Thuyền đến gần bờ.
Mọi người xuống thuyền, xuất hiện ở trước mặt bọn họ chính là một đảo nhỏ hoang tàn vắng vẻ.
Tổ tiết mục trước đó có tiến hành kiểm tra qua đảo hoang này, cũng trang bị rất nhiều cameras, có thể ghi lại các hành động của các khách mời.
Đồng thời cũng sắp đặt sẵn các đề mục, chờ đợi khách mời tiến hành thăm dò phát hiện.
Mọi người sau khi lên đảo vấn đề cần giải quyết đầu tiên chính là thức ăn.
Vừa rồi ở thời điểm lựa chọn trang bị, có người lựa chọn đồ ăn, những người này có thể không cần lo lắng vấn đề đầu tiên này, bọn họ có thể tìm nơi để dựng chỗ ở cho bọn họ đêm nay.
Giản Vũ Mân cùng Giản Nhất Lăng không có đồ ăn, cho nên bọn họ trước hết muốn giải quyết chính là vấn đề thức ăn.
Giản Vũ Mân muốn phát sầu, nỗ lực tự hỏi chính mình hẳn là nên đi nơi nào tìm đồ ăn cho em gái.
Theo tính chất của tổ tiết mục, trên đảo khẳng định có cất giấu đồ vật có thể ăn.
Nhưng anh sợ anh không thể kịp thời tìm được, nếu ở trên đảo vòng đi vòng lại lãng phí thời gian, làm em gái đói bụng liền không tốt.
Giản Vũ Mân đang lo lắng, Giản Nhất Lăng đi tới bờ cát vừa mới có thuỷ triều lên, bắt đầu ở mặt trên tìm con trai cùng các loại sò hến.
Ngay từ đầu Giản Vũ Mân cho rằng Giản Nhất Lăng là đang đào loạn, nhưng mà chờ đến khi Giản Vũ Mân nhìn thấy Giản Nhất Lăng đào ra từng con trai một, lúc này Giản Vũ Mân mới phát hiện ra, em gái của anh còn có kỹ xảo đào con trai.
Giản Vũ Mân vội giúp Giản Nhất Lăng đào, Giản Nhất Lăng chỉ chỗ nào anh đào chỗ đó.
Hai anh em ở trên bãi biển bận rộn một vòng, thu hoạch hơn nửa túi con trai.
Sau đó hai anh em trở về vùng đất xa bờ biển, Giản Nhất Lăng và Giản Vũ Mân cùng nhau đào hai cái lỗ thông nhau trên mặt đất, ở một trong hai cái lỗ đó bắt đầu nhóm lửa.
Loại bếp này trong dân gian gọi là bếp cách nhiệt và tỏa khói, có thể giúp củi cháy hết, cũng có thể giảm bớt khói sinh ra.
Sau đó Giản Nhất Lăng đem chiếc nồi sắt nhỏ bỏ trong ba lô mini đặt lên trên bếp lửa, dùng nước sạch nấu con trai, bởi vì là hải sản, nước nấu xong có thể giữ lại nguyên vị của hải sản, không có cần gia vị nào khác cũng sẽ không khó ăn.
[Tôi đi, tôi như thế nào mơ hồ cảm thấy em gái Vũ ca có chút khéo kéo a? ]
[Đúng vậy đúng vậy, cái bệ bếp kia, tôi vừa mới tìm kiếm một chút, hình như là cách sinh tồn nơi dã ngoại của quân đội, người bình thường đều chỉ là đào một cái hố.]
[Fan của Tạ Mân Vũ đừng có sớm cao hứng, chỉ ăn con trai mà thôi, không cần khen như vậy đi? Các người nhìn xem Mạc Thi Vận bên kia, hai mẹ con cô ấy đã dựng xong lều trại buổi tối hôm nay! Kia mới là khéo léo chân chính!]
Tổ tiết mục không có nói cung cấp lều trại chuyên môn, cho nên buổi tối ngủ dùng lều trại yêu cầu các khách mời chính mình phát huy, lợi dụng tài nguyên hữu hạn tiến hành dựng lều, thực khảo nghiệm năng lực động thủ của các khách mời.
Lúc các khách mời khác đang thăm dò, Mạc Thi Vận cùng mẹ của cô đã hoàn thành dựng lều trại, thoạt nhìn vững chắc lại rất đẹp, cảm giác buổi tối liền trời mưa gió to lớn đều không cần lo lắng.
[Oa, Thi Vận thật sự quá tuyệt vời! Mẹ Mạc cũng thật là siêu cấp ôn nhu, tổ hai mẹ con thật là khéo tay!]
[Ô ô ô, tôi cũng muốn có người mẹ ôn nhu như vậy, Thi Vận giỏi quá, xông lên!]
[Thi Vận sẽ đứng đầu trong kỳ này nha!]
Ở một bên khác, sau khi Giản Nhất Lăng cùng Giản Vũ Mân đơn giản mà giải quyết một bữa ăn, liền cùng nhau tiến vào bên trong hoang đảo bắt đầu thăm dò.
Nếu muốn thắng, phải so với những người khác tìm ra được các đề mục cùng rương kho báu sớm hơn các khách mời còn lại.
Nhưng mà hiện tại lúc tiến vào bên trong đảo tìm rương kho báu, rất có thể sẽ dẫn tới việc bọn họ không kịp dựng lều trại cho mình trước khi trời tối.
Giản Vũ Mân cũng có lo lắng như vậy, "Tiểu Lăng, chúng ta vẫn là dựng lều trại đi? Anh không có việc gì, buổi tối gió thổi hoàn toàn không đáng ngại, nhưng mà em thì không được."