NUÔNG CHIỀU EM ĐẾN NGHIỆN

Tiêu Diệp Nhiên dở khóc dở cười: "Cậu nói chuyện quá lập lờ nước đôi rồi."

Cố Thanh Chiêu liên tiếp thở dài: "Chị dâu, chị không biết người già đáng sợ cỡ nào sao? Nhất là người già mà trong nhà có con gái hoặc cháu gái chưa kết hôn, thật hết sức. đáng sợ” Cậu ta vừa nói, Tiêu Diệp Nhiên đã lập tức hiểu rõ: "Thế nào? Không phải cậu đã bị bọn họ hỏi han đến tổ tông mười tám đời, thậm chí ngay cả cậu thích mặc qu@n lót màu gì cũng hỏi chứ?"

"Chị dâu, sao chị thông minh như vậy chứ?" Cố Thanh Chiêu vô cùng đáng thương mếu máo: "Chị dâu, chị không biết hôm nay đáng sợ thế nào đâu, mười người già vây quanh tôi, hỏi từ việc trong nhà tôi có ba mẹ anh em hay không. Vậy thì cũng không sao, nhưng chị dâu, chị biết không?"

Nói đến chỗ kích động, Cố Thanh Chiêu đứng thẳng người lên: "Bọn họ, mười mấy người cứ ông một câu tôi một câu líu ríu bên tai tôi, lúc ấy tôi thật cảm thấy như mình đang nuôi một đàn vịt, có mấy trăm con thậm chí mấy nghìn con vịt đang kêu, suýt chút nữa thì khiến tôi phát điên rồi."

Nhìn cậu ta thật có vẻ sợ hãi, xem ra là đã bị dọa cho phát Sợ Tồi.

Tiêu Diệp Nhiên cau mày: "Thật ra có cách có thể giải quyết loại tình huống này"

"Cách gì?"

"Cứ nói cậu kết hôn rồi."

Cố Thanh Chiêu: "..: 

Nhìn cậu ta vẻ mặt mờ mịt, Tiêu Diệp Nhiên thử thăm dò: "Không phải khi người ta hỏi cậu kết hôn chưa, cậu lập tức trả lời cậu chưa kết hôn chứ?"

Cố Thanh Chiêu gượng cười: "Chị dâu, chị thật thông minh mà"

Tiêu Diệp Nhiên nhăn mặt, tức giận trợn mắt nhìn cậu †a: "Không phải là tôi thông minh, mà là cậu quá ngu"

"Tôi không ngu, chỉ là không ngờ sức chiến đấu của mấy ông bà già lại mạnh mẽ như vậy:" Cố Thanh Chiêu yếu ớt biện giải cho mình

Sau đó cậu ta bổ sung: "Còn nữa, tôi quá đẹp trai, nên các ông bà già đó mới có thể thích tôi như vậy”

Tiêu Diệp Nhiên khóe miệng hơi co lại, không phải và mới còn cảm thấy người ta đáng sợ sao, sao giờ đã lại tự luyến rồi.

"Nếu đã như vậy, ngày mai cậu hãy cùng tôi đi tìm ông Trần đi"

Sau khi Tiêu Diệp Nhiên dứt lời, vẻ mặt Cố Thanh Chiêu cứng đờ: "Chị dâu, chị nói thật sao?"

Tiêu Diệp Nhiên gật đầu: "Đương nhiên là thật rồi, dù sao khuôn mặt cậu đẹp trai như vậy, ngộ nhỡ ông Trần cũng có con gái chưa gả, chẳng phải cậu có thể hi sinh nhan sắc. giúp đỡ chị dâu sao."

Cô nhướng mày với Cố Thanh Chiêu, nụ cười nhìn như vô tội mang theo vẻ đắc ý.

Cố Thanh Chiêu biết cô giễu cợt mình, nhưng cậu ta thật sợ hãi gặp lại tình huống hoàn toàn mất khống chế như thế. Nhìn ra sự lo lắng của cậu ta, Tiêu Diệp Nhiên nhét báo cáo. trong tay vào tay cậu ta, tức giận nói: "Yên tâm đi, ngày mai có tôi ở đây, những ông bà cụ đó cũng sẽ biết khó mà lui." Bên cạnh cậu ta đột nhiên có thêm một cô gái, chắc các ông bà cụ đó sẽ thu hồi tâm tư đối với cậu ta thôi.

"Chị dâu, chị chắc chắn chứ?" Cố Thanh Chiêu vẫn không yên lòng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi