NỮ PHỤ MUỐN LÀM LÃO ĐẠI

Vu gia.

Vu Hi chán nản cầm điện thoại để chơi.

Nếu hôm nay Thịnh gia không ra ngoài, cậu ấy sẽ chỉ có thể ở nhà với anh ấy.

Trong cơn buồn chán, Vu Hi đã mở Diễn đàn Khuôn viên trường cao trung Thịnh Hoa.

Vì bài viết cuối cùng của Giản Nhất Lăng trong khuôn viên trường, nên anh ấy thỉnh thoảng mới lên diễn đàn của trường để kiểm tra nó.

Sau đó đột ngột, Vu Hi lại nhìn thấy bài đăng nóng hổi này về Giản Nhất Lăng.

Là một màn tỏ tình!

"Ta đi! Sao lại xuất hiện sói con, Tiểu Nhất Lăng mới bao nhiêu tuổi mà muốn tấn công cô ấy?"

Vu Hi nhìn điện thoại kêu lên.

Địch Quân Thịnh, người đang ngồi cạnh anh trước máy tính, đột nhiên dừng gõ bàn phím.

"Cậu đang nói gì vậy?"

"Tôi đang nói về Lăng muội ở nhà bên. Ai đó đã làm một chùm bong bóng hoa ở cổng trường và kéo biểu ngữ tỏ tình với cô ấy!"

Vu Hi trả lời trong khi lật qua bài đăng.

Lật giở bức ảnh cuối cùng tỏ tình trên mạng xã hội.

Hắn ta như một thanh niên lêu lỏng, lấm le lấm lét, gầy cùng kẻ suy dinh dưỡng là giống nhau, theo phong cách này, trông giống như một tên xã hội đen.

"Ngọa tào!"

Vu Hi đột nhiên từ trên sô pha ngồi dậy.

"Đây là cái quỷ gì? Loại mặt hàng này mà cũng không biết xấu hổ theo đuổi Tiểu Nhất Lăng? Sao không nhìn xuống nước tiểu mà xem lại mặt mình?"

Vu Hi vẻ mặt chán ghét, trong lòng có mười vạn con ngựa chạy qua. "

" Đưa tới đây. "

Với lời nói của Địch Quân Thịnh, Vu Hi nhanh chóng đưa điện thoại di động của mình.

Địch Quân Thịnh xem qua bài đăng.

"..."

Địch Quân Thịnh bật ra một lời chế nhạo.

###

Trình Dịch, người đang ở trong phòng thí nghiệm, nhận được tin nhắn từ Giản Nhất Lăng: [Mượn hai nhân viên bảo vệ.]

Trong thỏa thuận được ký kết giữa Giản Nhất Lăng và Viện nghiên cứu y học Tuệ Linh, có một điều khoản quy định rằng Viện nghiên cứu y học Tuệ Linh sẽ chịu trách nhiệm về sự an toàn cá nhân của các thành viên.

Không nên coi thường lực lượng bảo vệ của viện nghiên cứu, vì giá trị chứa trong viện nghiên cứu có thể cao hơn cả kho tiền của một số ngân hàng.

Bản thân các thành viên của viện cũng là một khối tài sản khổng lồ.

Viện có nghĩa vụ bảo vệ quyền an toàn cá nhân của các nhà nghiên cứu!

Mặc dù ngày gia nhập chính thức của Giản Nhất Lăng là vào tháng sau, nhưng thời điểm có hiệu lực của thỏa thuận là khi họ ký hợp đồng.

Và thỏa thuận của họ đã được ký vào sáng nay khi Giản Nhất Lăng đến viện lần đầu tiên.

Bởi vì Viện y học Tuệ Linh sợ đêm dài lắm mộng, thời gian kéo dài, có thể Giản Nhất Lăng sẽ bị viện y học khác ký hợp đồng.

Vì vậy, họ đã chuẩn bị thỏa thuận ngay từ đêm, sáng nay họ đến trường tìm Giản Nhất Lăng và ký hợp đồng với Giản Nhất Lăng trước khi trường bắt đầu vào lớp.

Trình Dịch, người nhận được tin tức từ Giản Nhất Lăng, rất ngạc nhiên, và nhanh chóng hỏi lại: [Có chuyện gì vậy? ]

[Tôi có chút rắc rối.]

[Hiện tại cô đang ở đâu? ] Trình Dịch vội vàng hỏi.

[Trường học.]

[Chờ đã, tôi liền mang người tới, cô đừng sợ.]

Trình Dịch không biết Giản Nhất Lăng gặp phải khó khăn gì mà cần sự bảo vệ của nhân viên an ninh.

Nhưng bây giờ cô ấy đã gửi tin nhắn, điều đó có nghĩa là cô ấy cần sự giúp đỡ.

Trình Dịch nhanh chóng đặt công việc trong tay xuống.

Vốn dĩ phái nhân viên an ninh đến là đủ rồi, nhưng bản thân Trình Dịch cũng có chút lo lắng.

Nghĩ đến vẻ ngoài mềm mại và dễ thương của Giản Nhất Lăng, và nghĩ đến việc ai đó sắp bắt nạt cô, Trình Dịch cảm thấy mình có trách nhiệm phải đích thân đi giải cứu vị tuổi muội tử duy nhất của họ trong viện nghiên cứu, và vì sự an toàn cá nhân của thành viên nghiên cứu trẻ tuổi nhất.

Trình Dịch định đi ra ngoài, nhưng bị đồng nghiệp của anh, La Tú Ân, nhà nghiên cứu nữ duy nhất trong viện ngăn lại.

La Tú Ân là nhà nghiên cứu nữ duy nhất trước khi Giản Nhất Lăng ký hợp đồng, với giới tính thể chất là nữ, nhưng giới tính tâm lý..

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi