NỮ PHỤ MUỐN LÀM LÃO ĐẠI

Hà Yến mất bình tĩnh trong chốc lát sau đó lại đỏ con mắt nói với Giản Vũ Bác, "Mẹ là cỡ nào hy vọng mấy người các con có thể đều có tiền đồ, có thể hỗ trợ công việc kinh doanh của gia đình, cho nên lúc trước mẹ mới buộc các con đi học ngành tài chính như vậy, nếu lúc trước con nguyện ý nghe lời mẹ nói, hiện tại cũng sẽ không đầu tư lung tung."

Giản Vũ Bác toàn bộ quá trình đều trầm mặc, không nói một lời.

Lời Hà Yến nói không làm cho anh có một chút cảm xúc nào.

Không có cảm xúc cũng không có phẫn nộ, chính là bình tĩnh như vậy mà nghe.

Thật giống như là một khán giả.

Người ở trong vở kịch, nhưng lòng ở bên ngoài vở kịch.

Thái độ này của Giản Vũ Bác làm cho Hà Yến mất bình tĩnh cả nửa ngày, một chút tức giận cũng không tiêu, ngược lại trong lòng càng thêm nghẹn muốn chết.

Chính là bà biết bà hiện tại cố gắng nói với Giản Vũ Bác cũng sẽ không thay đổi được cái gì.

Trước mắt bà chỉ có thể nghĩ cách bảo đảm bộ phim điện ảnh kia có thể thuận lợi quay hình, thuận lợi chiếu.

Nghĩ đến đây, Hà Yến vội vàng rời khỏi phòng Giản Vũ Bác, quay đầu đi liên lạc nhân mạch ở trong vòng của mình.

Bà muốn tận dụng khả năng mà vãn hồi tổn thất.

###

Giản Nhất Lăng tham gia thi đấu, chuyện kích động nhân tâm như vậy, nếu là ngày thường, Giản lão gia tử cùng Giản lão phu nhân nhất định ngồi canh, hơn nữa hứng thú bừng bừng mà theo dõi cái cuộc thi đấu này.

Hai người có khi còn sẽ tự mình chạy tới thành phố Thông Hải vì cháu gái của mình mà trợ uy.

Nhưng mà gần đây Giản gia đã xảy ra chuyện như vậy, Giản lão gia tử thật sự là không có cái tâm tình kia.

"Lão nhân gia, ông đừng quá lo lắng, ông xem công ty game kia của Duẫn Thừa hiện tại sinh động, lần này thi đấu giống như làm cũng rất náo nhiệt, hai ta tuổi cũng lớn, cố không được nhiều như vậy, Giản gia xí nghiệp không có, hai ta còn có bất động sản, không chết đói."

Lão phu nhân khuyên giải lão nhân gia nhà mình.

Giản lão gia tử thở dài nói, "Giờ này ngày này, nếu là một người ngoài làm cho Giản gia chúng ta lâm vào tình thế nguy hiểm như vậy, tôi không có lời nào để nói, nhưng mà người này lại là Vũ Bác.."

Chính cháu trai của mình muốn hủy công ty nhà mình, lão gia tử đau đớn trong lòng như là bị xuyên tim.

Bọn họ đều đến tuổi này, không cầu gì khác, chỉ mong trong nhà hòa thuận.

Nhị lão đang nói chuyện, điện thoại lão phu nhân vang lên, là Giản Nhất Lăng gọi tới.

Lão phu nhân vội tiếp điện thoại, "Bé ngoan, làm sao vậy? Có phải nhớ bà nội hay không? Muốn bà nội ngày mai qua đó với con hay không?"

Bé ngoan nhà mình rất ít khi xa nhà, tuy rằng lần này có Duẫn Mạch đi cùng bên người, lão phu nhân cũng không thực yên tâm.

"Không, không phải cái này." Giản Nhất Lăng có điểm không biết nên mở lời với lão phu nhân như thế nào, dừng một chút, sắp xếp lại từ ngữ một chút, "Bà nói với ông nội, con đã phát tư liệu, hữu dụng."

Loại chuyện chạm đến quan hệ gia đình này, Giản Nhất Lăng nói chuyện liền có điểm gập ghềnh.

Lão phu nhân vội nói với lão gia tử, "Bé ngoan nói đã gửi cho ông tư liệu, lão nhân gia ông, mau mở ra xem đi!"

Lão gia tử vẫn luôn ở trong thư phòng vì chuyện của Giản gia phát sầu, không có xem tin tức.

Sau khi lão phu nhân nhắc nhở, ông mới mở ra di động, thấy được cháu gái ngoan gửi tin tức cho ông.

Sau khi mở ra, lão gia tử chấn kinh rồi.

Này đó tư liệu..

Lão phu nhân thấy thế cũng nghiêng người qua tới, cùng lão gia tử nhìn nội dung, sau đó cũng lộ ra sự kinh ngạc.

Lão phu nhân mở loa, "Bé ngoan, mấy tư liệu này con từ đâu mà có?"

"Bạn con."

"Con hãy cảm ơn người bạn kia."

"Ân." Giản Nhất Lăng lên tiếng, tạm dừng một chút sau đó tiếp tục nói, "Chúng ta đem tiền đều đưa cho Vũ, Vũ Bác được không?"

Yêu cầu của Giản Nhất Lăng làm nhị lão đều dừng lại.

Bọn họ nhìn tư liệu trên tay, nghiêm túc mà suy nghĩ đề nghị này của Giản Nhất Lăng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi