NUÔNG CHIỀU EM ĐẾN NGHIỆN

Người phụ nữ đột nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt chấn kinh mà nhìn cô, có lẽ không ngờ cô lại biết mình.

Tiêu Diệp Nhiên khẽ cười, tiếp tục nói: “Thân Ngải Hân, 19 tuổi, sinh viên năm hai học viện Sân khấu Bắc Ninh, được các tuyển trạch viên nhìn trúng vào năm 18 tuổi vì vẻ ngoài trong sáng và xinh đẹp, ký hợp đồng với Đường Hải, chính thức ra mắt với vai diễn nha hoàn của nữ chính trong bộ phim truyền hình ăn khách “Quay Về Triều Đường”

Đối phương thật sự không ngờ cô lại hiểu mình như vậy, lập tức có chút hoảng loạn: “Cô là ai? Sao lại biết tôi?” Tiêu Diệp Nhiên nhún nhún vai: “Một nhân viên trong ngành truyền thông, nắm trong lòng bàn tay rất nhiều chuyện trong giới giải trí”

Đôi mày xinh đẹp của Thân Ngải Hân nhíu lại, cô ta đánh giá người phụ nữ trước mắt, cứ cảm thấy có chút quen thuộc kỳ lạ.

Đột nhiên, trong não lóe lên kêu lên: “Cô là Tiêu Diệp Nhiên!”

tia sáng, cô ta kinh ngạc

Tiêu Diệp Nhiên cười: “Ừm, là tôi”

“Cô thật sự là Tiêu Diệp Nhiên?!”

Cô ta kích động đến nỗi cả thanh âm cũng run lên.

“Là tôi a, sao thế?” Tiêu Diệp Nhiên không hiểu tại sao cô †a lại kích động.

“Trời ơi, tôi quá là may mắn rồi, vậy mà lại gặp thần tượng mà tôi sùng bái” Nếu như không phải hoàn cảnh không

thích hợp, cô ta chắc chắn sẽ kêu lớn lên.

“Không ngờ tôi vậy mà còn có fan girl nữa” Tiêu Diệp Nhiên cảm thấy buồn cười một cách kỳ lạ.

Nhìn thấy có người kích động vì gặp cô, nói thật, trong lòng cô cũng có chút kích động nhỏ, hóa ra cảm giác được người ta yêu thích sùng bái lại tốt như vậy.

Chả trách có nhiều người muốn làm minh tinh như vậy. “Chị Diệp Nhiên, chị đợi em một lát” Vứt lại câu này, Thân Ngải Hân liền chạy đi.

Tiêu Diệp Nhiên khó hiểu mà nhìn thân ảnh chạy đi của cô ta, chỉ thấy cô ta chạy đến trước bàn để rượu, không lâu sau, nhìn thấy cô ta cầm lấy hai ly rượu quay lại.

Cô ta đi đến trước mặt, nhìn cô với vẻ tràn đầy chờ mong: “Chị Diệp Nhiên, hôm nay gặp được chị em thật sự rất vui. Em có thể uống một ly rượu với chị không?”

Thân Ngải Hân giống như một cô gái hàng xóm đáng yêu, đôi mắt trong veo sạch sẽ, khiến người ta bất giác sinh ra hảo cảm, không khỏi hạ sự phòng bị trong lòng xuống. “Đương nhiên là được” Tiêu Diệp Nhiên mỉm cười nhận lấy ly rượu trong tay cô ta.

“Cheers!”

Hai người cụng ly.

Tiêu Diệp Nhiên mỉm cười ôn nhu với Thân Ngải Hân, sau đó ngửa đầu một hơi uống cạn rượu trong ly.

Thân Ngải Hân uống từng ngụm nhỏ, ánh mắt khóa chặt vào Tiêu Diệp Nhiên, nhìn thấy cô uống sạch rượu rồi, ánh mắt liền sáng lên, khẽ thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng. 

. Nóng quá...nóng quá...”

Tiêu Diệp Nhiên cảm thấy mình như đang bị đun trên bếp, rất nóng rất khó chịu.

Nhìn con người đang vặn vẹo trên giường, hai mắt Lâm Thành đỏ lên, nếu như không phải là trong phòng còn có người, anh ta đã lao đến từ lâu rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi