ÔM TÔI NHÉ CÔ GÁI BÉ NHỎ

Chương 1260

Trương Tiểu Du lung túng hai giây, sau đó cũng đứng thẳng dậy.

Trần Bá Vân giơ tay gõ gõ lên mặt bàn nghiêm mặt hỏi: “Phong Sinh, bố hỏi con lại lần nữa, có thật là bọn con đã kết hôn rồi không?”

Xét cho cùng thì anh cũng là máu mủ ruột thịt với ông, ông thừa biết sự nổi loạn của con trai, cũng có thể do ông đã tính nhầm con gái của nhà họ Cố không đúng tâm ý của anh cho nên mới cố tình làm ra như vậy.

“Vâng” Trần Phong Sinh đáp lại rất đơn giản nhưng tư thế đứng vẫn cứng nhắc.nhưng ánh mắt cũng lười biếng biểu thị: “Đăng ký kết hôn con không thể suốt ngày giữ bên mình được,nếu bố không tin thì có thể gọi điện thoại tra xem là biết rồi”

Trần Bá Vân trừng mắt nhìn anh vài giây nhấc máy bàn lên nhanh chóng bấm điện thoại. Nghe điện thoại xong khong biết đâu dây bên kia nói những dì, sắc mặt ông den lạitiên tay vơ chiếc bứt long cạnh đó ném đi: “Đồ khốn nạn”

‘Trần Phong Sinh hình như đã có sự chuẩn bị từ trước, né người sang bên cạnh một bước vừa chuẩn tránh được. Trương Tiểu Du sợ đến hồn bay phách lạc, suýt chút nữa thì bị cây bút bay vào người ‘Văn may là cô kịp phản ứng qua đầu đi nếu không thì sẽ vô tình bị thương rồi Giờ cô mới hiểu anh nhắc cô thong minh một chứt là có ý gì rồi Có phải là lớn tuổi rồi thì thích ném đồ vật không, cô nghĩ đến bố chồng tương lai của cô ấy cũng là bố của chủ tịch Hoàng. Lần trước đi đến bệnh viện thăm cũng bị ném họp cơm giữ nhiệ trúng vào lưng giờ vẫn đau.

Xem ra cô vẫn rất may mắn.

“Hôn nhân là chuyện đại sự, có như con cấu thả như vậy không?”

Trần Bá Vân đập mạnh xuống bàn tức giận dồn lên, càng nói càng tức giận: “Sao tôi lại có thể sinh ra đứa con trai ngỗ ngược như vậy chứ, trước giờ không xem lời nói của tôi ra gì, ban đầu, tôi cho đi du học nước ngoài, muốn con học pháp chế, quay về để làm chính trị, con lại lén lút thay đổi sang ngành y. Tốt nghiệp trở về, muốn sắp xếp con vào viện quân y, kết quả sao chứ con tìm một bệnh viện tư nhân và làm một bác sỹ ngoại khoa tim mạch, có phải con đang cố tình phản kháng lại bố không?”

Trần Phong Sinh cười lạnh lùng,giọng điệu mềm mỏng nhưng có phần giêu cợt “Anh cả phải thế này, anh hai phải thế kia,m ỗï người bố đều trải thảm cho đi như vậy còn chưa đủ sao? Con nhất định sẽ không để bố sắp xếp cuộc đời của con đâu”

Trần Bá Vân bị lời nói cua con trai làm cho uất nghẹn, nhất thời không thốt lên lời, nén giận trầm giọng nói: “Vậy con có còn biết bố là bố của con không?

Kết hôn là chuyện nhỏ sao? Là trò chơi sao, ngay cả việc thông báo cho bố một tiếng cũng không có, cứ thế lén la lén lút kết hôn rồi”

Trương Tiểu Du mím môi, đan tay vào nhau toát cả mồ hôi Mặc dù cô bước vào đây không có sự tồn tại, chỉ có tiếng tranh cãi của hai cha con Phong Sinh nhưng cô ít nhiều cũng có thể chiếu được dù sao làm phận mẹ gặp trường hợp con cái két hôn vụng trộm sau lưng thì chắc chắn sẽ nổi giận Nhìn bầu không khí trong phòng có cảm giác như đang đóng băng.

Cô không nhịn nối bèn nói: “Bác Trần, thục ra bọn cháu…”

“Cô im miệng lại”

“Trần Bá Vân hít một hơi hình như ông nói hơi quá đáng rồi. Ông không có quyền gì trút giận lên người cô cả.nhưng trong cơn giân ông vẫn cứng giọng quay đầu nói: “Tôi dậy dỗ con trai tôi không đến lượt người khác khoa chân múa tay ở đây”

Trương Tiểu Du lúng túng cúi mặt,không dám nói ra lời nào nữa.

Trần Phong Sinh thụ hai tay lại, bước về nôi luôn: “Bố vui hay không vui thì cũng chẳng sao cả, dù sao thì cuộc hôn nhân này con đã giấu bố mà kết hôn xong rồi”

“Được, được lắm” Không đợi anh nói hết Trần Bá Vân lại bị làm cho nổi giận lần nữa, đưa tay chỉ thẳng vào Trần Phong Sinh: “Nếu như trong mắt anh đã không có người bố này, không xem lời nói của tôi ra gì, kết hôn cũng không nói với ta, vậy thì sau này anh đừng bước chân vào cái nhà này nữa”

“OK” Trần Phong Sinh không nhịn nữa mà nói.Thực ra sau khi dọn ra ngoài ở, số lần anh về Nhà họ Trần một năm đếm trên đầu ngón tay, đa phần anh lấy lý do bệnh viện nhiều việc, nên những lời đe dọa như vậy với anh mà nói đều không có tác dụng.

Ngay lập tức anh cứng ngäc kéo tay cô quay đầu rời đi khỏi phòng sách.

Ngoài góc hành lang Trân Hoài Nam đang đứng đó đợi, hình như anh sợ räng hai bố con sẽ xảy ra xung đột nên khong an tâm mà chờ ở đó để có thể dập lửa bất cứ lúc nào.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi