NUÔNG CHIỀU EM ĐẾN NGHIỆN

"An Kỳ, vụ án tham nhũng của ba mẹ cô sẽ bắt đầu phiên †òa đầu tiên sau hai ngày nữa. Cô phải chuẩn bị tâm lý cho tốt nhé."

Giọng nói trầm ổn của luật sư Trung truyền đến.

Chuẩn bị tốt tâm lý? Tống An Kỳ cau mày lo lắng hỏi: "Luật sư Trung, anh nói thế là ý gì?"

"Tình hình hơi phức tạp. Phía chúng tôi vẫn chưa có chứng cứ chứng minh được ba mẹ cô vô tội, nhưng phía nhà họ Dương thì lại có đầy đủ chứng cứ khép tội họ tham nhũng rồi nên phiên toàn này rất bất lợi cho chúng ta”

Tống An Kỳ lo lắng: "Luật sư Trung, anh phải giúp tôi, ba mẹ tôi thực sự vô tội, họ không thể là kẻ tham nhũng được."

"An Kỳ, khoan hãng lo lắng. Tuy rằng chúng ta chưa chắc thắng, nhưng nhà họ Dương cũng vậy, cô phải ổn định cảm xúc cái đã, trước tiên đừng hoảng loạn để cho đối thủ tranh thủ cơ hội." Luật sư Trung vẫn bình tĩnh như cũ, điều này khiến Tống An Kỳ cũng dần yên tâm.

Đúng, một luật sư giỏi như luật sư Trung chắc chắn sẽ có cách giải quyết.

Hai người trò chuyện thêm vài câu trước khi Tống An Kỳ cúp máy. “Em có cần anh giúp không?” Một chiếc áo khoác lên vai cô, giọng nói quan tâm của Thẩm Tử Dục vang lên. 

Tống An Kỳ quay nhìn anh, nhẹ nhàng lắc đầu: "Không cần đâu, em tự giải quyết được."

Thẩm Tử Dục cười thầm, sau đó đưa tay ôm cô từ phía sau lưng, đặt cằm lên đỉnh đầu cô, nhẹ giọng nói: "Nếu em cần, có thể nói với anh”

“Được” Tống An Kỳ nhẹ nhàng trả lời.

Cô không muốn làm phiền anh, cho dù hai người ở bên nhau, có những chuyện vẫn cần phân định rõ ràng riêng tư.

“An Kỳ” Anh đột nhiên gọi.

“Hả?” Tống An Kỳ quay đầu lại.

Anh cúi đầu hôn lên môi cô.

Đúng là một buổi sớm đã định sẽ đầy quyến rũ.

Tiêu Diệp Nhiên vừa đến công ty là đi thắng đến văn phòng chủ tịch, đến bộ phận của mình cũng không ghé qua.

Thư ký nhìn thấy cô liền cười nói: "Phó chủ tịch Đường, chủ tịch và cô An đã đợi cô ở bên trong rồi."

Tiêu Diệp Nhiên cười đáp lại, đẩy cửa vào phòng làm việc.

Trên đường đến công ty cô đã nhận được điện thoại của An Kỳ bảo cô lên công ty là đến thẳng văn phòng của Tử Dục, Tống An Kỳ có chuyện muốn nói với cô.

Vừa mở cửa bước vào, cô choáng váng khi thấy cặp đôi đang ôm nhau.

Chuyện này là sao?

"Nhiên Nhiên."

Tống An Kỳ rời khỏi vòng tay của Thẩm Tử Dục, nhìn cô bạn thân đang đứng ở cửa.

Nghe gọi, Tiêu Diệp Nhiên hoàn hồn, bước nhanh tới. "An Kỳ, cậu gọi tớ sang là để nói chuyện này à?"

Nói cho cô biết họ đang ở bên nhau sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi