NUÔNG CHIỀU CON DÂU – NIỆM NIỆM BẤT VONG

Sau khi ăn xong Giang Tuyết Nịnh theo thói quen đi bộ trong vườn, mà người chồng rẻ rúng kia của cô cũng theo lệ thường tìm ba hắn đòi tiền, vẫn là bộ dạng cũ, nhưng lại có chút gì đó khác lạ.

Thư phòng.

“Ba, cho con tiền tiêu vặt tháng này đi.” Cố Bắc Dã tay nhét túi quần, một bộ cà lơ phất phơ, Cố Thần Quang lười không thèm để ý đến hắn, chính mình cầm một phần văn kiện phê duyệt.

“Muốn tiền?” Đầu cũng chưa nâng lên chỉ hỏi một câu.

“Ba người hỏi những lời này không phải vô nghĩa hay sao.” Cố Bắc Dã có chút kinh ngạc, cũng có một tia thấp thỏm, ba hắn thường ngày đều không cùng hắn nhiều lời, đều là đưa tiền luôn để hắn mau biến đi, để khỏi chướng mắt, hôm nay giống như có đôi chút khác lạ.

“Tôi đã sai người đặt vé máy bay đi Pháp cho cậu, ngày mai cậu liền qua chỗ hắn cậu, tôi đã cùng hắn nói trước. Cậu không đi cũng được, tôi sẽ cho đóng băng hết tài khoản của cậu.” Cố Bắc Dã liền cảm thấy không khí như lạnh xuống, ba hắn đây là làm sao vậy, không phải đã sớm từ bỏ hắn hay sao? Hôm nay lại làm sao đây??

“Được được được, tôi đi, tôi đi.” Còn không phải đi chỗ hắn hắn hay sao? Đó là hắn ruột của hắn, cũng sẽ không hại hắn, vừa lúc có thể tìm thêm mấy cô em ngoại quốc.

“Không có việc gì nữa thì tôi ra ngoài trước, ba làm việc đi.” Cố Bắc Dã chạy nhanh như thỏ, Cố Thần Quang thở dài bất lực. hắn thành công trong công việc nhưng lại thất bại trong cuộc sống gia đình.

Cuộc hôn nhân của hắn là một cuộc hôn nhân thương mại, tình cảm giữa hai vợ chồng không được tốt lắm, sau khi có hai đứa con thì hai người liền mỗi người sống cuộc sống của riêng mình. Mà vợ cũ của hắn là chết trên giường một tên tiểu bạch kiểm, hưng phấn quá độ, cơ tim tắc nghẽn, chuyện này không bị phơi bày ra bên ngoài mà đã bị hắn phong tỏa lại.

Trước kia hắn đối với phụ nữ chưa từng nghiêm túc, hắn cảm thấy đó chỉ là giao dịch, hắn đưa tiền, đối phương trả thân thể, nhưng những nữ nhân đó ngoài mặt thì cung cung kính kính, lại một người so một người tâm cơ càng thâm sâu, vĩnh viễn không biết đủ. Như hai đứa con gái kia muốn tính toán trên đầu hắn nhưng bị hắn cho ăn không ít khổ.

Vì vậy mấy năm nay hắn dồn hết tinh lực vào công việc, mà Giang Tuyết Nịnh đã đến, đem cuộc sống bình thường của hắn thêm một tia ấm áp. Từ khi cô 21 tuổi gả vào Cố gia đến bây giờ đã 3 năm, từ lúc bắt đầu đối mặt với cô chân tay hắn luống cuống, đến bây giờ là cảm giác không muốn rời xa.

Hắn thật sự rất thích cô, còn nhớ lúc trước cô bé quật cường này đã chặn trước cửa công ty hắn cả tháng trời. Có một ngày trời mưa vì cản xe hắn mà cô thiếu chút nữa bị xe tông trúng.

Không hiểu lúc trước hắn nghĩ gì mà lại đồng ý với cô, hắn cho người điều tra cô. Từ nhỏ cô đã thông minh, lại rất thuần khiết, hết sức nỗ lực học tập. Cả tiểu học và trung học cô đều nhảy lớp, 21 tuổi đã tốt nghiệp trường Thiết kế Parsons lại chưa từng yêu đương.

Lúc đó hắn chỉ muốn cô thay đổi Cố Bắc Dã, nhưng hắn không ngờ được mình sẽ thích cô, thằng con kia thì kết hôn xong cũng không thay đổi, mà Giang Tuyết Nịnh lại trở thành một phần trong cuộc sống sinh hoạt của hắn.

Cố Thần Quang đúng giờ tan tầm nhất định sẽ về nhà, hắn chỉ là muốn nhìn thấy cô nhiều hơn, muốn cùng cô ăn cơm tối. Dù chỉ là quan hệ bố chồng nàng dâu nhưng khi bị bệnh cũng sẽ không đi bệnh viện mà để cô chăm sóc. Hắn cho người theo bảo vệ cô, biết rõ từng chút một.

Vốn dĩ nghĩ rằng cuộc sống như vậy cũng tốt, hắn có thể xem cô giống con gái của mình. Vẫn luôn chăm sóc, nhưng hiện tại hắn bắt đầu nghĩ đến tương lai của hai người, cô còn trẻ, vì thế hắn nhất định phải cho cô một cái tương lai.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi