Nghe được lời này fan Giản Vũ Mân lập tức phản bác.
[Rương bảo vật còn không có mở ra đâu, tổ tiết mục chỉ quy định ai mở ra được rương bảo vật thì đồ vật bên trong thuộc về người đó, không có nói ai thấy trước thì cái rương thuộc về người đó.]
[Đúng vậy đúng vậy, có phải của mình hay không, vẫn là mở ra trước lại nói được không? ]
[Các người đều đã đứng ở đó ngốc một hồi? Mở không ra liền tránh ra để người khác đến mở.]
Fan của Mạc Thi Vận tiếp tục bảo vệ.
[Chúng ta đương nhiên sẽ mở ra, chỉ sợ có những người không có tố chất trực tiếp đoạt đi thôi.]
[Trong kỳ trước của chương trình, chỉ có một khách mời mở ra được cái rương có đề mục về trinh thám, người kia chính là Mạc Thi Vận, mọi người chẳng lẽ đều không nhớ sao!]
Các fan lại một hồi tranh luận.
Mà Giản Vũ Mân cùng Giản Nhất Lăng cũng không có ý tứ muốn tiến lên tranh đoạt, bọn họ chỉ ngồi xuống trên tảng đá ở bên cạnh.
Giản Vũ Mân lấy ra mấy quả cam lột vỏ cho Giản Nhất Lăng ăn.
Đây chính là trái cây trong mấy cái rương bọn họ đã mở, người khác đều không có.
Hai anh em bộ dáng nhàn nhã, cũng không sốt ruột.
Thấy tình cảnh như vậy, fan của Giản Vũ Mân vội vàng kêu gọi fan của Mạc Thi Vận.
[Mấy bạn fan kia nhìn có thấy không, Vũ ca chúng ta căn bản là khinh thường đi đoạt lấy!]
[Cách mà Vũ ca lột vỏ cam cho em gái quá đẹp đi, ai nói Vũ ca tìm không thấy bạn gái!]
[Ôm lấy Vũ ca, ôm lấy em gái Vũ ca.]
Mạc Thi Vận hiện tại trên mặt không có biểu tình gì, nhưng trong lòng lại rất sốt ruột.
Đề mục là một đề về trinh thám.
Đưa ra rất nhiều tin tức, yêu cầu khả năng suy luận của mình, trong một đống tư liệu lung tung rối loạn tìm ra được tin tức hữu dụng, xác định mật mã cuối cùng.
Thời điểm trong kỳ trước của chương trình, Mạc Thi Vận đã từng thành công phá giải qua một đề mục.
Lúc ấy khán giả đều bị chỉ số thông minh của cô ấy làm cho thuyết phục, kinh ngạc cảm thán cô ấy có giá trị nhan sắc và chỉ số thông minh cùng tồn tại.
Nhưng mà lúc này đây sau khi Mạc Thi Vận xem xong đề mục, suy nghĩ hồi lâu, đều không có nghĩ ra được đáp án chính xác.
Trong đầu như một cuộn chỉ rối, không hề suy nghĩ được gì.
Mạc Tuệ Cầm thì hoàn toàn xem không hiểu loại đề mục này, chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi con gái mình giải ra đáp án.
Thời gian từng phút từng giây mà trôi qua, người xem bắt đầu biểu hiện ra sự không kiên nhẫn.
[Mạc Thi Vận rốt cuộc có giải được không vậy? Nếu mà không được liền tránh ra đi, để những người khác tới thử, vẫn luôn muốn chiếm lấy không muốn rời đi sao? ]
[Đúng vậy a, đều lâu như vậy, còn đứng ở nơi đó vẫn không nhúc nhích, giải không ra thì thôi, không cần quá cố chấp.]
[Trong kỳ trước không phải được xưng là nữ thần chỉ số thông minh sao? Như thế nào hiện tại không được? Không được liền không được thôi, cũng không cần thiết phải cố chấp như vậy? ]
Fan Mạc Thi Vận cũng không từ bỏ.
[Lầu trên sống cạnh biển sao, quản sâu như vậy, tổ tiết mục lại không có quy định thời gian giải đề, ngươi quản Thi Vận chúng ta giải bao lâu làm gì.]
[Thời gian giải đề lâu chút thì có sao? Các người e ngại sao? Thích thì xem, không thích thì lăn xa một chút đi? ]
[Bạn fan trên vì để idol nhà mình có được cái rương, thật là lời nói tanh tưởi gì cũng đều nói được, còn không cho người khác nghiêm túc giải đề.]
Lại qua năm phút đồng hồ, Mạc Thi Vận như cũ không có giải được đề mục, thử mấy cái mật mã, cũng đều được nhắc nhở là sai mật mã rồi.
Mạc Thi Vận không thể không từ bỏ.
Cô ấy không thể tiếp tục đem thời gian lãng phí ở cái rương bảo vật không mở ra được này, như vậy không chỉ có mở không ra cái rương này, còn sẽ bỏ lỡ những cái rương khác.
Mạc Thi Vận càng không muốn để người xem nhìn thấy bộ dạng cô ấy ngu xuẩn liều mạng vì một cái rương mở không ra.
Mạc Thi Vận rời đi, thời điểm cô ấy đi ngang qua Giản Vũ Mân và Giản Nhất Lăng, tầm mắt của cô ấy ở trên người Giản Nhất Lăng dừng lại trong chốc lát.