“Vậy cậu than thở cái gì?”
“Chẳng qua là tớ cảm thấy một người đàn ông sống tạm bợ giống như anh ta cũng không có gì là hay”
Nghe lời nói của cô ấy, Tiêu Diệp Nhiên nhịn cười không được: “Lấy mặt dày vô sỉ của Lâm Thành mà xem, anh ta không cảm thấy đây là sống tạm bợ, ngược lại sẽ cảm thấy ông trời đã đóng một cánh cửa của anh ta lại thì chắc chẳn sẽ mở ra một cánh cửa khác cho anh ta” “À.." Tống An Kỳ nhăn mày: “Ý của cậu là?”
Tiêu Diệp Nhiên mỉm cười: “Chó sẽ không đổi đớp cức” “Mẹ *! Anh ta thật sự không sợ chết à?”
Tống An Kỳ lập tức cảm thấy sao người lúc đó đã ra tay lại không trực tiếp diệt anh ta luôn đi, tránh khỏi gây tai họa cho con gái nhà người ta.
Tiêu Diệp Nhiên cười cười, khóe mắt liếc nhìn về phía Lina đang đi tới, cô nhanh chóng nói với Tống An Kỳ: Được rồi, không nói chuyện này nữa, trở về làm việc đi, giám đốc đến rồi này”
Tống An Kỳ quay đầu lại nhìn, đúng lúc Lina đã đi đến gần, cô ấy vội vàng đứng lên chào: “Giám đốc”
Lina vẫn nghiêm túc như cũ, nhưng mà khóe môi đã mang theo một nụ cười như có như không, nhẹ nhàng gật đầu với Tống An Kỳ: "Ừm”
Tống An Kỳ nhìn Tiêu Diệp Nhiên, sau đó nhanh chóng trở về vị trí của mình.
“Sao rồi giám đốc?” Tiêu Diệp Nhiên đứng dậy.
Lina do dự một chút mới chậm rãi lên tiếng nói: “Phía cấp cao của công ty có ý để cô vào đoàn làm phim “Thanh Phi Truyền” quay một đoạn video Cố Tống Vy kính nghiệp, sau đó đăng lên trên mạng để bọn họ có thể khen thưởng Cố Tống Vy, để có thể đạt tới nhiệt độ bùng phát” Cái này nghe xong liền biết lại là nhầm vào cô. Trong lòng xuất hiện một cảm giác bất lực, Tiêu Diệp Nhiên đưa ra sự phản đối sau cùng: “Có thể để cho. phóng viên cấp dưới của tôi đi không?” “Không được!" Lina lắc đầu, bất đắc dĩ cười cười: “Đây là do tổng giám đốc Tô đã ra lệnh, tôi biết là tổng giám đốc Tô làm vậy là gây khó dễ cho cô, nhưng mà nếu như cô cứ cố chấp không đi, cô ta cũng sẽ dùng những cách khác để đối phó với cô. Có đôi khi nhất thời chịu oan ức chỉ là vì để con đường của chúng ta có thể đi được càng xa càng ổn định, cô nói xem có đúng không?” Lina hiếm khi nói nhiều lời như vậy, trong câu chữ đều là quan tâm đối với cô. Tiêu Diệp Nhiên nở nụ cười: “Ừm, cảm ơn cô”
õ vỗ vai của cô dặn dò:
Lina hài lòng cười cười, sau đó võ “Vào đoàn làm phim phải cẩn thận một chút”
“Ừm, tôi biết rồi”
Tô Nhã An đã để cô vào đoàn làm phim thì chắc chắn có cái gì đó đang chờ đợi cô.
Như vậy thì có sao, cho đến bây giờ cô cũng chưa từ e ngại.
Địa điểm quay của “Thanh Phi Truyền” là ở Thanh Sơn,
phim trường lớn nhất cả nước.
Thanh Sơn cách thành phố Bắc Ninh hơn một nghìn cây số, cho nên lần này xem như là đi công tác.
Tiêu Diệp Nhiên nghiêm túc lau ống kính của máy ảnh, vừa nhìn thấy cô thì Tống An Kỳ liền đi tới.