Một tháng sau, nội dung quý đầu tiên của “Siêu cấp bạn cùng phòng” đã thu hoàn tất. Chỉ có điều là trêи ti vi vẫn chưa chiếu xong, chỉ mới chiếu được một nửa.
Mỗi cuối tuần, đều là ”Siêu cấp bạn cùng phòng” chiếm chủ đề trong giới giải trí.
Ban đầu, Tôn Phỉ muốn dựa vào lúc Quý Ưu Trạch xảy ra chuyện, thì cũng được mọi người chú ý. Vốn cô ta tưởng rằng thừa dịp chuyện còn đang sốt làm thêm chút trò vui, sẽ thu hoạch được không ít người ủng hộ, cũng sẽ nhận được không ít cành ô-liu của các thương nghiệp.
Nhưng sự thật thường không như ý người.
Có đôi khi, bạn càng muốn lấy được gì, ông trời lại càng giống như đang chơi trốn tìm cùng bạn, hết lần này đến lần khác không cho bạn được gì.
Điều này, càng thể hiện vô cùng sâu sắc trêи người Tôn Phỉ.
Giai đoạn cuối của chương trình, thoạt nhìn cô ta cư xử rất ăn nhịp với tất cả mọi người. Biết nấu ăn biết làm việc nhà, cực kỳ giống như người bình thường, chị gái nhà bên, gần gũi với cuộc sống.
Tuy nhiên, cô ta lại phát hiện ra rằng, trọng tâm sự chú ý của mọi người không hề ở trêи người cô ta.
Trọng tâm của mọi người, luôn luôn ở trêи người Quý Ưu Trạch và Khang Tịch. Thậm chí còn tập trung tầm mắt ở trêи người Tiền Gia và Dương Tố Hoan nhiều hơn so với trêи người cô ta.
Ngày xưa, rất nhiều người đều là loại người thù giàu, vừa nghe nói ai ai ai giàu có cuộc sống xa hoa cỡ nào, sẽ cực kỳ xem thường. Tuy nhiên, sau khi chương trình được phát sóng, tất cả lại rất thích Tiền Gia.
Có một lần, Tôn Phỉ và Tiền Gia đăng weibo cùng một lúc.
Weibo của Tôn Phỉ là sau khi trải qua xem xét cẩn thận mới đăng lên. Một bức ảnh chụp món ăn, kèm theo câu giới thiệu chế độ ăn uống hợp lý và khỏe mạnh, cuối cùng còn dặn dò mọi người chú ý nhiều hơn đến cơ thể khi trời trở lạnh.
Tuy nhiên, không có nhiều người quan tâm đến cô ta.
Thế nhưng Tiền Gia chỉ tiện tay chụp một bức ảnh đăng lên.
Đó là hình ảnh xoay ngang độ phân giải cực kỳ thấp, ảm đảm xám xịt. Chữ kèm theo chỉ có một dấu chấm.
Tuy nhiên, những nhận xét bên dưới lại sớm vượt qua một ngàn.
“Ánh sáng và góc độ bí ẩn không bao giờ có thể ngăn được vẻ đẹp thật sự của chú.”
“Chú, chú thật đẹp! Mặc dù tôi không nhìn thấy rõ chú trong tấm ảnh này thế nào, nhưng tôi vẫn cảm thấy chú rất đẹp!”
Hơn nữa, có rất nhiều người qua đường đến xem, bình luận.
Nhìn lại bình luận của mình, ngoài một đống fan hâm mộ cũ ra, về cơ bản thì không có thành phần mới nào tham gia. Hơn nữa hầu hết các bình luận cũng không hề thú vị như những người khác. Thậm chí người trách mắng cô ta, đang dần dần nhiều hơn so với trước đây.
Ban đầu, phong cách của cô ta từ trước đến nay khá ổn, người hâm mộ cũng cư xử khá tốt, nhưng sau vụ việc của Viên Oánh Oánh, bị Dương Tố Hoan khiêu khích mắng vốn, người nói xấu cô ta cũng dần dần tăng lên.
Về cơ bản, người thích Tiền Gia, Dương Tố Hoan và Quý Ưu Trạch, chủ yếu đều không thích Tôn Phỉ.
Ngay cả người đại diện còn nói với cô ta, nên thay đổi hình tượng. Với hiện nay, kiểu nữ diễn viên như cô ta ít phổ biến hơn so với trước đây.
Nhưng bất đắc dĩ là người đại diện nói ra vài cách thay đổi hình tượng, Tôn Phỉ đều rất khó kiểm soát.
Làm nữ diễn viên có nhan sắc có hài hước? Phải, nó phù hợp với xu hướng của công chúng, nhưng bản thân cô ta lại không giỏi, cho dù bắt chước theo, cũng không bắt chước được.
Tôn Phỉ vẫn không biết chính xác là phần nào sai. Cô ta chỉ cảm thấy mình đã rất cố gắng thay đổi bản thân để phục vụ khẩu vị của đám đông, nhưng mọi người lại không công nhận.
Còn Quý Ưu Trạch, sau khi trải qua chuyện của Viên Oánh Oánh và Hồ Thanh Thanh, không chỉ không có chút ảnh hưởng nào, trái lại còn có một đống anti chuyển thành fan.
Vì fan của Quý Ưu Trạch, nên một số người yêu ai yêu cả đường đi, tiếp theo là fan của Dương Tố Hoan. Sau đó, một số người sẽ dựa theo lời Dương Tố Hoan nói trước đây để đặt nghi ngờ về Tôn Phỉ.
Có người nói: “Dù sao thì tôi cũng không thích Tôn Phỉ. Không quan tâm các người tẩy trắng cô ta ra sao, tôi cũng chỉ có thể cười ha ha. Khi đó, Quý Ưu Trạch bị hãm sâu trong vũng bùn, Tôn Phỉ không hề nói giúp lấy một câu. Hơn nữa ngay lúc đó còn đăng weibo người tốt người xấu gì đó, thật sự chỉ giới thiệu phim thôi sao? Cũng chỉ có đám fan cuồng như các người mới ngây thơ như vậy. Nói lời đó ngay thời điểm như vậy, rõ ràng chính là bỏ đá xuống giếng. Hơn nữa khi đó cô ta không hề giúp Quý Ưu Trạch, cho thấy không hề ra sao với Quý Ưu Trạch. Về sau sự thật đã rõ ràng, chứng minh Quý Ưu Trạch bị người bêu xấu, lúc tham gia chương trình cùng nhau, các người không thấy thái độ của Tôn Phỉ nhà các người thay đổi rẽ ngoặt một trăm tám mươi độ à? Tỏ ra vô cùng thân thiết với Quý Ưu Trạch như vậy là muốn thể hiện thế nào?”
Mỗi lần có người đặt ra nghi vấn, cảm xúc suy nghĩ của Tôn Phỉ rất phong phú. Có đôi khi thật sự không chịu nổi, cô ta sẽ đăng một số thứ 'thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc'*.
*Người ngay thẳng thì cho dù không cần giải thích hay biện hộ gì thì bản chất người ta cũng vẫn ngay thẳng.
Sau đó, Tôn Phỉ thấy có người nào đó làm một bài viết tổng kết 'Danh sách những nữ minh tinh nổi tiếng trong một đêm sau đó dần dần đi xuống'.
Bên trong bài viết tổng kết này, liệt kê hai mươi người đại diện cho diễn viên nữ. Trong số các diễn viên nữ này, vậy mà có cả cô ta.
Chủ thớt nói thế này: “Tôi biết đặt Tôn Phỉ ở đây, sẽ có người không phục. Sẽ có người nói, từ trước đến giờ Tôn Phỉ chưa từng hết thời, hơn nữa gần đây cũng không ngừng tham gia chương trình, tại sao nói cô ấy đi xuống? Người nghi ngờ chất vấn có thể kiểm tra thông tin thử xem. Từ khi Tôn Phỉ ra mắt, có phải không đóng phim hay không? Không sai, hơn nữa còn lấy được giải nữ phụ xuất sắc nhất, nhưng mà sau đó thì sao? Có phim nổi bật nào tìm cô ta không? Không có, vốn không có tác phẩm gì cả.”
“Sau đó bắt đầu tham gia chương trình giải trí làm vai trò chủ đạo đánh bậy đánh bạ. Khi đó nổi tiếng được một lúc, nhưng cũng chỉ nổi lên được hai ba tháng, chương trình kia bắt đầu thì cao, sau thì đi xuống, cuối cùng tại sao lại cắt bỏ không làm nữa? Tỷ lệ người xem không cao chứ sao. Và thật không may, khi đó vị trí của Tôn Phỉ được xác định là nữ hán tử, ngay từ đầu thể hiện thật sự không phụ sự mong đợi của mọi người, nhưng về sau lại thêm một Quý Ưu Trạch, vừa so sánh, ôi trời má ơi, dám nói Tôn Phỉ không bị nổ thành mảnh vụ à?”
“Sau đó nữa, nhận được vài đại diện phát ngôn nhỏ nhỉ. Chú ý, là đại diện phát ngôn nhỏ, không có tác dụng gì. Lại sau đó là “Siêu cấp bạn cùng phòng”. Trong chương trình này, cô ta cũng thể hiện cũng không tính là dở, nhưng không có chỗ nào xuất sắc mà? Giai đoạn trước làm cho người ta có cảm giác không hợp với mọi người, là lạ. Phần sau thì giống như hít thuốc phiện liều mạng tâng bốc mỗi người, thỉnh thoảng còn nhiệt tình lại bị hờ hững, không chỉ không có một chút cá tính nào, mà còn thấy được chứng xấu hổ của mình lại lòi ra.”
Nhìn xong những tổng kết đó, Tôn Phỉ gần như là bóp gãy đôi đũa ăn nhanh trong tay.
Cô kinh khủng như vậy?
Nhưng không thể phủ nhận là, tài nguyên của cô ta ngày càng thiếu thốn. Đồng thời những cành ô-liu tung ra cho Quý Ưu Trạch cũng thay đổi nhiều hơn.
Sau khi ghi hình xong “Siêu cấp bạn cùng phòng”, ngay sau đó lại có một chương trình giải trí mới tới mời Quý Ưu Trạch tham gia.
Chương trình giải trí này đã làm được một thời gian, là một sân khấu rất tuyệt vời.
Tên chương trình là “Fashion Idea”. Mục đích của chương trình là tìm ra nhà thiết kế sáng tạo nhất, các nhà thiết kế được lựa chọn, không chỉ nhận được tiền thưởng một triệu, mà còn có thể vào làm nhà thiết kế cho các công ty thời trang nổi tiếng.
Những nhà thiết kế ở lại hiện tại, đều đã trải qua các vòng khảo sát.
Bây giờ, chương trình này đã tiến hành đến phần gay cấn. Phần này tổng cộng có ba vòng là loại mười lấy năm, năm lấy ba, ba lấy một.
Chế độ thi đấu của ba vòng là mỗi nhà thiết kế, sẽ hợp tác với một ngôi sao. Vì vậy, các ngôi sao tham gia, có tổng cộng mười người.
Quý Ưu Trạch đã nhận được lời mời, hơn nữa đã xác nhận tham gia vào chương trình này.
Quý Ưu Trạch muốn tham gia vào chương trình này, mọi người hào hứng hết sức, hơn nữa còn suy đoán Quý Ưu Trạch sẽ hợp tác với nhà thiết kế nào.
Sao nữ với điều kiện như Quý Ưu Trạch, lại nổi tiếng coi như là một kỳ tích. Dù sao chiều cao của cô cao hơn nhiều so với mặt bằng đa số các sao nữ khác, thậm chí mang giày cao gót còn cao xấp xỉ các đồng nghiệp nam. Nên trước đó không nổi lên được, cũng có người nói Quý Ưu Trạch đi nhầm đường, không nên lăn lộn trong giới phim ảnh, mà phải lăn lộn trong giới thời trang.
Nhưng nói thật, giả sử nếu thật sự lăn lộn trong giới thời trang, Quý Ưu Trạch lại lùn một quẻ. Dù sao giới thời trang có rất nhiều cô gái cao một mét bảy sáu bảy tám thậm chí cao một mét tám, cô chỉ có một mét bảy hai mà lẫn vào đó, trừ khi thể hiện vượt trội, nếu không thì rất khó sống.
Cho dù là con đường nào cũng khó đi. Nhưng may mắn là, cô vẫn đấu tranh cho mình một mảnh trời đất.
Tin tức Quý Ưu Trạch tham gia chương trình “Fashion Idea” được tung ra, fan nhà Quý là hưng phấn nhất.
Bởi vì, ngay từ lúc trước, nguyên nhân tham gia lớn nhất là các fan của Quý Ưu Trạch, cũng thêm vào nguyên nhân cảm xúc cá nhân của Quý Ưu Trạch. Không khoa trương không sặc sỡ, nhưng đồng thời cũng không bảo thủ không cứng ngắc. Nên bên trong Quý Ưu Trạch Bar, thậm chí còn có bộ sưu tập chụp đường phố hàng tháng.
Nội dung trong bài đăng này, hầu như đều là ảnh chụp đường phố cá nhân của Quý Ưu Trạch, cùng với một vài liên kết nhãn hiệu tư nhân giới thiệu và mua sắm này nọ.
Quần chúng quan tâm bài post này thậm chí còn không phải là fan nhà Quý, chỉ là một ít người qua đường bình thường.
Cho nên, khi biết Quý Ưu Trạch sẽ tham gia, mọi người đều điên cuồng đánh trống trong lòng.
Tôn Phỉ không nhận được tin mời của tổ chương trình. Người đại diện nói đã giúp cô ta liên lạc, nhưng mà tổ chương trình nói phải suy nghĩ thêm, sau đó cũng chưa ra quyết định.
Thậm chí tổ chương trình còn mời đến một số người mới. Bọn họ thà dùng người mới cũng không cần Tôn Phỉ, nguyên nhân rất đơn giản. Những người mới đó có cá tính của người mới, thú vị hơn nữa còn mới mẻ. Còn Tôn Phỉ, đã không tính là người mới, nhưng sự nghiệp còn không có gì chuyển biến tốt, đại chúng cũng không có cảm giác mới mẻ với cô ta, đến nỗi tổng hợp lại độ nổi tiếng còn không bằng một số người mới mới ra mắt. Như vậy, tại sao bọn họ phải dùng cô ta?
Lúc chương trình “Siêu cấp bạn cùng phòng” phát sóng, có phim truyền hình đến tìm cô ta đóng phim. Vốn ban đầu Tôn Phỉ đã đặt ra con đường cho mình, kiên quyết chỉ đóng điện ảnh, tất cả phim truyền hình đều không cân nhắc. Nhưng bây giờ, cô ta phải hạ thấp tiêu chuẩn của mình xuống. Trong này tất nhiên có một nguyên nhân, người đại diện nói cho cô ta biết, nếu như đường đi không thông vẫn cố gắng đi, cũng chỉ có thể nghênh đón sự thất bại, đến lúc đó, cho dù là công ty cũng không giúp được cô ta.
Thấy quảng cáo tuyên truyền của “Fashion Idea” che ngợp bầu trời, Tôn Phỉ siết chặt nắm tay. Hơn nữa, cô ta cố gắng giành vai diễn chính trong phim hài của Cao Tử Khê như vậy, nhưng cũng bị nhỡ.
Vì Cao Tử Khê nói, anh ta không cần dùng một diễn viên nữ không có chút hài hước nào diễn vai nữ chính của anh ta.
Không sai, Cao Tử Khê nói Tôn Phỉ không có chút hài hước nào.
Nhưng mà càng đáng hận hơn là, vậy mà Cao Tử Khê lại tung cành cho Dương Tố Hoan! Hơn nữa sau khi bị Dương Tố Hoan từ chối hai lần, còn có ý không từ bỏ!
Thậm chí lúc nhận phỏng vấn, Cao Tử Khê đã nói với phóng viên: “Dương Tố Hoan tiểu thư là một cô gái rất thú vị, rất hợp với hình tượng vai diễn trong phim của tôi. Nếu như thích hợp, vì sao tôi lại không muốn cô ấy? Mời đến lần thứ ba sẽ có thu hoạch, anh tin không? Tin không? Tôi mặc kệ anh tin hay không, dù sao thì tôi tin!”
Không sai, Quý Ưu Trạch cũng cảm nhận được Cao Tử Khê quyết tâm muốn Dương Tố Hoan tham gia đóng phim.
Bởi vì, thậm chí Cao Tử Khê còn tìm cách đánh lên người Quý Ưu Trạch.
Anh ta để Quý Ưu Trạch giúp mình khuyên Dương Tố Hoan. Quý Ưu Trạch nghe vậy, vỗ ngực miệng đáp ứng.
Quý Ưu Trạch nói: “Yên tâm đi đạo diễn! Tôi là ai chứ? Tôi là người thông minh như vậy. Nhất định có thể làm được! Tôi và Dương Tố Hoan rất thân! Việc này còn không làm được, thì tôi là thiểu năng!”
Dù sao, Cao Tử Khê là một người tốt, còn Dương Tố Hoan, đúng lúc là người cô quen. Như vậy, vì sao lại không giúp?
Thế nhưng, Quý Ưu Trạch đã quá ngây thơ. Vì cô phát hiện, hình như Dương Tố Hoan có thay đổi, trở nên lạnh lùng, không dễ nói chuyện. Cũng không biết đến cùng là xảy ra vấn đề chỗ nào.
Chẳng lẽ là, hơn nữa đêm Quý Ưu Trạch cô mộng du không để ý tóm lấy Dương Tố Hoan ném xuống hầm cầu à? Nếu không, sao vẻ mặt của Dương Tố Hoan lại trở nên tệ vậy?
Nhưng mà, mặc kệ thế nào, mình đã nói ra rồi, khóc cũng phải làm được. Nên sau khi Quý Ưu Trạch kết thúc công việc, bắt đầu gọi điện cho Dương Tố Hoan.
Lúc này, Dương Tố Hoan vừa đóng cửa quán trà, khóa cửa đang định về nhà nghỉ.
Trêи đường đi điện thoại sáng lên, cô giật mình, sau đó cúi đầu nhìn, phát hiện là Quý Ưu Trạch gọi điện đến, rũ mắt dập máy.
Suy nghĩ của cô bây giờ rất hỗn loạn.
Lời Tiền Gia nói lúc trước, cô đã suy nghĩ thật lâu. Nếu như một người trả lời tin nhắn của mình trễ, đại diện cho điều mình là nhân vật có cũng được không có cũng không sao trong mắt người ấy, đúng không?
Mà lúc đầu mình gửi tin nhắn cho Quý Ưu Trạch, Quý Ưu Trạch đâu chỉ không trả lời đúng lúc, chị ấy vốn không trả lời lại.
Nếu không thì, là Quý Ưu Trạch cố tình quên, trốn tránh. Vậy, đây chẳng phải chứng minh…
Ở bên kia, Khang Tịch đang làm móng heo ngâm tương ở nhà.
Gần đây Quý Ưu Trạch rất mê móng heo ngâm tương, nhưng trước đây không có thời gian làm cho cô ăn. Đúng lúc gần đây thời gian thảnh thơi được đôi chút, nên lúc xế chiều Khang Tịch đi siêu thị chọn mua mười phần móng heo tươi về.
Sau khi hầm cách thủy với lửa nhỏ, Khang Tịch quay lại ghế sô pha, đầu tiên là dùng tài khoản Mạc Đồng chọn một nhóm người trả lời, sau đó nhàn rỗi không có chuyện gì, giống đám fan hâm mộ của Quý Ưu Trạch cùng đồng bọn nói chuyện phiếm đùa giỡn.
Sau đó, nàng tìm kiếm mười nhà thiết kế trong chương trình “Fashion Idea”. Không thể tin nổi, bên trong vậy mà có một thiên tài. Hơn nữa là loại thiên tài toàn năng.
Cuối cùng, Khang Tịch gửi tin nhắn cho Quý Ưu Trạch, hỏi cô bao lâu nữa thì về, mình làm nhiều cơm tối đợi cô về ăn. Gửi tin nhắn xong, Khang Tịch ngủ quên trêи ghế sô pha trong vô thức. Nồi thông minh có chỗ tốt, cho dù trong quá trình nấu có ngủ quên, nồi cũng sẽ không nấu đến cháy khét.
Lúc Quý Ưu Trạch nhận được tin nhắn của Khang Tịch, cô vừa mới nhận được hộp đựng cơm nhà hàng đem tới từ cửa sổ xe.
Biết được Khang Tịch đã chuẩn bị bữa cơm cho mình, Quý Ưu Trạch lập tức nghiêng đầu cầm đồ ăn nhét vào người Nghiên Nghiên.
“Cho em! Cơm nước tiệm này không tệ, đáng để em nếm thử đó!”
Nghiên Nghiên vốn còn đang nói chuyện phiếm với bạn trêи mạng, bất thình lình bị cắt ngang, hơi giật mình nhảy dựng lên.
“Ơ? Cái này, không phải cái này là bữa tối em mua cho chị sao? Cho em rồi, vậy buổi tối chị ăn gì?”
“Không sao, Khang Tịch đó, cậu ấy chuẩn bị đồ ăn cho chị.” Lúc Quý Ưu Trạch nói câu này, khóe miệng hơi vểnh lên.
Nghiên Nghiên nghe vậy, cười một tiếng, nói: “Chị Ưu Trạch, em thật hâm mộ chị.”
“Hâm mộ chị?”
“Ừm!” Nghiên Nghiên gật đầu, sau đó lại hơi nghiêng đầu nói: “Rất hâm mộ tình bạn của chị và chị Khang Tịch. Hai chị tốt như vậy, đều coi việc của đối phương là chuyện của mình mà đối xử, rất khó có được. Trước đây em cũng từng có bạn cùng giới, nhưng không tốt như các chị. Hơn nữa, đều là chuyện lúc còn đi học. Khi đó, tốt đến mức có thể mặc đồ của đối phương, với lại mỗi tháng nha, em không đủ tiền xài, cậu ấy sẽ nuôi em. Cậu ấy không đủ tiền xài, thì em nuôi cậu ấy. Nhưng bây giờ, haiz.”
Sau khi bước vào xã hội, ban đầu bạn tốt không ở chung thành phố với cô, với lại tất cả mọi người đều bận chuyện của riêng mình, đã rất lâu rồi không liên lạc. Hơn nữa, khi bước vào xã hội, cô cũng không gặp được người bạn có thể thổ lộ tâm tình.
Tất cả mọi người đang vội vàng dùng hết sức chạy về phía trước, thậm chí còn không nỡ dừng lại nghỉ ngơi một lúc, nắm tay đi dạo ngắm phong cảnh giống như trước đây.
Sau khi Quý Ưu Trạch nghe Nghiên Nghiên nói, chỉ nở nụ cười, không nói gì. Dù sao thì cô nên nói gì với Nghiên Nghiên đây? Nói mình và Khang Tịch thật ra không chỉ là bạn bè sao?
Sau khi về tới nơi, Quý Ưu Trạch đi vào nhà Khang Tịch, bỏ túi xách xuống, thấy Khang Tịch đang ngủ, vì vậy không nỡ đánh thức nàng.
Lấy ra tấm thảm nhỏ, sau khi nhẹ nhàng đắp lên người Khang Tịch, Quý Ưu Trạch đi vào phòng bếp, nhìn thấy món ăn đặt trong nồi hấp giữ ấm, trong lòng có dòng ấm áp chảy qua.
Cảm giác này thật tốt. Bận rộn công việc bên ngoài, sau khi làm xong có người ở nhà chờ thật sự rất tuyệt vời.
Quý Ưu Trạch đến chương trình “Fashion Idea” ghi hình trước nửa tiếng.
Bắt chuyện với từng người xong, khi Quý Ưu Trạch nhìn thấy góc chỗ Tôn Phỉ.
Quý Ưu Trạch có hơi sửng sốt. Cô chưa từng nghe nói Tôn Phỉ sẽ tham gia chương trình này. Còn tưởng rằng kết thúc “Siêu cấp bạn cùng phòng”, cuối cùng cũng trốn được móng vuốt của Tôn Phỉ. Chơi hồi lâu chuyện này vẫn chưa hết sao?
Nhưng mà, theo lịch sự, Quý Ưu Trạch vẫn đi qua chào hỏi với cô ta.
“Hai chúng ta thật có duyên, lần trước cùng tham gia chung chương trình, lần này cũng làm chung. Thật thú vị.” Sau khi Tôn Phỉ thấy Quý Ưu Trạch, cũng giơ tay ra, nắm tay với Quý Ưu Trạch.
“Đúng vậy. Chị cũng không nghĩ đến, lần này chúng ta vẫn có thể làm cùng nhau.”
“Thật ra em còn chương trình khác, nhưng vì thấy chị ở đây, với lại tổ chương trình ra mặt mời không tiện từ chối, nên em đến đây.” Tôn Phỉ nói xong, giơ tay lên gỡ sợi tóc bên gò má.
Quý Ưu Trạch nghe vậy gật đầu một cái, cũng không có nghi ngờ gì.
Lúc sau, Quý Ưu Trạch đi chào hỏi với người khác. Tôn Phỉ nhìn bóng lưng cô, thở ra một hơi thật sâu.
Làm sao cô ta có thể để Quý Ưu Trạch biết, thật ra một ngôi sao tổ chương trình mời đến có việc đột xuất không đến được, nên tổ chương trình thông báo với cô ta để cô ta thay thế?
Không, chuyện như thế này, cô mới không hy vọng người khác biết, nhất là bị Quý Ưu Trạch biết!
Chỉ là, Tôn Phỉ cảm thấy huyệt thái dương đau âm ỷ. Từ lúc nào, cô đổi thành người dự bị? Chẳng lẽ giống như bài viết đó nói, cứ theo chiều hướng này, mình thật sự sẽ ngày càng tệ, nên chớ nói chi là nổi lên?
Chẳng bao lâu, tất cả các ngôi sao và nhà thiết kế đều có mặt.
Dựa theo trò chơi, mỗi người đều được chia một nhà thiết kế riêng cho mình.
Quý Ưu Trạch hợp tác với một nam nhà thiết kế tên là Từ Tài.
Từ Tài nói không nhanh không chậm, tính tình không lạnh không nóng, đeo một cặp kính vừa dày vừa nặng, như thể hiện rõ trêи khuôn mặt của mình, 'Tôi là bảo bảo ngoan ngoãn'.
Thế nhưng Quý Ưu Trạch từng nhìn thấy hình ảnh tác phẩm của anh ta, phát hiện tác phẩm và con người của anh ta dường như hoàn toàn không ăn nhập với nhau. Thoạt nhìn thiết kế trang phục của Từ Tài rất hàng hiệu, rất táo bạo, anh ta yêu chuộng chạm trổ và chấp vá. Hơn nữa những tác phẩm này trông rất bốc lửa.
Từ Tài cũng nói thẳng thắn, khi nhìn thấy tên của khách mời tham gia, người anh ta muốn hợp tác nhất là Quý Ưu Trạch.
Tổ chương trình hỏi: “Vì sao lại muốn hợp tác với Quý Ưu Trạch nhất?”
Từ Tài nghe xong, đôi mắt trống rỗng suy nghĩ một lúc lâu, sau đó nói: “Có phong cách. Ừ, như sát thủ.”
Quý Ưu Trạch gần như hộc máu mà chết.
Ngay sau đó Từ Tài lại bổ sung kịp thời (một đao): “Tôi chỉ thích người thoạt nhìn có cảm giác rất ngang tàng.”
Thiếu chút nữa Quý Ưu Trạch sùi bọt mép ngã xuống đất bỏ mạng.
Vòng này là vòng loại mười lấy năm, chủ đề thiết kế là rực rỡ. Mỗi nhóm chỉ có hai mươi tư tiếng.
Chuyện đầu tiên Từ Tài làm sau khi nhận được nhiệm vụ chính là đờ người ra. Quý Ưu Trạch ở bên cạnh thấy vội đến sắp chết.
Nhóm khác đã bắt đầu thảo luận thiết kế cầm bút vẽ vẽ ngoặc ngoặc đủ loại, nhưng Từ Tài vẫn chỉ một mặt xuất thần ngồi đó, không biết đang làm gì.
Qua nửa tiếng, cuối cùng Quý Ưu Trạch không nhịn được mở miệng hỏi: “Người anh em, anh nghĩ xong chưa? Chúng ta tâm sự với nhau được chứ?”
“Ừ, tôi nghĩ xong rồi.” Anh trai nhỏ nói, xoay đầu lại nhìn Quý Ưu Trạch, sau đó khẽ nói: “Có lẽ Đông Hồ chơi tốt hơn nhỉ.”
“Hả gì?” Vẻ mặt Quý Ưu Trạch đần ra. Sao cảm thấy cái người tên là Từ Tài này vốn không sốt ruột nhỉ? Rõ ràng sốt ruột phải là anh ta mới đúng chứ?! Kết quả ngược lại cô ở bên cạnh lại là người gấp muốn chết là xảy ra chuyện gì vậy?!
Từ Tài nói tiếp: “Bên cạnh Đông Hồ có tòa kiến trúc pha lê, lúc hơn hai giờ chiều, chỉ cần có ánh nắng mặt trời, kiến trúc đó sẽ khúc xạ vào hồ, rất đẹp. Chúng ta thích uống trà chiều ở đó.”
Quý Ưu Trạch nghĩ một hồi, lập tức hiểu rõ.
Quý Ưu Trạch nhìn Từ Tài hỏi: “Cảm giác kiến trúc, rực rỡ, hiện thực, mộng ảo?”
“Cô không hổ là người tôi nhìn trúng, Ừm. Bắt đầu thôi.” Từ Tài nhìn Quý Ưu Trạch khen ngợi, sau đó cầm iPad lên, nhấc bút vẽ lên.
Về sau tiến triển rất thuận lợi, như có thần linh phù trợ!
Toàn bộ quá trình Quý Ưu Trạch phấn khích dị thường. Động tác của Từ Tài rất chuyên nghiệp cũng rất nhanh, đêm hôm đó không đuổi kịp, ngày hôm sau cũng rất chậm rãi, nhưng thời gian hoàn thành cuối cùng vẫn còn lại hai giờ.
Nhưng những nhóm khác, đến bây giờ cơ bản đều bận rộn đến sức đầu mẻ trán.
Tôn Phỉ nhìn sang hướng của Quý Ưu Trạch. Sau đó, cô ta ɭϊếʍ môi, cầm cái hộp để trêи mặt bàn, cầm những vật liệu là hạt pha lê cao cấp của nhóm cô ta đổ vào trong hộp đó.
Từ Tài nhàn rỗi buồn chán, không có chuyện gì làm nhìn sang hướng bên kia. Sau khi thấy Tôn Phỉ, Từ Tài đẩy mắt kính, tròng kính sáng bóng.
“A Trạch, làm sao giờ, còn có hai giờ, nhưng bọn em phải chuẩn bị những đồ thủ công này, mà thời gian không đủ, làm sao bây giờ!” Lúc sau, Tôn Phỉ sốt ruột tìm Quý Ưu Trạch, kéo cô đến bên cạnh nhà thiết kế và mình.
“Vậy để chị giúp em, em nói cho chị biết phải làm sao.” Quý Ưu Trạch cũng không có cách nào, đành gật đầu.
“Là pha lê trong hộp này, chị giúp em dùng dây xuyên vào, như vậy là được rồi, nhờ chị! Cảm ơn nha!” Tôn Phỉ chỉ chỉ hộp pha lê trêи bàn, sau đó xoay người làm những việc khác.
Quý Ưu Trạch nhướng chân mày, cầm cái hộp nhỏ lên.
Vậy mà không hề nghĩ đến, vừa cầm hộp lên, đáy hộp rơi ra, pha lê lăn hết xuống đất, cơ bản là không có cách nhặt lại!
“Trời à! Cái này, cái này làm sao bây giờ?!” Tôn Phỉ hét lên một tiếng, vội vàng ngồi xổm xuống làm bộ nhặt đồ. Nhưng mà trong lòng cô ta lại đang mỉm cười.
Là cô ta muốn người khác nghĩ, Quý Ưu Trạch đang chỉnh mình, cố ý gây rối.
Cái hộp kia cô ta đã động tay động chân từ trước. Dưới đáy hộp có vấn đề.
Đúng lúc này, Từ Tài lại đẩy mắt kính, hừ lạnh một tiếng.