NƯỚC MẮT DƯỚI CƠN MƯA TÌNH YÊU VÀ THÙ HẬN


Ngục Tửu nhìn vào những tên tù nhân rồi lên tiếng nói lớn:
" Tới cano ở ngoài biển rồi chạy thoát các hướng khác nhau đi, ở đây để tôi lo! Người cứu các cậu là cô gái tên Du Mộc "
Tất cả một trăm tên tù nhân nghe xong liền nhìn nhau, bọn chúng đồng thanh: "Giúp tôi gửi lời cảm ơn đến cô ấy".

Xong tất cả đều lao ra phía biển rồi ngồi lên cano, bọn họ phóng ra nhiều hướng khác nhau, cuối cùng cũng được tự do.

Những tên áo đen trên tay không có súng, nên không thể nào đuổi kịp được những tù nhân đang vượt biển chạy trốn.
Ngục Tửu quay ra nói gì đó với một con chim, con chim đó liền bay đến quắp tên giám đốc cai quản nhà tù rồi bay thẳng lên bầu trời với tốc độ cực nhanh.

Nó bay lên một khoảng cách cao nhất định rồi dừng lại trên không trung, một khoảng cách mà nếu rơi tự do từ trên xuống chắc chắn xác không còn nguyên vẹn.
Ngục Tửu và cô gái tiếp tục quay vào trong, cô gái liên tiếp xả súng, Ngục Tửu thì tiếp tục nhanh như gió lao đến cắt cổ từng tên một.

Con đại bàng còn lại thì quắp những tên áo đen bay cao trên trời rồi thả móng vuốt để hắn rơi tự do.
Chỉ vài phút sau, máu nhuộm đỏ cả nhà tù Maze.


Cô gái và Ngục Tửu đi thẳng ra bờ biển, Hoắc Cẩn Kình đang chờ bọn họ trên cano.
Nhà tù Maze rộng lớn với an ninh được coi là kiên cố nhất thế giới bây giờ chỉ như một bãi chiến trường, người đột nhập vào, người tẩu thoát đông như kiến… nhưng tất cả đều không giữ nổi mạng sống của mình, những cái chết họ nhận được đều cực kì thê thảm.
Cuộc náo loạn trong ngục tù Maze đang diễn ra như lễ hội… nhưng chỉ sau nửa tiếng, tất cả đều chìm trong biển máu.

Yên tĩnh không một tiếng động.
Vốn dĩ Lục Doãn Cung không muốn đụng đến bọn họ, nhưng khi nhìn thấy Lộ Du Mộc bị thương, hắn không kiềm được cơn tức giận nên đã ra lệnh cho Ngục Tửu hủy diệt tất cả.
Cô gái và Ngục Tửu lên cano, bọn họ phóng ra biển, khi khoảng cách đủ xa, một chấn động lớn làm rung chuyển mặt đất và mặt biển, sóng đánh chiếc cano nghiêng ngả tới mức như sắp lật ngược.
Từ xa, nhìn vào nhà tù Maze, chẳng biết từ khi nào tất cả đều chìm trong biển lửa, mọi thứ nổ tung thành các mảnh nhỏ nát vụn rồi rơi lả tả từ trên xuống.

Chỉ trong phút chốc làm rung chuyển cả mặt biển lặng sóng, sức nóng lan rộng ra xa khiến da thịt phải chịu nhiệt độ nóng bỏng, nước biển gần đó đều sôi sục lên và bốc hơi.

Làn khói đen bay nghi ngút lên bầu trời hòa quyện với đám mây.
Cả một nhà tù Maze rộng lớn và hàng nghìn xác chết trong đó… tất cả đều trở thành tro bụi trong giây lát.

Quân tiếp viện và quân đội của chính phủ, bấy giờ họ mới đến nơi những tất cả đều chìm trong biển nửa.

Mọi dấu vết đều được xóa sạch.
Đứng từ xa, chỉ nghe thấy tiếng la hét trong không trung, nhìn kỹ mới thấy trên trời cao có một bóng người nhỏ xíu đang rơi tự do.

Vài giây sau, từ trong làn khói đen hai con chim ưng to lớn lao ra.

Con chim đó là Ngục Tửu đang cho nó làm việc, Hoắc Cẩn Kình và Ngục Tửu sau khi đã ra biển và tạo một khoảng cách xa với nhà tù thì hắn sẽ cho một con chim thả một quả bom có sức nổ lớn từ trên trời xuống trung tâm của nhà tù, vậy nên mới có vụ nổ vừa rồi xảy ra.
Vốn dĩ vụ nổ nhà tù này không hề tồn tại, nhưng khi nhìn Du Mộc bị thương do tên đứng đầu gây ra, Lục Doãn Cung liền ra lệnh cho Ngục Tửu hủy diệt hết tất cả.

Ý "hủy diệt" của hắn không phải là chỉ mỗi giết chết tất cả, mà là biến mọi thứ thành tro bụi.


Đụng đến người của hắn, cái chết sẽ cực kỳ thê thảm.
Sau chuyện này chắc chắn sẽ làm kinh thiên động địa tới các băng đảng giới Mafia, cũng từ đó mà các thế lực lớn nhỏ đều phải dè chừng Lục Doãn Cung và Hoắc Cẩn Kình hơn.

Đồng thời Lục Doãn Cung chắc chắn sẽ có xô xát lớn với nhà vua sau này vì hắn đã ra tay với chính phủ.

...***...
Ở trên máy bay tư nhân, Ngục Tửu và cô gái sau khi đã xử lý xong mọi chuyện liền nên máy bay bằng hai con chim ưng.
Trong một căn phòng nhỏ, đứng vây quanh chiếc giường gồm có năm gương mặt quen thuộc.

Đó là Hoắc Cẩn Kình, Lộ Nhập Ảnh, Lộ Nhập Thượng, Lập Chiêu và cuối cùng là cô gái mà Du Mộc đem theo.

Người nằm trên chiếc giường đó không ai khác chính là Lộ Du Mộc.
Lập Chiêu vốn dĩ không có mặt trên chiếc máy bay này, nhưng khi nhận được lệnh quan trọng của Lục Doãn Cung.

Anh ta liền phải cấp tốc đi bằng chiếc trực thăng nhỏ từ tận biệt thự của Hoắc Cẩn Kình ở tận Paris tới tận nhà tù Maze ở lãnh thổ Châu Âu.
Tin tức quan trọng mà Lập Chiêu nhận được của Lục Doãn Cung là do Lộ Du Mộc bị trọng thương nặng.

Lúc còn đang ở trong sân của nhà tù, Du Mộc bị mũi tên bắn sượt qua, mặc dù vết thương chảy khá nhiều máu nhưng cũng không quá nặng đến mức ngất đi.

Nếu nói lý do cô ngất đi là do mất máu thì chắc chắn không phải, Lục Doãn Cung đã nhiều lần trọng thương và biết rõ sức chịu đựng của Du Mộc đến đâu nên hắn nhận ra Du Mộc không chỉ đơn giản là bị "thương nặng" nên mới lập tức cho gọi Lập Chiêu tới với tốc độ nhanh nhất.
Chính vì nhận ra vết thương của Du Mộc không nhẹ như hắn nghĩ nên hắn mới ra lệnh cho hủy diệt toàn bộ.
Còn lý do Lộ Nhập Thượng ở trên máy bay là do anh ta đã trốn thoát được từ lâu, lúc còn ở trong hang động Du Mộc và Nhập Thượng đã lên kế hoạch với nhau, mục tiêu của bọn họ là Lộ Nhập Thượng, nếu anh ta và Du Mộc đi cùng nhau chắc chắn cả hai sẽ gặp nguy hiểm.
Lộ Du Mộc lúc giết người trong ngục tù dưới hang động rất nhanh gọn, bọn họ căn bản không kịp trở tay và không có cơ hội để liên lạc cầu cứu với người bên trên.

Nên khi Du Mộc lộ diện trước mặt bọn chúng mà không thấy Nhập Thượng thì bọn chúng sẽ cho là Nhập Thượng vẫn đang bị nhốt bên trong.

Bọn chúng không biết rằng ở ngục tù dưới lòng đất, người của bọn chúng tất cả đều đã bỏ mạng trong tay Du Mộc.
Du Mộc không ra tay nhanh mà chơi đùa với bọn họ, mục đích là để kéo dài thời gian cho Lộ Nhập Thượng trốn thoát.
Anh ta vừa ra khỏi nhà tù, Lộ Nhập Ảnh ở trên chiếc máy bay vừa nhận ra bố mình liền nói với Ngục Tửu, Ngục Tửu liền cho hai con chim tới đưa Lộ Nhập Thượng lên máy bay.
Sau khi nhận được thông báo đã thành công cứu được Nhập Thượng, Lộ Du Mộc bấy giờ mới dùng chiêu "đánh nhanh thắng nhanh".

Chỉ là không ngờ cô lại bị trọng thương chỉ vì một giây lơ là cảnh giác.
~Nhạc Tử~.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi