NỮ PHỤ MUỐN LÀM LÃO ĐẠI

La Tú Ân cùng Giản Vũ Mân cùng nhau đến kinh thành.

Sau đó La Tú Ân mang theo Giản Vũ Mân chuẩn bị tốt lễ vật đi gặp Giản Nhất Lăng.

Đem lễ vật giao cho Giản Nhất Lăng đồng thời còn cùng Giản Nhất Lăng nói chuyện hạng mục mới nhất trên tay Giản Nhất Lăng.

Là một ca giải phẫu tim, là chính Giản Nhất Lăng tiếp nhận.

Giản Nhất Lăng cùng người của viện nghiên cứu đã thảo luận trước, những ca phẫu thuật về tim, cô sẽ là người tiếp nhận.

Lần này để thuận tiện cho Giản Nhất Lăng, viện nghiên cứu đặc biệt sàng lọc các ca bệnh ở kinh thành, để Giản Nhất Lăng không cần chạy đi chạy lại.

La Tú Ân nói với Giản Nhất Lăng, "Em mới vừa thả ra tin tức nói muốn tiếp các ca phẫu thuật tim, trang web viện nghiên cứu chúng ta đã bị một đống đơn xin giải phẫu tim bao phủ."

"Vất vả cho mọi người." Giản Nhất Lăng luôn luôn không có thói quen nhờ vả người khác, mặc kệ là đã nhận thức bao lâu, làm phiền người khác vẫn làm cô cảm thấy ngượng ngùng.

"Nói cái gì vất vả, đây là trách nhiệm của viện nghiên cứu, nói vất vả cũng quá khách khí, tỷ sẽ không cao hứng."

"Ân."

"Đại bảo bối, em lần này đính hôn là thật vậy chăng?" La Tú Ân nhịn không được truy vấn.

"Đúng vậy."

"Tốt, đến lúc đó em có muốn người của viện nghiên cứu chúng ta chống đỡ cho em hay không a? Chúng ta không thể để cho nhà trai coi thường! Còn có của hồi môn, viện nghiên cứu cũng chuẩn bị cho em một phần!"

La Tú Ân nói xong lại phát hiện không đúng, "Đúng a, thân phận của em không thể công khai, sẽ có người theo dõi em, chúng ta không thể quá cao điệu. Vậy của hồi môn từ bỏ, nhưng mà vẫn là có thể có cách khác! Liền nói là bạn của em! Đúng, bạn bè, bạn bè tốt, anh em thân thiết!"

Giản Nhất Lăng ngại cự tuyệt, cũng chỉ có thể để La Tú Ân đi làm.

Ân tỷ làm việc luôn luôn hấp tấp, hơn nữa nói một không hai.

"Đúng rồi, viện nghiên cứu chúng ta vài ngày sau ở kinh thành có một cuộc họp báo ra sản phẩm mới, em có muốn đến xem một chút hay không?"

"Được."

Mấy ngày tới cô có thời gian, có thể tham gia.

###

Giản Nhất Lăng bởi vì Địch Quân Thịnh giữ lại, mà giáo sư ở đại học Kinh Thành đã sắp xếp cho cô nhiệm vụ thực tập mới.

Học sinh học ngành y chuyên nghiệp đều phải đến bệnh viện tiến hành thực tập thực tế.

Giản Nhất Lăng cũng không ngoại lệ.

Giản Nhất Lăng đến bệnh viện trực thuộc đại học Kinh Thành để thực tập.

Ngày đầu tiên thực tập liền đã bị bác sĩ Chử cùng phòng dạy bảo.

"Cô làm như thế nào vậy? Một chút chuyện nhỏ như vậy cũng đều làm không tốt? Nói cô tiếp xúc với người bệnh một chút, cô chưa nói câu nào mà làm kiểm tra rồi. Hỏi cũng không hỏi một câu, cô như thế nào biết được người bệnh đau ở nơi nào, thân thể chỗ nào không thoải mái?"

Bác sĩ Chữ mắng Giản Nhất Lăng là một nam nhân tầm 30 tuổi, dáng người không quá cao, khuôn mặt chữ điền, thoạt nhìn có chút già hơn tuổi, giống như người tầm 40 tuổi.

Giản Nhất Lăng trầm mặc, không có lên tiếng phản bác.

Cô không am hiểu chuyện cùng người khác cãi cọ.

Bác sĩ Chử bị chọc tức đến cười, "Chẳng những vậy cô còn nghi ngờ tôi chẩn bệnh? Cô là bác sĩ chính thức hay tôi là bác sĩ chính thức? Ngày đầu tiên thực tập liền muốn gây chuyện rồi sao?"

Giản Nhất Lăng bị răn dạy nguyên nhân căn bản không cô không có cẩn thận dò hỏi người bệnh, mà cô nói chuẩn đoán của bác sĩ Chử đối với một người bệnh có chút vấn đề.

Chuyện này đã có thể chạm đến điểm nghịch lân của bác sĩ Chử.

Làm một người bác sĩ chuyên nghiệp, bị một sinh viên thực tập ngày đầu tiên lại đây nói hắn chẩn bệnh có sai lầm, chuyện này bác sĩ Chử như thế nào có thể nhẫn?

Cho nên sau đó bác sĩ Chử đều nhìn Giản Nhất Lăng không vừa mắt.

Bắt được nàng một chút tật xấu của cô liền trước mặt các sinh viên thực tập khác răn dạy một lúc, không chút nào lưu tình.

Nếu đổi lại là một người có trái tim yếu đuối một chút, ngày đầu tiên thực tập bị răn dạy như vậy, tâm lý chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi