vu Hi lại nghĩ tới cái gì, "Đúng rồi Lăng thần, lúc trước Tần gia thiếu gia đưa cho em lễ vật là cái gì?"

Vu Hi chỉ do tò mò.

Rốt cuộc đồ vật kia là thiếu gia mới trở về Tần gia tặng, cảm giác hẳn là không phải một món đồ bình thường.

Địch Quân Thịnh ở bên cạnh thình lình mà nói một câu, "Quan hệ cùng với thiếu gia Tần gia thật tốt, nói vậy lễ vật khẳng định là một món có giá trị."

"Không biết." Giản Nhất Lăng trả lời.

"Không biết?" Vu Hi buồn bực, "Lăng thần em như thế nào sẽ không biết?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi