OAN HỒN KHÔNG TAN



Chiếc taxi chậm dãi tiến vào hầm để xe, tốc độ bắt đầu giảm dần khi đã lựa được vị trí còn trống, gã tài xế lái xe một cách điêu luyện, chẳng mấy chốc chiếc xe đã được đỗ đúng vị trí quy định và toàn bộ hình ảnh này đã được camera an ninh của khu vực đó quay lại, không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào.Điều trùng hợp hơn nữa là chiếc taxi này lại chính là chiếc xe đã từng chở Tiểu Vy, còn gã tài xế trên xe không phải ai xa lạ, hắn ta chính là kẻ có ý đồ không minh bạch đối với cô.Hiện tại đã hơn 12 giờ đêm, sau khi chở được thêm vài vị khách đi qua các khu vực ngoại thành, gã ta liền tìm một hầm gửi xe cách đó không xa để dừng lại nghỉ ngơi một lát.

Ban đêm, khu vực xung quanh vô cùng yên tĩnh, ngoài những chiếc ô tô được đỗ một cách bài bản ra thì không còn có điểm gì đáng chú ý.Nhận thấy bầu không khí quá trầm lặng, tạo cảm giác không được thoải mái nên gã tài xế liền nhanh tay mở radio nhằm mục đích là để phá bỏ sự tĩnh lặng này.Vì giờ đã quá muộn, chỉ còn có chương trình phát thanh kể chuyện kinh dị đêm khuya là còn hoạt động.


Giọng đọc của nữ phát thanh viên vô cùng truyền cảm, tạo cho người nghe cảm giác lạnh sống lưng mỗi khi đến đoạn cao trào.Còn riêng gã tài xế lại cảm thấy câu chuyện mà nữ phát thanh viên đang đọc vô cùng hoang đường, có thể vì tính chất công việc phải chạy xe xuyên đêm nên gã đã quá quen với cảm giác lạnh lẽo, ảm đạm của ban đêm, cho nên không dễ dàng bị những câu chuyện kia hù doạ.Lúc này gã tài xế mới lấy từ trong túi quần ra một con dao bấm, gã mở con dao lên và bắt đầu lau chùi qua loa.

Điều này cũng chẳng có gì là đáng ngạc nhiên, gã ta bắt buộc phải chở những người xa lạ bắt gặp trên đường, việc bị mấy kẻ cướp chuyên giả làm lữ khách trấn lột là điều không thể tránh khỏi nên gã luôn phải đem theo một món vũ khí để có thể phòng thân, nhưng điều hắn ta không thể nào ngờ đến chính là cái thứ mà hắn coi như vật “phòng thân” đó sẽ sớm kết liễu mạng sống của chính mình.Trong lúc radio vẫn còn hoạt động, đột nhiên thanh âm của chiếc radio bắt đầu bị nhiễu sóng, chuyền ra thứ âm thanh xèo xèo vô cùng khó nghe.Gã tài xế vẫn chưa cảm nhận được có điểm gì bất thường, hắn liền tục dò sang một đài phát khác, nhưng tất cả dường như đã đồng loạt mất sóng cùng một lúc, ngoài thanh âm xèo xèo ra thì không còn nghe thấy gì.Gã tài xế bực tức tính đưa tay tắt chiếc radio thì bỗng dưng từ trong radio vọng ra câu nói “HÃY....CHẾT....ĐI”Khi nghe được những từ này, gã tài xế bắt đầu sợ hãi, nhưng hắn ta vẫn tự đánh lừa bản thân bằng ý nghĩ “Chắc có lẽ do đài phát thanh nào đó đang muốn hù doạ người khác giữa đêm khuya”Nghĩ thì nghĩ là vậy, nhưng gã vẫn cảm thấy vô cùng lo lắng, vội vàng tắt chiếc radio kia đi, chốc lát mọi thứ lại một lần nữa rơi vào yên tĩnh.Gã tài xế vẫn không thôi thoát khỏi sự ám ảnh, hắn ta dè chừng nhìn xung quanh khu hầm để xe, đúng như tên gọi của nó, ngoài những chiếc ô tô có chủ và vô chủ ra thì không còn gì.Lúc này đột nhiên cánh cửa phía sau xe taxi được mở ra, một người con gái mặc nguyên chiếc váy màu trắng bất thình lình xuất hiện, cô ta không nói gì liền tuỳ tiện bước lên ngồi ở vị trí sau xe.Gã tài xế lúc này đã ý thức được sự có mặt của người thứ hai, gã ta len lén nhìn qua chiếc gương chiếu hậu, đôi mắt chợt loé lên một tia dao động, gã tài xế bắt đầu cất giọng hỏi như đã quen biết người con gái kia từ trước:“Lại là cô sao?”Cô gái ngồi phía sau xe vẫn cúi đầu không trả lời câu hỏi, gã tài xế bắt đầu thấy mọi chuyện diễn ra không đúng lắm.“Tại sao cô ta lại có thể ở đây?” Câu hỏi này cứ lặp đi lặp lại trong đầu gã rất nhiều lần, không thể kiềm chế được sự tò mò, hắn ta quyết định quay đầu lại để hỏi cô gái, nhưng khi vừa mới quay lại thì hắn ta đã vô cùng bàng hoàng khi phát hiện phía sau xe căn bản là không hề có ai.Vậy rốt cuộc người mà hắn vừa nhìn qua tấm gương chiếu hậu là ai? Lúc này toàn thân gã tài xế đã bắt đầu đổ mồ hôi ướt đẫm chiếc áo sơmi trắng, hắn ta dám khẳng định rằng mình đã gặp quỷ.Trong đầu gã bây giờ chỉ xuất hiện duy nhất một từ “CHẠY” không thể nán lại trong xe lâu hơn, gã ta hoảng loạn vội vã mở cửa xe, nhưng không biết có phải là vì tay hắn quá run nên không thể tự mở cửa xe, hay là còn có một ma lực nào đó đang ngăn cản hắn ta làm việc này.Bất chợt cơ thể gã tài xế trở lên bất động, gương mặt sợ hãi tột độ vô thức nhìn lại tấm gương chiếu hậu, đúng lúc này cô gái kỳ lạ mặc đồ trắng đã ở ngay phía sau lưng.Cô ta nắm lấy bàn tay đang cầm con dao bấm của gã tài xế, từ từ di chuyển đến con mắt bên phải của gã ta, dù cho đầu óc gã tài xế vẫn đang rất tỉnh táo, hắn ta ý thức được sự nguy hiểm khi đầu nhọn của con dao đang cận kề nhãn cầu, nhưng căn bản hắn ta không thể nào khống chế được hành động của bản thân.Điều gì đến rồi cũng phải đến, cô gái dùng khả năng dị thường điều khiển gã tài xế, khiến gã ta tự động dùng con dao đâm thẳng vào mắt của mình một cách không tình nguyện.Gã tài xế hét lên trong sự đau đớn, nhưng mọi chuyện vẫn chưa thể kết thúc dễ ràng như vậy, con dao liên tục xoáy sâu vào hốc mắt, khiến cho máu và nhãn cầu hoà quện vào nhau, tạo thành chất bầy nhầy vô cùng kinh dị.Cơn đau đã làm cho đầu óc gã tài xế dần chở nên mơ hồ, không biết làm gì hơn ngoài việc bất lực chờ đợi cái chết đang cận kề.


Hơi thở ngày càng yếu dần, nhưng bấy nhiêu vẫn chưa đủ kết liễu sinh mạng gã ta, cô gái kỳ lạ kia vẫn chưa cảm thấy thoả mãn trước điều này, liền tiếp tục điều khiền hành động cũa gã, con dao từ từ được rút ra, máu từ hốc mắt tuôn chảy không ngừng, nhãn câu đã không còn được nguyên vẹn, chỉ còn thấy một lỗ hổng lớn không hề có điểm dừng.Con dao chầm chậm di chuyển sang nhãn cầu bên trái, cứ như vậy điều kinh dị lại được tái hiện lại thêm một lần nữa.


Dường như chuyện này đã vượt qua sức chịu đựng của một con người bình thường, gã tài xế nhanh chóng chút bỏ hơi thở cuối cùng trong sự đau đớn tột cùng.

Mặc dù gã ta là một kẻ vô liêm sỉ, nhưng cũng không đáng phải nhận màn tra tấn thể xác đầy đau đớn như vậy.Sau khi gã tài xế chết, cô gái bí ẩn kia từ từ ngước mặt lên, nhìn hình ảnh bản thân được phản chiếu qua tấm gương chiếu hậu, điều đáng nói chính là cô ta có dung mạo rất giống với Tiểu Vy, ngũ quan tương đồng, chỉ là thần sắc có chút khác lạ, bất chợt qua tấm gương, cô ta khẽ nhếch môi nở một nụ cười vô cùng quỷ dị.———————Cùng lúc đó, Tiểu Vy bất ngờ tỉnh dậy sau cơn ác mộng, mồ hôi túa ra ướt đẫm vầng trán, hơi thở gấp gáp như vừa mới chạy nước rút.


Đây không phải là lần đầu tiên cô gặp ác mộng, nhưng cơn ác mộng lần này rất kỳ quái, cô không biết diễn tả nó như thế nào, bởi khi tỉnh dậy thì giấc mơ đó cũng chở nên mơ hồ trong trí nhớ của cô.Ngước nhìn chiếc đồng hồ treo tường, Tiểu Vy thoáng bất ngờ khi biết thời gian cũng không còn sớm, thì ra cô đã ngủ lâu như vậy mà không hề hay biết.Tiểu Vy dùng remote tắt kênh truyền hình đã bị ngắt sóng trước đó, xong cô vội đứng dậy, vươn nhẹ vai rồi quay trở về phòng ngủ, ngày mai là ngày đầu tiên nhập học với tư cách là sinh viên năm thứ nhất, cô không muốn trong thời khắc quan trọng đó mình lại đi trễ.Nhưng vừa mới bước vào phòng ngủ chưa được bao lâu, thì đột nhiên chiếc tivi ở bên ngoài phòng khách tự động mở lên, âm thanh xèo xèo vô cùng khó chịu làm cô phải chú ý đến.Tiểu Vy tò mò đi ra bên ngoài phòng khách để xem xét tình hình, tiến đến trước màn hình tivi, cô không thể hiểu vì sao nó lại có thể tự hoạt động trong khi không có người chạm vào remote?Một lần nữa Tiểu Vy dùng remote tắt chiếc tivi đang sáng màn hình, thao tác vô cùng chậm dãi.

Khi chiếc tivi đã được tắt hoàn toàn, cô vẫn kiên nhẫn nán lại thêm một lát, để xem nó còn có thể tự hoạt động trở lại hay không, một lúc sau vẫn không có điều kỳ lạ nào xảy ra, Tiểu Vy mới thở phào nhẹ nhõm như chút bỏ được nỗi bất an trong lòng.Cô thong thả bước về phòng ngủ, ngay khi bóng lưng vừa rời khỏi, thì đột nhiên trên màn hình tvi phản chiếu lại hình ảnh của một cô gái mặc đồ đỏ đang ngồi yên vị trên chiếc ghế sofa ngay phía sau lưng của Tiểu Vy, đáng sợ hơn là cô ta đã ngồi ở đó rất lâu nhưng Tiểu Vy lại không hề hay biết đến sự tồn tại của cô ta..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi