Editor: Doris
“Chị Tô Lạc, nhìn bên này.”
“Tô Lạc, bên này.”
Ánh đèn flash không ngừng nhấp nháy, Tô Lạc đứng trên sân khấu mỉm cười, vẫy tay không ngừng, trên người lại lộ ra một vùng da lưng trắng.
Tại hiện trường chỉ còn lại ánh đèn flash đang nhấp nháy.
Cô quay đầu lại cười, đuôi lông mày ở khóe mắt lại hiện ra vẻ phong tình vạn chủng*.
*Chính là không cần lúc nào cũng phải cố tỏ ra quyến rũ mà chỉ cần một cái nhíu mày, một ánh mắt lơ đãng cũng đủ khiến bao nhiêu đoá hoa đào nguyện vì nàng mà nở rộ. Đây chính là sự quyến rũ toát ra từ trong cốt cách chứ không phải vẻ bề ngoài. (Cre: Dương Mịch ( YangMi) FanClub)
Bước vào cuộc họp báo, Tô Lạc nâng làn váy bước vào, lập tức có người dẫn cô đến vị trí của mình.
Đối với độ nổi tiếng của cô hiện tại mà nói, vị trí này thật sự là dựa vào thực lực.
Cô ngồi ở hàng ghế đầu, ghế ngồi bên cạnh lại là đại minh tin tầm cỡ quốc tế – Trần Nhiên. Nhìn thấy Tô Lạc, chị ấy còn nhìn hướng cô rồi gật đầu.
Tô Lạc cũng nở một nụ cười đáp lại: “Chị Trần Nhiên.”
Hai người nói chuyện đơn giản với nhau mấy câu thì ghế bên cạnh Trần Nhiên có người đi đến, là một người đàn ông.
Hai người họ đã từng hợp tác trong một bộ phim điện ảnh, so với Tô Lạc, một người xa lạ thì quan hệ của bọn họ tốt hơn nhiều, có rất nhiều đề tài để nói chuyện.
Hai người nói chuyện rất sôi nổi, Tô Lạc căn bản không có khả năng đáp lời, chung quanh cô cũng không quen biết ai.
Cô chỉ có thể nhàm chán nhìn xung quanh.
Ánh đèn đột nhiên tối sầm, sau đó là một chùm sáng đột nhiên chiếu xuống. Một người mẫu cao gầy bước ra, cả người mang một chiếc váy đen.
Buổi trình diễn đã bắt đầu vài phút, chỗ ngồi bên cạnh Tô Lạc bị bỏ trống rốt cuộc cũng có người đến.
Mặc dù cô đoán người ngồi bên cạnh mình sẽ có địa vị rất lớn nhưng không nghĩ đến sẽ là người thiết kế chính của Y Lan – Johan Robert.
Thấy cô nhìn chằm chằm mình, Johan cười: “Chiếc váy cô mặc vào đầu thu lần trước là tác phẩm đắc ý nhất của tôi.”
Tô Lạc cười: “Cảm ơn.”
Trước khi bắt đầu trình diễn thời trang thì Trần Nhiên đã chú ý đến rồi, bộ đồ trên người Tô Lạc rất đặc biệt.
Đường may và chất liệu vải rất giống nhau!
Sau đó lại nhìn xem người ngồi bên cạnh Tô Lạc, ngay cả Trần Nhiên cũng cảm thấy có chút hâm mộ vận may của Tô Lạc.
Có thể được nhà thiết kế Johan nhìn trúng thì sẽ bước gần thêm một bước với đại ngôn khu vực Trung Quốc của Y Lan hơn.
Cảnh Tô Lạc và nhà thiết kế Y Lan hăng say nói chuyện, sớm đã bị mấy nhà báo lớn chụp lại từ lâu.
Mấy tấm ảnh này rất nhanh có mặt trên mất diễn đàn lớn, bao gồm cả việc có mấy Giải Trí Đại V đăng bài.
Mà Tô Lạc có thể cùng với người của nhãn hiệu nói chuyện thân thiện như vậy, rất có thể đã nhận được đại ngôn ở khu vực này của Y Lan rồi.
Trên mạng đang rất xôn xao, đặc biệt là nhìn lại tấm ảnh quay đầu mỉm cười lộ tấm lưng trắng kia, nóng đến mức không thể khiến người khác dời mắt.
Mấy phòng làm việc của minh tinh khác, ảnh đều đã tỉ mỉ chỉnh sử Photoshop.
Là tạp chí ế ẩm nhất cả nước, cũng là tạp chí khiến nhiều nữ minh tinh ghét nhất, tạp chí《 Tân Giai 》ngay lập tức tung ra một số tấm ảnh hậu trường, lập tức đánh các nữ minh tinh đó về nguyên trạng.
Ảnh của nữ minh tinh ở phòng làm việc, làn da như búng ra sửa nhưng ảnh ở tạp chí thì lại khô và vàng, trông nhìn rất già.
Có người vừa mới sinh con xong, xem ảnh chụp người rất tinh tế. Một đôi đùi vừa trắng lại vừa dài, nhưng thật ra thân thể lại mập mạo, cẳng chân thô tráng.
Cư dân mạng sôi nổi cảm thán, kỹ thuật Photoshop này thì phải thêm một đùi gà.
Đương nhiên có rất nhiều nữ diễn viên chịu được độ nét của ống kính, mà Tô Lạc cũng là một trong số đó.
- --Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Cô sinh ra đã trắng nõn, đứng trong đám người cũng không hề chìm đi.
Fans Tô Lạc đa số đều biết cô ấy không có phòng làm việc, cũng chưa bao giờ đăng tin.
Muốn biết tin tức của cô đều phải thông qua Weibo hoặc là Giải Trí Đại V.
Mà lần này Tô Lạc ở Weibo đăng một tấm ảnh gốc, chưa qua chỉnh sửa gì nên nhận được rất nhiều thiện cảm từ người hâm mộ.
Buổi tối, ở một quán ăn khuya ven đường, Tôn Hoa Hoa còn trêu chọc cô: “Em ăn ít thôi, nếu không lần sau nam diễn viên không ôm nổi em thì sao bây giờ?”
Tô Lạc nhìn ấy một cái, biết rõ là Tôn Hoa Hoa có ý tốt: “Em còn tưởng chị muốn độc chiếm, ha ha ha, không có cửa đâu.”
Ăn xong thịt xiên, Tô Lạc mang kính râm đứng dậy, đang chuẩn bị chạy lấy người.
Có người đã nhìn chằm chằm bên này đã lâu, đột nhiên đứng dậy chạy đến phía Tô Lạc: “Chị là Tô Lạc? Em thực sự rất thích chị, chị có thể ký tên cho em không?”
Tô Lạc nhìn cậu thanh niên mang áo thun trắng trước mắt, do dự một chút nhưng cuối cùng vẫn gật đầu.
Tôn Hoa Hoa đi lấy bút, cậu thanh niên lại tránh chị ấy, chạy về phía Tô Lạc.
Kiên trì rèn luyện thân thể này nửa năm, cuối cùng cũng không hề uổng phí. Tô Lạc nhẹ nhàng, nhanh nhẹn tránh thoát cái ôm của cậu thanh niên….
Cậu thanh niên cảm thấy mình đã ôm được Tô Lạc, chỉ là không giống trong tưởng tượng. Cơ thể mang theo u hương, không giống cơ thể mềm mại như bông đầy nữ tính.
Là thô ráp, cứng nhắc.
Cậu thiếu niên vừa mở mắt, nhìn thấy người mình ôm lại là một….Người đàn ông.
Hơn nữa, người đó là Cố Ngôn!!!
Ngay lập tức, ba hồn của cậu đã bay mất hai.
Đôi mắt Cố Ngôn lạnh lẽo, không khí tràn đầy nguy hiểm, giọng nói lạnh lẽo vang lên: “Tìm chết à?”
Một tay liền đẩy ngã cậu thanh niên xuống đất.
Cố Ngôn hình như vẫn còn chưa hết giận, lại muốn tiến lên đánh người.
Tô Lạc lo lắng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tiến lên giữ chặt Cố Ngôn: “Cố Ngôn, đừng đánh nữa.”
“Em có biết cậu ta là người nào không?” Cố Ngôn bực bội, giọng nói không tránh khỏi tức giận, khiển trách: “Em còn dám để cậu ta đến đây, Tô Lạc, lá gan em cũng rất lớn.”
Hành động của Cố Ngôn làm Tô Lạc rất cảm kích nhưng giọng điệu này vừa nghe, Tô Lạc lập tức muốn nổ tung: “Cố tổng không muốn thì đừng quản tôi. Anh xảy ra chuyện gì cũng đừng nói tôi.”
Cố Ngôn cắn chặt răng, anh không động vào Tô Lạc, mà cũng không được đụng vào người khác? ***
*** Đụng vào người khác là đánh người á các bạn ^^
- --Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Một tay đè cậu thanh niên trên mặt đất, lại hung hăng đánh thêm hai cú, đánh đến mức cậu ta khóc nức nở, mở miệng xin tha.
“Đừng, đừng đánh nữa, tôi, tôi không dám nữa.”
Cố Ngôn cười lạnh: “Tôi đem cậu đến nơi này, sau khi ra ngoài thì nhớ rõ cách làm người.”
Cậu thanh niên vừa nghe đã thấy không đúng: “Rõ ràng là mày đánh tao trước. Chờ cảnh sát tới, tao nhất định mời luật sự kiện mày.”
Cố Ngôn hừ cười: “Nhìn vào án cũ của mày, mày cảm thấy có người tin lời mày sao?”
“Cố Ngôn, mày đừng như vậy, tao sai rồi. Tốt xấu gì chúng ta cũng có quan hệ họ hàng mà, mày cũng không cần chỉ vì một người phụ nữ mà hại họ hàng sao?”
“Hại mày?” Cố Ngôn nhếch môi: “Là ông bác hại mày, muốn trách thì trách tại sao lúc trước ông ta lại chiều mày như vậy, mới làm mày biến thành dạng này đó.”
Tô Lạc kinh ngạc, bọn họ lại là có quan hệ này….
Ông chủ quán ăn khuya sợ bọn họ gây chuyện nên sớm đã báo cảnh sát.
Cảnh sát mời bọn họ đến cục lấy lời khai, hiện trường cũng có nhân chứng, thấy là cậu ta chạy đến muốn ôm Tô Lạc….
Cuối cùng lấy tội danh quấy rối tình dục, giữ lại cậu thanh niên đó trong nhà giam.
Rốt cuộc vừa rồi náo nhiệt như vậy, hiện trường lại có rất nhiều người xem.
Vì tránh cho người lợi dụng chuyện này để bôi đen cô. Tô Lạc liền đánh một đòn phủ đầu nên đã đăng Weibo, kể lại ngắn gọn sự việc.
Nhưng điều mà mọi người tò mò hơn cả, đó chính là người đàn ông bị chụp cùng với cô. Ông trùm kinh doanh anh hùng cứu mỹ nhân Cố tổng, Cố Ngôn.
Rồi sự việc lan rộng ra hơn. liền biến thành hai người ăn khuya với nhau, chuyện tình cảm bị phanh phui….
Cô Gái Hái Hoa: Quả nhiên tôi đoán không sai mà, ngay cả ông trùm kinh doanh mà cũng phải quỳ gối trước chiếc váy đỏ của Tô Lạc. Tôi hạnh phúc đến mức bay lên rồi!!!~
Cọng Cỏ Trên Đầu: ĐM ĐM ĐM!!! Mắt tôi mù rồi sao? Không phải dùng tai tiếng lăng xê, thật sự ở bên nhau sao?
Cô Gái Hái Hoa: Anh kh ông phải đã mù từ lần trước rồi sao? Tại sao vẫn còn chưa tiếp nhận sự thật?
Đăng xong Weibo, Tô Lạc ngồi chờ trên ghế ở ngoài hành lang.
Tay anh ta bị thương nhẹ, đang ở bên trong rửa vết thương bằng Povidone, không lâu liền đi ra ngoài.
Một lát sau cô mới biết được, cái cậu thanh niên kia chính là một tên côn đồ.
Ngày thường còn hay phạm pháp, thu tiền bảo kê của học sinh trung học, còn từng ở trên xe buýt sàm sỡ nữ sinh khác, bị giam trong ngục một khoảng thời gian, hai ngày trước mới được thả ra.
Tô Lạc đã biết mình trách nhầm anh ta, bèn đi qua xin lỗi: “Tôi đã trách nhầm anh rồi, còn nữa, vừa rồi cảm ơn anh.”
Thật ra vừa rồi anh cũng không trách cô chút nào.
Hiếm khi Cố Ngôn thấy cô nói chuyện dịu dàng như vậy, liền trêu chọc cô: “Chỉ một câu cảm ơn thôi sao? Chẳng lẽ không tặng tôi cái gì sao?”
Tô Lạc cười: “Làm việc tốt không cần báo đáp, tôi cho rằng Cố tổng cũng là người có phẩm đức cao thượng như vậy.”
Cố Ngôn vui vẻ: “Tôi chính là một đại tục nhân.”
Tô Lạc: “Lấy giá trị con người của Cố tổng, mặc kệ tôi đưa anh cái gì, có thể anh….”
“Em sẽ làm bánh quy hay mấy điểm tâm linh tinh khác sao?” Cố Ngôn mở miệng ngắt lời cô, lại nói tiếp: “Gần đây tôi đang thích ăn cái này.”
“Không đâu.” Tô Lạc thành thật trả lời.
Không khí có chút ngượng ngùng.
Cố Ngôn lại nghĩ, cũng đúng thôi.
Mặc dù ngày thường cô rất thích ăn điểm tâm nhưng không có nghĩa có sẽ chủ động làm.
Huống hồ quy trình lại rườm rà như vậy, Tô Hào lại yêu thương con gái mình như vậy, không muốn mười ngón tay cô phải dính nước thì làm sao có thể làm mấy thứ kia?
“Nếu anh thích thì cứ nói, tôi sẽ bảo dì nhà tôi làm, sau đó mang cho anh một ít.” Tô Lạc nói.
Cố Ngôn nhìn chằm chằm mặt cô, trong mắt tràn ngập ý cười: “Được thôi.”
Bọn họ nói chuyện một lúc, cuối cùng cô cũng không lạnh lùng trừng mắt nữa mà giữa bọn họ còn có một phần quan hệ tặng quà với nhau kia.
Mà Tô Lạc nghĩ, sau khi đưa bánh quy xong thì nước sông không phạm nước giếng, cả hai không liên quan.
Nếu có một ngày, Cố Ngôn cần giúp đỡ, nếu không tổn thương mình hay người khác thì cô cũng sẽ giúp một tay.
Việc cô có thể làm chỉ có thế mà thôi.
Tác giả có lời muốn nói: Gần đây có người bình luận ở cuối chương, nói 《 Núi Sông 》 bị đạo văn, còn nói sẽ gửi cho tôi một bảng toàn màu.
Hai ngày nay, tôi vẫn đang chờ bảng màu, chờ người đọc báo Tấn Giang….
Tôi nghĩ đọc truyện là niềm vui, không hy vọng truyện mình viết lại có cãi nhau. Cho nên mọi người đọc truyện Vip thì không cần để ý đến.
Tôi không muốn nói về những thứ khác, phía dưới tôi đề cử một bộ về giới giải trí nha.
——
《 Ngô Gia Tình Bảo 》
Văn án:
Trùng sinh lại, Thẩm Hựu Tinh chỉ muốn một cuộc sống tự do tự tại.
Làm người nổi tiếng kiếm được một ít tiền cũng tốt nhưng Hoàng tiên sinh lại muốn cô làm nữ vương.
# Hoàng tiên sinh một hai muốn cô làm nữ vương, muốn tiêu tiền như rác làm sao bây giờ # Có nguy hiểm, anh em lên thuyền cẩn thận… ~
_________________