NUÔI VAI ÁC Ở THẬP NIÊN 80

Ông Lý liếc mắt nhìn vợ mình, câu không kinh doanh được lâu dài kia, chẳng lẽ còn không phải là đang nhắc nhở sao? Huống chi người ta cũng không biết trước, nhà bọn họ đã lấy được nguồn cung cấp hàng của ông chủ Cố, sẽ tới Bằng Thành nhập hàng!

Đạo lý này, ông Lý vẫn hiểu rõ.

Ông ta đứng dậy, nói: “Tôi đã tính qua rồi, chúng ta còn rất nhiều hàng hóa chưa bán ra, nếu bán hết số hàng này, chắc là có thể bù đắp được chi tiêu tới Bằng Thành một chuyến, không đến mức thua lỗ. Được rồi, coi như có thêm kinh nghiệm đi.”

Ông Lý lắc đầu, ông ta đã cảm thấy không ổn từ lâu, nhưng vẫn không khống chế được lòng tham như cũ.

Bà Lý rất không vui, hóa ra bọn họ bận rộn mấy ngày nay, tất cả đều là uổng phí? Vậy bọn họ còn mệt như vậy làm gì?

“Sao lại không lỗ? Vì nguồn cung cấp, chúng ta còn cho Đường Hiểu Yến năm mươi đồng đó! Còn cả tiền trang hoàng cửa hàng nữa, tận vài trăm đồng…”

Sắc mặt ông Lý đen như đ.í.t nổi: “Vậy cũng phải chịu, không có cách nào khác.”

Bà Lý nhíu mày, nghĩ không ra: “Nếu là như vậy, thì tại sao ông chủ Cố lại kiếm được tiền nhỉ?”

Nói tới đây, đột nhiên bà ta vỗ mạnh một cái vào bàn, giống như đã hiểu rõ: “Nhất định là cậu ta có cửa khác!”

Thấy bà ta vẫn chưa an phận, ông Lý đập mạnh tẩu thuốc xuống bàn: “Đủ rồi! Còn chưa chịu dừng tay à? Hay là bị dạy dỗ chưa đủ? Bây giờ tôi đã hiểu, vì sao ông chủ Cố không lo lắng sốt ruột chút nào rồi. Cậu ta không phải là người chúng ta có thể đấu lại được!”

Bà Lý bị chồng mình cảnh cáo, tâm trạng càng không tốt, nhưng không dám nổi giận với ông ta, chỉ có thể xì hơi với con dâu. Con dâu thứ hai ban đầu là công thần, lúc này lại biến thành đầu sỏ gây tội.

“Đồ vô dụng! Lãng phí mấy chục đồng tiền! Chỉ biết nguồn cung cấp thì có ích lợi gì? Có bản lĩnh, mày bảo Đường Hiểu Yến đi tìm hiểu rõ cách thao tác của ông chủ Cố về đây nói cho chúng tao! Tao nói cho mày biết, mày mau đi lấy lại năm mươi đồng kia mang về đây, còn cả mười đồng trước đó tao đưa cho mày nữa. Đều mang về đây cho tao!”

Con dâu hai: … Sáu mươi đồng kia đều đang nằm trong tay cô ta, chưa hề cho Đường Hiểu Yến một xu nào. Nhưng cô ta lại không muốn phun ra tiền đã ăn vào miệng.

Khóe miệng Thôi Viện cong lên, cười trộm: Hừ! Cho mày kiêu ngạo, ngày nào cũng chèn ép tao! Thiệt thòi c.h.ế.t mày đi!

Nếu Cố Nam Sóc có mặt ở đây, có lẽ sẽ cười thành tiếng.

Con đường khác của hắn chính là ông chủ Trần, dù người khác biết rõ cũng không dùng được. Hàng hóa Dĩ Nam nhập đều đến từ xưởng may lớn. Xưởng may lớn không trực tiếp bán lẻ cho cá nhân. Bình thường bọn họ đều bán cho các khách hàng lớn, sau đó khách hàng lớn lại bán cho khách sỉ lớn, rất nhiều cửa hàng nhỏ lẻ đều lấy lại hàng từ tay khách sỉ.

Hăn lại khác, có quan hệ với ông chủ Trần, tuy rằng không phải quen với ông chủ xưởng may lớn, nhưng ông ấy lại quen với người phụ trách bán hàng. Có quan hệ này, hắn có thể nhập hàng theo giá xuất xưởng, người khác mua một bộ quần áo mất mười đồng, hắn mua chỉ mất có tám đồng.

Hơn nữa còn vấn đề vận chuyển, dù là mua nguyên liệu hay chuyên chở hàng hóa, xưởng giày của ông chủ Trần đều phải dùng tới đội vận chuyển, đã tạo quan hệ với bọn họ từ lâu. Hắn nhờ phúc của ông chủ Trần, có thể trực tiếp ghép chuyến, mỗi lần chỉ cần bỏ ra chút tiền vận chuyển là xong, hơn nữa vì nể mặt ông chủ Trần, đội vận chuyển còn thu tiền cước của hắn với giá thấp nhất

Bởi vậy, Cố Nam Sóc không hề lo lắng người khác biết nguồn cung cấp của mình, thành công của Dĩ Nam, không phải ai cũng có thể phục chế được. Thậm chí hắn còn cố ý để lộ tin tức cho Đường Hiểu Yến, vì muốn làm một lần bớt phiền toái về sau.

Nhà họ Lý chịu thiệt có thể khiến các cửa hàng khác đang ngo ngoe rục rịch trên con phố này kinh sợ, để bọn họ vứt bỏ ý nghĩ xấu trong đầu mình.

Quả nhiên, đúng như Cố Nam Sóc dự liệu. Lần này sau khi Dĩ Nam mở cửa buôn bán lại, giá bán của Hòa Ký đã tăng lên.

Vốn dĩ bọn họ định tăng cao hơn, vớt vát lại chút tiền. Nhưng mà có Dĩ Nam ở đó, Hòa Ký tăng giá, tất nhiên khách hàng lại quay trở về với Dĩ Nam. Nhà họ Lý chống chịu được hai ngày, không còn cách nào khác chỉ có thể sửa về giá cũ.

Bán rẻ chút, lỗ vốn chút, còn tốt hơn không bán được.

Ông chủ của các cửa hàng khác đều thấy rõ chuyện này, rất nhiều người thất vọng, tâm tư xao động mấy tháng qua cuối cùng cũng bình tĩnh lại, bớt đi rất nhiều lời nói khách sáo thi thoảng lại vang lên bên tai, Cố Nam Sóc cũng được thanh tịnh.

Từ đó về sau, dù là ai có ý đồ xấu trong lòng, cũng phải suy nghĩ kỹ lại.

Cùng lúc đó, ông chủ Diệp Thành Đức của công ty Vinh Đạt cũng đã quay về, cuối cùng Cố Nam Sóc cũng gặp được người thật.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi