NƯƠNG TỬ À, VI PHU BIẾT SAI RỒI


Hai người từ trấn An Dương trở về thì trời cũng đã nhá nhem tối, nàng trở về Vong Tình cư tắm rửa sạch sẽ rồi ra dùng bữa tối.

Đỗ Nguyệt Nhã dự định sau khi dùng bữa xong sẽ đến tìm y nói rõ mọi chuyện cho y biết nhưng nàng còn chưa ăn xong thì hắn đã đến tìm nàng, tất nhiên là kéo theo cả Triệu Vũ Khuynh đến, vậy cũng tốt, đỡ mất công nàng đi tìm y
- Nhã Nhã, nghe nói hôm nay nàng ra ngoài, có chuyện gì sao? - Hắn quan tâm hỏi nàng, Triệu Vũ Khuynh cũng chen vào
- Đúng vậy đó Nhã nhi, ta tìm nàng cả buổi luôn đó
- Ngươi tối ngày tìm nàng ấy làm gì? Nàng ấy là của ta
- Được rồi, hai người đừng cãi nữa, hôm nay ta đến trấn An Dương tìm người - Nàng bất đắc dĩ liếc hai người họ, hai người họ hễ gặp nhau là cãi nhau đến không ai nhường ai
- Nàng tìm được người chưa? - Triệu Vũ Khuynh biết nàng đi tìm muội muội giúp y nên không khỏi muốn hỏi nàng kết quả
- Tìm được rồi, không ngờ người ngươi muốn tìm lại ở bên cạnh ta từ nhỏ - Nàng cũng không thể ngờ được, Tiểu Ngân lại chính là muội muội của y, đúng thật là vận mệnh
- Là ai?
- Chính là Tiểu Ngân, lúc đầu đến trấn An Dương, bọn ta điều tra cả ngày cũng không có kết quả, rốt cuộc khi ta cùng Tiểu Ngân đến nhà của muội ấy mới biết được thân phận thật sự của Tiểu Ngân chính là muội muội của ngươi

- Bây giờ ngươi nàng ấy tìm được muội muội cho ngươi rồi, ngươi cũng nên đi tìm Tiểu Ngân nói chuyện đi, đừng có ở đây làm kì đà cản mũi - Mặc Ngôn thẳng thừng đuổi y đi, cuối cùng cũng có lý do để tống cổ tên phiền phức này đi rồi
- Vậy ta đi trước, lúc rảnh sẽ đến tìm nàng - Y phi thân ra ngoài, nàng còn chưa kịp nói tiếng nào đã bị Mặc Ngôn ôm lấy
- Nhã Nhã, nàng làm hoàng hậu của ta đi, có được không? - Hắn dựa đầu vào vai nàng, hắn thật muốn nàng sẽ mãi mãi ở bên cạnh hắn, cùng hắn đến răng long đầu bạc
- Chàng biết rõ yêu cầu của ta đối với phu quân tương lai của mình mà đúng không?
- Tất nhiên ta biết, nàng yên tâm, cả đời này ta chỉ cưới duy nhất mình nàng - Trên đời này, người hắn yêu chỉ có nàng, người hắn muốn cưới cũng chỉ một người, người đó đang ở trước mặt hắn, Đỗ Nguyệt Nhã
- Được, ta tin chàng
- Nàng nói vậy tức là đồng ý rồi đó nha, nàng không được rời xa ta nữa đâu - Hắn vui mừng ôm chặt lấy nàng, nàng cũng tựa đầu vào vai hắn, yên lặng hưởng thụ cảm giác hạnh phúc này
Việc tìm người giúp Triệu Vũ Khuynh cũng đã xong, nàng thu xếp trở về hoàng cung còn Mặc Ngôn thì đã trở về Thanh Viên.

Hắn nói là muốn về Thanh Viên để mang sính lễ đích thân đến hỏi cưới nàng
- Tham kiến hoàng thượng, người cuối cùng cũng đã trở về - Lâm Ngự ôm quyền hành lễ với nàng
- Miễn lễ, khoảng thời gian ta không có ở đây, có chuyện gì không?
- Bẩm hoàng thượng chỉ xảy ra một số chuyện nhỏ, mạt tướng đã sắp xếp ổn thoả rồi
- Tốt lắm, khoảng thời gian này vất vả cho ngươi rồi, Phương công công, truyền lệnh của ta phong cho Lâm tướng quân thành nhị phẩm Vĩnh Xuyên hầu, ban phủ đệ và một vạn lượng hoàng kim
- Dạ - Phương công công lĩnh chỉ lui ra ngoài
- Vi thần tạ ơn hoàng thượng, vi thần sẽ làm tốt bổn phận của mình, không làm hoàng thượng thất vọng
- Được rồi, ngươi lui xuống đi thôi, phải rồi, ngươi cứ tiếp tục thống lĩnh binh mã lúc trước là được
- Dạ, hoàng thượng...!Tiểu Ngân sao không cùng người quay về, nàng ấy...!- Lâm Ngự ngập ngừng hỏi nàng về Tiểu Ngân, nàng như hiểu ra gì đó mà trêu chọc Lâm Ngự một chút
- Sao vậy, không gặp Tiểu Ngân, ngươi lại thấy nhớ muội ấy rồi sao?
- Thần đâu có, chỉ là thần không thấy Tiểu Ngân nên mới tò mò hỏi một chút thôi - Rõ ràng Lâm Ngự thích Tiểu Ngân, muốn gặp nàng ấy mà còn cứng miệng

- Nàng ấy sao, ta đã ân chuẩn cho Tiểu Ngân về nhà lập gia đình rồi
- Nàng ấy phải lập gia đình sao? - Lâm Ngự có vẻ không vui cho lắm
- Đúng vậy, ta sẽ hạ chỉ phong muội ấy làm quận chúa gả đi, ngươi có ý kiến gì sao?
- Hoàng thượng, người định gả nàng ấy cho ai, người đó có tình cảm với nàng ấy không, nàng ấy có yêu người đó không ? - Lâm Ngự tuy buồn nhưng vẫn tôn trọng quyết định của Tiểu Ngân, nếu nàng ấy và người đó lưỡng tình tương duyệt thì Lâm Ngự hắn sẽ chúc phúc cho Tiểu Ngân
- Ta chắc chắn người đó có tình cảm với Tiểu Ngân, còn về Tiểu Ngân, ta sẽ hỏi lại nàng ấy xem sao - Nàng rõ ràng thấy trong mắt Lâm Ngự thoáng qua một tia hy vọng, nàng cũng biết đáp án của Tiểu Ngân rồi.

Mấy ngày qua ở Thánh Cảnh, nàng thấy Tiểu Ngân cứ liên tục nhắc đến Lâm Ngự trước mặt nàng, đợi Tiểu Ngân nhận tổ quy tông xong, nàng sẽ hỏi ý nàng ấy
- Vậy thần xin cáo lui trước
- Ngươi đi đi
Mới đó đã gần mười ngày nàng trở lại hoàng cung, Đỗ Nguyệt Nhã nhận được tin, đoàn người Thanh Viên đang đến đây, chắc là bây giờ cũng sắp đến Nguyệt Thành rồi
- Bẩm hoàng thượng, binh lính báo lại, đoàn người Thanh Viên đã ở cách Nguyệt thành không xa rồi ạ - Phương công công từ bên ngoài bước vào khom người bẩm báo với nàng
- Ngươi truyền lệnh Vĩnh Xuyên hầu thay ta đến cổng thành đón bọn họ, ta sẽ chờ bọn họ ở Chiêu Hòa điện
- Dạ
Chiêu Hòa điện

- Cho truyền sứ thần Thanh Viên vào điện - Nàng uy nghiêm ngồi trên long ỷ, cất tiếng bảo thái giám cho người vào
- Truyền sứ thần Thanh Viên vào điện ~ - Tiếng thái giám thông truyền vang lên khắp đại điện.

Đoàn người Thanh Viên bước vào, đi đầu chính là hoàng đế Thanh Viên, Viên Mặc Ngôn
- Hoàng đế Thanh Viên hôm nay đến Hy Nguyệt của trẫm là có việc gì ? - Nàng biết rõ nguyên nhân hắn đến đây nhưng bắt buộc phải hỏi cho có lệ
- Hôm nay ta đến là để hỏi cưới hoàng đế Hy Nguyệt về làm thê tử của ta
- Hỏi cưới hoàng thượng của chúng ta? - Đám đại thần bàn luận sôi nổi phía dưới điện, hoàng đế Thanh Viên hỏi cưới hoàng thượng của bọn họ thì Hy Nguyệt phải làm sao đây?
- Không sai, ta muốn hỏi cưới hoàng thượng của các người, tuy nhiên việc chính sự của Hy Nguyệt, ta sẽ không nhúng tay vào, Hy Nguyệt vẫn dưới sự cai trị của nàng
- Hoàng thượng, người thấy sao về việc này? - Lão thái sư đứng ra hỏi ý nàng
- Được, ta đồng ý - Nàng nhìn hắn trả lời, rốt cục nàng cũng đã được ở bên cạnh hắn rồi.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi