NỮ THẦN TRỞ VỀ

Đang xem tin tức giải trí nói Chu Chính Xuyên đoạt phụ nữ với tổng tài Thường thị, Lý Thắng cả người cơ hồ sụp đổ. Thân là người đại diện của Chu Chính Xuyên, hắn gặp không ít sóng gió, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới sẽ có một ngày Chu Chính Xuyên cùng Thường Thời Quy đoạt nữ nhân.

Hắn nuốt một ngụm nước bọt, đem di động đưa cho Chu Chính Xuyên:

"Chính Xuyên, Ninh Tây cùng tổng tài Thường thị quan hệ là như thế nào?"

" Chưa từng nghe cô ấy đề cập qua, "

Chu Chính Xuyên nhận di động nhìn mấy lần, bật cười nói,

"Những phóng viên này cũng thật sự dám viết, nếu như Thường Thời Quy thầm mến Ninh Tây, lấy tác phong làm việc của mấy đại nhân vật, bài chưa viết ra đã gặp phiền toái."

"Nhưng nghe nói Thường tổng mấy ngày hôm trước mang theo Ninh Tây công khai tới tiệc rượu quan trọng của công ty, cái này cũng không phải là giả, "

Lý Thắng càng nghĩ càng cảm thấy trong lòng không thiết thực,

"Loại hiểu lầm này, chúng ta sớm làm sáng tỏ thì hơn."

Vốn Ninh Tây bên kia cự tuyệt cùng Chu Chính Xuyên tạo scandal tình yêu, trong lòng hắn có chút mất hứng, hiện tại chỉ thấy may mắn vì Ninh Tây cự tuyệt kế hoạch tuyên truyền trước kia.

Hắn hoài nghi có người cố ý lợi dụng chuyện này, mọi người cảm thấy Chu Chính Xuyên cùng Thường Thời Quy đoạt nữ nhân, chọc cho Thường Thời Quy mất hứng. Sẽ làm không ít người đầu cố kỵ Thường Thời Quy, không tìm Chính Xuyên hợp tác.

So với Chu Chính Xuyên, Ninh Tây bên này phản ứng nhanh hơn, cô tiếp nhận phỏng vấn của truyền thông, trực tiếp công khai bày tỏ, cô cùng Chu Chính Xuyên chỉ là bạn tốt, tuyệt đối không có ngoại quan hệ mập mờ.

Phóng viên thấy Ninh Tây từ chối như vậy, hiển nhiên cũng không cố ý tuyên truyền scandal hai người yêu đương, liền hỏi:

"Ninh Tây, sắp tới sẽ chiếu một bộ phim có sự tham gia của Chu Chính Xuyên, cô có muốn nói gì không?"

Lời này là ám chỉ Chu Chính Xuyên vì chiếu phim mới, cố ý kéo Ninh Tây tuyên truyền một chút.

"Chu sư huynh thời điểm quay phim phi thường chuyên nghiệp, tôi tin tưởng bộ phim này nhất định sẽ không để cho mọi người thất vọng, hi vọng mọi người nhiều hơn chú ý."

Ninh Tây biết rõ ý tứ này của phóng viên, nhưng cô không phải người ngu, sẽ không dễ bị thủ đoạn như vậy châm ngòi.

Các phóng viên tựa hồ muốn hỏi tiếp, liền nói:

"Cám ơn mọi người đối với tình yêu của tôi quan tâm như vậy, về sau nếu như tôi tìm được người bầu bạn, nhất định sẽ nói cho mọi người, cám ơn mọi người."

Ninh Tây trước mặt phóng viên, từ trước đến nay rất ít tự cao tự đại, duy nhất huyên náo không quá lớn chính là mấy ngày hôm trước phỏng vấn về bạo lực học đường. Rất nhiều phóng viên mặc dù tâm vấn vương đề tài cùng lượng tiêu thụ, nhưng còn cũng biết ranh giới cuối cùng, Ninh Tây nói đến mức này, cũng không thể làm khó cô.

Nhưng là cũng có một số ít phóng viên vì lượng tiêu thụ, làm việc không có ranh giới cuối cùng.

"Ninh Tây, vấn đề lần trước nhắc tới bạo lực học đường, cô cảm thấy những bạn học đã từng tổn thương người khác khi chưa thành niên, đáng giá được tha thứ kkhông?"

Ai cũng biết Ninh Tây cũng là một nạn nhân của bạo lực học đường, hiện ở nơi này phóng viên nhắc lại, chính là lấy sự thống khổ của người khác làm đề tài để nói.

Ninh Tây trên mặt biến mất vui vẻ, giọng nói lãnh đạm:

"Có đáng giá hay không đáng giá được tha thứ, là do thái độ của bọn họ cùng người bị hại quyết định, mà không phải do người khác định đoạt."

Phóng viên còn muốn tiếp tục hỏi lại, Ninh Tây nói thẳng:

"Xin lỗi, tôi còn có cảnh phim muốn quay, mọi người tán gẫu sau."

Phóng viên còn muốn tiếp tục đưa ra câu hỏi, nhưng lại bị bảo an tổ phim ngăn lại, hắn nhìn nhìn than hình người bảo an to lớn, lại nhìn mấy phóng viên kia không có bao nhiêu phản ứng, đành phải tắt đi máy ghi âm.

"Ninh Tây, cô không sao chứ?"

Khổng Ngọc Hằng nhìn Ninh Tây tiếp nhận phỏng vấn sắc mặt có không tốt lắm, quan tâm hỏi.

"Hai chúng ta đi ngoại tỉnh lấy cảnh, cô có thể sắp xếp thời gian được không?"

"Có thể, "

Ninh Tây gật đầu, đối với Khổng Ngọc Hằng cười cười, sau đó đến phòng hóa trang tháo trang sức, chuẩn bị tiếp theo tới sân bãi quay quảng cáo công ích.

Ninh Tây tới thời gian không còn sớm không muộn, chào hỏi toàn bộ nhân viên làm việc của tổ phim, liền đi đổi lại trang phục phì hợp, trong quảng cáo công ích cô sắm vai một người có năng lực xuất chúng nhưng thực tế lại bóng ma tâm lý từ thời thiếu niên.

Sắm vai khi còn là thiếu niên là một nữ diễn viên nhỏ tuổi có danh khí, vì muốn hiệu quả tốt hơn, đạo diễn cố ý an bài cho hai người buổi trưa ngồi chung một chỗ ăn cơm, bồi dưỡng tình cảm.

Buổi chiều chủ yếu quay cảnh khi còn thiếu niên, Ninh Tây ở một bên quan sát động tác của ngôi sao nhỏ tuổi, tạo cảm giác lát nữa diễn sẽ tốt hơn.

Hoàng hôn tiến đến, đèn rực rỡ bật lên, thợ trang điểm lại trang điểm lại cho Ninh Tây, cô điều chỉnh tốt tâm tình, liền ngồi vào bên trong đạo cụ là một chiếc xe xịn.

Mỗi nhóm nhỏ nhân viên làm việc vào vị trí, Ninh Tây hướng về đạo diễn khẽ gật đầu.

"ok, đi."

Ban đêm, nữ trí thức trẻ tuổi lái xe trên đường, đầu tóc chỉnh tề, trên người mang đồ trang sức xa xỉ, là một nhân sĩ tinh anh trong xã hội khiến vô số người hâm mộ.

Xe đi qua đầu đường khúc quanh mờ tối, có vài người thiếu niên đang khi dễ một đứa trẻ, cô dùng tay run rẩy sờ sờ đỉnh đầu, nhưng xe vẫn không ngừng lại, tiếp tục đi về phía trước.

Hồi tưởng tựa như là đèn kéo quân vậy, không ngừng ở trong óc hiện ra, thời niên thiếu cô bị người khi dễ như thế nào, bị người cười nhạo như thế nào, cuối cùng bị đụng đỉnh đầu,máu chảy đầy đất.

Về sau cô chuyển trường, trải qua cuộc sống sáng sủa, nhưng ký ức quá khứ bị người khi dễ, lại chôn sâu trong đáy lòng, như thế nào cũng không quên được.

Xe càng chạy càng xa, dần dần sẽ chạy ra hắn con đường phố mờ tối, tiến vào đường lớn phía trước ngọn đèn sáng chói sáng ngời.

"Chi!"

Tiếng thắng xe chói tai khó nghe vang lên, xe một nửa tiến vào con đường lớn sáng ngời, một nửa kia còn vùi lấp đường phố mờ tối.

Cô kinh ngạc nhìn về phía trước, ánh mắt từ thống khổ dần dần trở nên kiên định. Cô thay đổi đầu xe, tăng nhanh tốc độ xe trở lại cái khúc quanh vừa rồi.

Cô mở cửa xe, giày da tinh xảo sang quý giẫm trên đường phố dơ bẩn, phát ra tiếng vang lộc cộc. Đường phố trống trải, tiếng bước chân mang giày cao gót trên đường phố vắng vẻ, từng bước giống như đánh vào tâm hồn người, dồn dập lại tràn trề khát vọng.

"Cút ngay!"

Cô đẩy một thanh thiếu niên đang giơ gộc, sau đó lại ra sức đẩy ra mấy người khác, đem nam sinh gầy yếu bảo hộ ở phía sau.

Ánh mắt cô sáng ngời, tựa như cất giấu một ngọn lửa, ở nơi này trong ngã tư đường mờ tối, sáng được kinh người.

"Tốt!"

Đạo diễn kêu một tiếng, Ninh Tây đối với vài diễn viên đóng vai thiếu niên bất lương xin lỗi.

"Ngại quá, vừa rồi lực đạo hơi lớn, không biết có làm mọi người bị đau không?"

"Chị Tây Tây,chúng em đều là nam tử hán, đâu có yếu ớt như vậy, "

"Chỉ là chị vừa rồi ánh mắt có chút dọa người, em thiếu chút nữa không phản ứng được."

"Điều này nói tiểu tử cậu còn không dung nhập nội dung vở kịch, cho nên mới bị Ninh Tây hù dọa, "

Đạo diễn đi qua, cười ha hả nói với Ninh Tây:

"Khó trách lão Hứa cố ý đề cử cô, cái ánh mắt vừa rồi sức cuốn hút mạnh phi thường, ngay cả tôi cũng bị cô ảnh hưởng tới tâm tình."

"Cám ơn đạo diễn khen ngợi."

Ninh Tây gấp hướng đạo diễn nói lời cảm tạ, bày thái độ khiêm tốn, khiến đạo diễn càng đối với cô cảm giác càng tốt.

Bởi vì quảng cáo quay được thuận lợi, cho nên đạo diễn tâm tình tốt, vì vậy tự móc tiền túi mời mọi người ăn cơm.

Vì có nhiều người chưa đến tuổi thành niên, nên mọi người cũng không ai uống rượu, bầu không khí hữu hảo, ăn rất thỏa mãn.

Diễn viên đa số đều đã từng đóng các vai nhân vật thời kỳ lúc nhỏ, nhưng bởi vì vấn đề tuổi tác, ở trong giới giải trí cũng không được chú ý nhiều, bình thường cùng diễn viên trưởng thành cũng không có nhiều quan hệ.

Không nghĩ tới Ninh Tây hiện tại đang lúc nổi, đối với người khác còn ôn nhu như thế, hơn nữa đối phương cũng không coi bọn họ là trẻ con, mà coi như một đồng nghiệp, cũng không có người vì tuổi so với hắn lớn hơn, cố ý làm ra vẻ tiền bối chiếu cố hậu bối.

Đặc biệt là một câu này: "em mặc dù so với chị tuổi còn nhỏ hơn, nhưng làm diễn viên so với chị lại sớm hơn, cho nên em là tiền bối, chị là hậu bối ", rất thỏa mãn tâm tư hư vinh muốn lớn lên.

Cuối cùng lúc chia tay, Ninh Tây cùng thanh thiếu niên đã bắt đầu tỷ đệ tương xứng, hơn nữa còn chú ý blog lẫn nhau.

Quay xong quảng cáo công ích, Ninh Tây theo tổ phim đi ngoại tỉnh lấy cảnh. Đi quay hơn một tháng gian khổ, tổ phim cuối cùng toàn diện đóng máy.

LúcNinh Tây chuẩn bị trở về, cũng truyền đến nhiều tin tức tốt. Nói thí dụ như ( Hán Thời Vân Nguyệt) là bộ phim truyền hình ưu tú nhất cả nước ở thời điểm hiện tại, cô cũng bởi vì biểu hiện tốt trong bộ phim này, đề danh nữ phụ tốt nhất.

Giải thưởng Phi Vũ giải thưởng lớn nhất, có uy tín nhất trong nước về mảng phim truyền hình, có thể có được giải thưởng phim truyền hình ưu tú nhất, đánh đồng là bộ phim truyền hình được khán giả khen ngợi nhiều nhất.

Đối với Ninh Tây mà nói, có thể có giải thưởng hay không không trọng yếu nhất, có thể đạt được đề danh, đã là niềm vui ngoài ý muốn.

Trở lại là một buổi tối, mới vừa xuống máy bay, bầu trời bắt đầu mưa như trút nước.

Cô ở đại sảnh chờ nửa giờ, cũng không thấy xe tới đón cô. Gọi điện thoại cho Trương Thanh Vân, mới biết xe đón cô trên nửa đường tắt máy, một hàng xe xếp hàng còn ở trên đường.

Vì để trở về gấp tham gia buổi lễ ban thưởng Phi Vũ, Ninh Tây vài ngày này liên tục quay phim, cho nên nghe nói xe một hồi lâu mới đến, cô dứt khoát tìm cái ghế ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần.

Tiểu Dương thấy cô mệt mỏi như vậy, liền nói:

"Chị Tây Tây, tựa trên trên vai em ngủ một hồi, chờ xe đến em sẽ gọi chị."

Ninh Tây đem mũ lưỡi trai kéo xuống, đem đầu ngả lên trên vai Tiểu Dương.

Thỉnh thoảng có người đi qua nhưng không ai chú ý tới, cô gái núp ở cái ghế ngủ bù là Ninh Tây hiện tại có chút danh tiếng.

"Ông chủ, xe chờ ở bên ngoài."

Từ Châu sau lưng Thường Thời Quy, bắt đầu báo hành trình ngày mai. Đúng lúc này, ông chủ đi ở trước mặt hắn đột nhiên dừng bước, hắn nghi hoặc hỏi,

"Ông chủ, làm sao vậy?"

"Cậu chỗ này chờ tôi một tý."

Sau đó Từ Châu liền thấy,dáng người cao ngất của ông chủ bước đến trước mặt hai cô gái ngồi xổm xuống, còn nhỏ giọng cùng một cô gái đang nói gì đó.

Bởi vì một cô gái khác mang mũ lưỡi trai, Từ Châu thấy không rõ đối phương hình dạng thế nào, cho nên trong nội tâm tò mò cũng phát ngứa khó chịu.

Hai cô gái này thân phận gì, có thể làm cho ông chủ "Hạ mình hạ địa vị" chủ động tiến lên bắt chuyện?

Hắn đang muốn đi lên phía trước, sau lưng đột nhiên một lực khổng lồ xông tới, khiến hắn đi phía trước lảo đảo mấy bước mới đứng vững thân thể.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi