NỮ PHỤ MUỐN LÀM LÃO ĐẠI

"Ngọa tào! Ngày đó em ấy còn hỏi tôi sau khi thổ lộ muốn làm thế nào, như thế nào nhanh như vậy trực tiếp đính hôn a? Em ấy có phải đã nhảy vọt qua phân đoạn gì quan trọng hay không?"

"Có lẽ đi." Nghe được phản ứng quá kích của La Tú Ân, Giản Vũ Mân tâm tình thoáng vui sướng một ít, "Tôi thực khó chịu, muốn tìm người đánh một trận."

Giản Vũ Mân tâm tình là thật sự không tốt, bởi vì anh biết chính mình không có tư cách đi ngăn cản em gái.

Là mẹ anh hại Giản gia, cũng là mẹ anh dẫn tới em gái phải gặp phải những chuyện đó.

Rất nhiều chuyện anh đều là hậu tri hậu giác mới biết được.

Anh thẹn với em trai em gái của mình.

Anh nghĩ nếu anh có thể lại cảnh giác hơn một ít, nếu anh có thể làm một người anh có trách nhiệm, có lẽ bọn họ là có thể sẽ ít chịu khổ hơn.

Cho nên tới lúc này, mặc kệ em trai em gái anh làm ra cái lựa chọn gì, làm một người anh, đều chỉ có thể ủng hộ cái lựa chọn này.

"Tôi bồi anh đánh đi." La Tú Ân nói.

Chuyện khác La Tú Ân khả năng không thành thạo, giúp không được gì, nhưng mà ở chuyện đánh nhau này, La Tú Ân là tuyệt đối có tư cách.

"Được a." Giản Vũ Mân còn rất chờ mong, "Bất quá cô là nữ, đến lúc đó nếu như bị tôi đánh khóc, cũng đừng oán tôi."

"Anh yên tâm đi, La Tú Ân tôi từ trước đến nay đã đánh cuộc thì có thể nhận thua!"

Vì thế Giản Vũ Mân cùng La Tú Ân hẹn gặp mặt ở câu lạc bộ quyền anh.

Một giờ sau.

Giản Vũ Mân ngã ở trên lôi đài câu lạc bộ quyền anh, từng ngụm từng ngụm mà thở phì phò.

Anh hiện tại toàn thân trên dưới đều đau.

Từ ngực đến đùi, chỗ nào cũng đều đau.

Phỏng chừng ngày mai toàn thân đều là từng khối bầm xanh tím.

Mà này đó đều là do fan trung thành của anh, La Tú Ân ban tặng.

"Vũ, Vũ ca, anh, anh còn tốt đi?" La Tú Ân vẻ mặt xấu hổ lại ngượng ngùng.

Cô ấy một khi đánh lên, liền đắm chìm vào trong đó.

Dẫn tới cô trong lúc nhất thời quên mất, người đang cùng cô đánh là thần tượng của cô.

Sau đó..

"Không có việc gì, còn, còn rất thống khoái."

Bằng không Giản Vũ Mân còn có thể nói cái gì? Nói chính mình một đại nam nhân bị La Tú Ân đánh đến dậy đều dậy không được sao? Kia anh về sau còn muốn đi ra ngoài lăn lộn hay không.

"Thật sự a?" La Tú Ân nghe thấy vậy nhưng dường như không tin tưởng cho lắm?

Cảm giác đau là khẳng định có, mau không mau liền khó nói.

"Thật sự!"

"Vậy, anh có muốn tôi đỡ anh lên hay không?"

"Không cần đỡ! Tôi chính mình có thể lên!"

"A.."

Vì chứng minh chính mình có thể đứng dậy, Giản Vũ Mân dùng tay chống sàn nhà, gian nan mà đứng dậy.

Một không cẩn thận đụng tới chỗ đau, Giản Vũ Mân đau đến hít hà một hơi.

Nghe Giản Vũ Mân hút khí lạnh, La Tú Ân rất là ngượng ngùng.

Ngày thường đánh Trình Dịch bọn họ còn chưa tính, cô vừa rồi như thế nào liền không nhịn xuống liền cũng đánh Vũ ca như vậy đây?

Ai, cô lần sau không thể như vậy nữa.

Cô là fan của Vũ ca a!

Giản Vũ Mân rốt cuộc vẫn là đứng lên.

Ngồi ở chỗ ngồi bên cạnh để nghỉ ngơi liền không muốn động.

La Tú Ân lấy nước cho anh.

"Cô có phải rất kỳ quái tôi vì cái gì đột nhiên rời khỏi giới nghệ sĩ hay không?"

Thân thể mỏi mệt làm tâm tình thả lỏng xuống dưới, Giản Vũ Mân đột nhiên nhắc tới chuyện mình rời khỏi giới nghệ sĩ.

"Đúng là rất kỳ quái." Làm fan, thần tượng đột nhiên lui vòng khẳng định là rất khổ sở.

"Tôi trước đây không có chiếu cố tốt em trai em gái của mình, tôi muốn sau này có thể chiếu cố bọn họ thật tốt." Giản Vũ Mân lần đầu tiên cùng người khác nói lên nỗi lòng của mình.

Sau chuyện kia, cha mẹ anh ly hôn, Vũ Bác đi rồi, không trở về thành phố Hằng Viễn, Vũ Tiệp không bao lâu cũng đi ra ngoài.

Nhà của bọn họ, đã không còn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi