NỮ THẦN, CẦU BAO NUÔI


Khương Nhan lấy mấy chiếc váy từ trong tủ ra, sau đó lại ném hết chúng vào trong đó, cô quay sang lấy mấy bộ quần áo nhét vào trong vali.
Thấy thời gian ghi hình sắp đến mà thực tế theo kế hoạch là phải ghi hình từ một tuần trước nhưng cuộc đời luôn phát sinh những điều “bất ngờ”.

Một trong những nam khách mời vài ngày trước khi quay phim với dây cáp bị ngã gãy chân, hiện đang trong bệnh viện điều trị.
Bởi vì nam khách mời kia khá nổi tiếng nên tổ chương trình có ý muốn đợi anh ta, nếu có thể không đổi người thì không cần đổi, trong vô thức nghĩ anh ta ngã từ dây cáp quay phim xuống cũng không quá nghiêm trọng, điều trị vài ngày sẽ ổn thôi, nhưng không ngờ được qua một tuần lễ vết thương của anh ta vẫn chưa lành.

Hơn nữa chương trình này phần lớn là hoạt động leo núi, lội suối nên anh ta cũng không dám đùa giỡn với bản thân như vậy, trực tiếp thông báo rằng bản thân không thể tham gia được.
Về việc cuối cùng tổ chương trình mời ai thay thế, Khương Nhan cũng không biết được.
Theo như lời cô nghe được, tổ biên kịch của chương trình này vô cùng biến thái, nói cái gì mà bí mật phải để bật mí cuối cùng, nhóm khách mời đến ngày ghi hình mới được gặp mặt nhau nên đến lúc đó mới có thể biết được ai là người hợp tác với mình.
Bí mật cái khỉ gì chứ, Khương Nhan khịt mũi coi thường, vạn nhất nếu cả hai không ưa nhau mà chung một đội chẳng phải lúc đó bối rối lắm sao?
Khương Nhan không nhịn được mà nghĩ xấu, có phải chương trình này cố ý vì rating nên cố ý gộp hai người không hợp nhau chung một đội?
Sau khi thu dọn xong, cô thỏa mãn nhìn hành lý được nhét đầy trong vali trên mặt đất, không ngừng gật đầu.

Bên trọng ngoại trừ các loại trang phục còn có đồ ăn vặt, thuốc khẩn cấp với dây sạc và cục sạc dự phòng, các loại thiết bị cầm tay như đèn pin, dây thừng có độ đàn hồi cao…
Một vali chất đầy những thứ nhỏ nhặt.
Khương Nhan cảm thấy nếu thêm cái xẻng lạc Dương nữa thì chắc chắn đây không phải là đi tham gia chương trình mà là đi thám hiểm mới đúng.

Bộ phim “Tầm Yêu” phát sóng được hơn nửa, Giang Dịch Hành nổi tiếng tột đỉnh, mặc dù anh không lên mạng nhưng trên mạng khắp nơi đều nói về anh.
Số liệu được weibo chính thức của một mạng lưới điện ảnh và truyền hình đưa ra, “Tầm Yêu” đã vượt qua mốc 90 triệu, dễ dàng vượt mặt bộ phim truyền hình Thanh Tân được cho là bộ phim IP cấp S có lượng lớn fan hâm mộ nào đó.
Về phần Giang Dịch Hành, anh đã leo lên vị trí đầu tiên trong bảng xếp hạng “Top các nghệ sĩ được yêu thích nhất” với chỉ số là 9.5.
Mặc dù những thứ này không phải giải thưởng lớn lao gì nhưng cũng góp nhặt vào độ nổi tiếng của anh.
Điều Giang Dịch Hành cần làm trong lúc này chính là để công chúng nhớ đến mình trong trạng thái tốt nhất chứ không phải những hành động khiến công chúng mất thiện cảm.
Bởi vậy, Ngưu Lâm cố ý tìm một người quản lý weibo của Giang Dịch Hành, trong thời đại internet như hiện nay, đây chính là một công cụ để thu hút fan hâm mộ, nếu không biết cách sử dụng thì thật đáng tiếc.
Chính vì lý do này, chiếc weibo bị anh phủ bụi trước đó mấy trăm năm nay đã có một động thái mới, cứ cách mấy ngày lại được update bài viết mới.
Có đôi khi fan hâm một bình luận kêu gào muốn anh tung một tấm ảnh selfie hoặc là tiết lộ một chút nội dung phim sắp tham gia, thỉnh thoảng lại gợi ý Chicken Soup For Soul*, tóm lại là một nhân vật được dựa trên nhân vật trong ngũ giảng tứ mỹ tam nhiệt ái**, một nhân vật được thiết lập là một thanh niên chính trực.
*Chicken Soup For Soul: Cuốn sách tổng hợp những câu chuyện ngắn được sáng tác bởi Jack Canfield và Mark Victor Hansen.

**五讲四美三热爱: ngũ giảng (5 trọng: văn minh, lịch sự, vệ sinh, trật tự và đạo đức), tứ mỹ (4 đẹp: tâm hồn, ngôn ngữ, hành vi và môi trường), tam nhiệt ái (3 yêu: cộng hoà nhân dân Trung Hoa, chủ nghĩa xã hội và ĐCSTQ) là phong trào tuyên truyền giáo dục tư tưởng của ĐCSTQ.
Khi nhận được điện thoại của Ngưu Lâm là lúc Giang Dịch Hành đang ngồi chơi với Ô Vân ở ban công phòng làm việc.

Trời trong, gió nhẹ, ánh nắng chói lọi làm cho bộ lông bồng bềnh của Ô Vân tựa như cũng đang phản chiếu lại ánh nắng.
Khương Nhan nuôi nó rất tốt, mập mạp và cường tráng, a không, đối với chó con ngốc nghếch phải dùng từ mập mạp đáng yêu.
Giang Dịch Hành cầm quả bóng trên tay ném ra xa, Ô Vân uốn éo cái mông vọt ra bắt bóng, anh thừa cơ hội lấy điện thoại di động ra nghe máy.
Đầu bên kia điện thoại, giọng Ngưu Lâm hoàn toàn bình tĩnh như trước đây, nói chuyện có trật tự đâu vào đấy..
Tóm lại, đại ý chính là Giang Dịch Hành là khách mời thay thế diễn viên xui xẻo bị ngã gãy chân kia, tham gia chương trình sinh tồn nơi hoang dã.

Ừm, thay thế, từ này có hơi không chuẩn xác nhưng ý nghĩa thì cũng gần tương tự vậy.
Chị Lâm rất coi trọng chương trình này, mà tổ chương trình cũng nhìn trúng sự nổi tiếng của Giang Dịch Hành dạo gần đây ở trên mạng.
Với lại Khương Nhan cũng tham gia chương trình, trong “Tầm Yêu” mặc dù hai người họ không thành đôi nhưng trong phần bình luận, công chúng cũng rất thích thú về sự kết hợp của cả hai người.

Nếu cả hai người cùng nhau tham dự chương trình, cho dù không có scandal hay gì đó thì cũng rất có ích để tăng được tỉ lệ xem chương trình.
Nếu chị Lâm đã cảm thấy chương trình này không tệ thì tất nhiên Giang Dịch Hành không có ý kiến gì, hiện tại anh cũng chưa nổi tiếng đến mức có thể tùy ý tự chọn các hoạt động để tham gia.
Cúp điện thoại, Giang Dịch Hành chỉ cảm thấy mặt hơi đau, ngày hôm qua còn bị Khương Nhan nói là đứng nói chuyện mà không biết đau lưng.
Ô Vân còn ngậm trái bóng màu xanh trong miệng, nghiêng đầu nhìn anh giống như đang hỏi vì sao anh lại không chơi nữa.
Giang Dịch Hành ngồi xuống, sờ đầu nó, đồng thời lấy trái bóng từ trong miệng Ô Vân ra, kêu nó đi tìm Khương Nhan không biết đang làm ổ ở phòng nào.
Lúc này vừa vặn Khương Nhan từ trong phòng sách đi ra, hai người gặp nhau ở phòng khách.
Trong tay cô đang cầm một cuốn sách, ở giữa cuốn sách được kẹp một chiếc thẻ đánh dấu có một sợi dây nho nhỏ như sợi dây chuyền đang đung đưa.
Cuốn sách dày như cục gạch với tiêu đề “Kỹ năng sinh tồn nơi hoang dã”, đây là một cuốn sách nhiều tập, hiện tại Khương Nhan đang đọc đến tập thứ hai.
“Không cần như lâm đại địch như vậy chứ?” Giang Dịch Hành chỉ vào quyển sách trong tay cô.
Khương Nhan đặt sách lên bàn, tự rót cho mình một ly nước nói: “Anh thì biết cái gì? Cái này chính là chuẩn bị toàn diện, chuẩn bị sách lược chu đáo vẹn toàn.”
Giang Dịch Hành gật đầu, tỏ vẻ vô cùng ủng hộ, sau đó mới đẩy Ô Vân về phía trước nói: “Vậy liên quan tới nó, cô đã nghĩ đến kế sách nào vẹn toàn chưa?”
Khương Nhan chậm rãi uống nước: “Nó? Anh ở nhà chăm sóc nó thôi.”.

Ngôn Tình Sủng
Dù sao gần đây anh và Ô Vân ở chung hòa hợp cực kỳ như bạn tâm giao chữa lành linh hồn cho nhau vậy.

Giang Dịch Hành hít sâu một hơi, sau đó đem chuyện anh sẽ tham gia chương trình nói cho cô biết.
Khương Nhan nghe xong đầu tiên là ngẩn người, tiếp đó không chút e dè cười trên nỗi đau của người khác.
“Chúc mừng anh nhảy hố, đồng đội tốt.” Khương Nhan vươn tay thân mật đụng vào Giang Dịch Hành, sau đó trịnh trọng đưa cuốn sách “Kỹ năng sinh tồn nơi hoang dã” cho anh.
“Cho anh một cơ hội học tập, tuyệt đối đừng khách khí, xem hết cuốn này trong phòng còn mấy cuốn khác.”
Giang Dịch Hành duy trì động tác cầm bóng trên tay trái, tay phải cầm lấy cuốn sách, vẻ mặt mờ mịt nhìn Khương Nhan.
Khương Nhan phất phất tay, không thèm để ý nói tiếp: “Ừm, Ô Vân có thể sẽ đi gửi ở nhà bạn thân của An Hạ.”
Bạn thân An Hạ vô cũng thích nó, để Ô Vân ở nhà cô ấy, Khương Nhan vô cùng yên tâm.
Hai ngày sau đó, tổ chương trình gửi tin nhắn tới thông báo chương trình chuẩn bị khởi quay.
Ngưu Lâm phân công một trợ lý cho Giang Dịch Hành, hai người xuất phát từ công ty, thời gian chậm hơn một chút.
Chờ Khương Nhan xách cái vali nặng như vác bom của mình lên xe, An Hạ bắt đầu tìm kiếm đường đi tới địa chỉ chương trình gửi cho.
Chiếc xe chậm rãi lăn bánh chạy về phía ngoại ô thành phố, phong cảnh xung quanh chuyển từ cao ốc sang những cảnh vật càng ngày càng đơn điệu
Chờ đến nơi, Khương Nhan nhảy xuống xe, Giang Dịch Hành còn chưa tới, chỉ có nhân viên công tác của chương trình và vài vị khách mời, trong nhóm người Khương Nhan nhìn thấy hai người quen.
Thật đúng là rất có duyên với nhau..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi