NUÔNG CHIỀU EM ĐẾN NGHIỆN

CHƯƠNG 162

Vừa rồi khuôn mặt nhỏ còn buồn bực, đột nhiên lại mở miệng cười, nhưng Tiêu Diệp Nhiên mới vui vẻ chưa đến hai giây, trong phòng lại vang lên tiếng chuông cửa.

Hai người nhìn nhau một cái, Tiêu Diệp Nhiên bĩu môi, bò dậy từ trên đùi Cố Mặc Đình nói: “Em đi mở cửa.”

Cô chậm rãi đi mở cửa, sau đó nhìn thấy ngoài cửa là Cố Tống Vy và hai trợ lý của cô ta.

Tiêu Diệp Nhiên không khỏi nhíu mày nhìn ba người, nhàn nhạt hỏi: “Đã trễ như vậy rồi, có chuyện gì chứ?”

“Tránh ra, để chúng tôi đi vào, tôi có chuyện muốn nói với cô.”

Dáng vẻ Cố Tống Vy kiêu ngạo ra lệnh cho Tiêu Diệp Nhiên, nhưng giọng nói lại tràn đầy sự ghen ghét, nhất là cô ta nhìn thấy mức độ xa hoa trong nhà còn vượt xa mấy người bọn họ thì sự ghen tỵ trong mắt ngày càng sâu.

Người phụ nữ này… Dựa vào cái gì nhà còn tốt hơn cô ta chứ?

“Vì sao tôi muốn phải cho các cô đi vào? Có chuyện gì thì nói, không muốn nói thì đi.”

Tiêu Diệp Nhiên đối mặt với giọng điệu kiêu căng phách lối của Cố Tống Vy thì không chịu nổi, nói chuyện cũng không khách sáo.

“Cô…”

Sắc mặt Cố Tống Vy thay đổi, muốn tức giận, nhưng trợ lý nhỏ bên cạnh nhắc nhở cô ta mục đích đến gặp Tiêu Diệp Nhiên.

Sắc mặt Cố Tống Vy khó coi hít sâu một hơi, đành đè nén lửa giận nói: “Tiêu Diệp Nhiên, cô đã nhìn thấy tin tức hôm nay rồi đúng không?”

“Tôi thấy rồi thì sao?” Tiêu Diệp Nhiên lười biếng dựa vào cạnh cửa, nhàn nhạt nói.

“Không sao cả, tôi muốn nói với cô công ty yêu cầu cô đăng một bài viết làm sáng tỏ trên mạng, nội dung chính là cô là tôi rất hòa thuận, là do cô tự nguyện, không phải do công ty ép buộc, cũng không phải tôi dùng thế lực ép cô, chỉ có như vậy thì công ty mới có thể hoàn toàn thoát khỏi dư luận.”

Cố Tống Vy hất cằm, dùng giọng điệu đương nhiên nói.

Tiêu Diệp Nhiên không khỏi sửng sốt, cô cảm thấy có chút khó tin.

Quả nhiên!

Dư luận vừa nổ ra, người phụ nữ này lập tức lại đánh chủ ý lên người cô!

Trước mắt có không ít cư dân mạng tỏ vẻ thất vọng với cô, thậm chí chửi mắng cô, nếu cô thật sự đứng ra nói như vậy, đến lúc đó chỉ sợ toàn thế giới sẽ khinh thường cô.

Nhưng Tiêu Diệp Nhiên cũng không ngốc, công ty làm như vậy, sợ là không thể thiếu Cố Tống Vy đang âm thầm ngáng chân.

Người phụ nữ này định để cô nhận lấy xô nước bẩn này sao!

Tiêu Diệp Nhiên hít một hơi thật sâu, đè xuống cảm xúc dâng trào trong lòng, vẻ mặt cười lạnh: “Cô tính toán không tệ, nhưng muốn tôi đi con đường bẩn này, không có cửa đâu! Cố Tống Vy cô là cái gì, tại sao tôi phải tự hủy tương lai vì cô chứ? Cô muốn ở lại trong giới giải trí thì đó là chuyện của cô, công ty muốn cứu vãn danh dự của cô cũng chuyện của công ty, nhưng muốn giẫm lên tôi, tôi chỉ có thể nói với cô rằng từ đâu tới thì biến về đó đi, không tiễn!”

Tiêu Diệp Nhiên nói xong, lười nói nhiều với cô ta, lập tức đóng cửa lại, nhốt ba người họ ở ngoài cửa.

Ầm ——

Ba người Cố Tống Vy nhìn cánh cửa đóng sầm lại thì sửng sốt một lúc lâu, sau đó Cố Tống Vy nhăn mặt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi