ÔM TÔI NHÉ CÔ GÁI BÉ NHỎ

Chương 1434

Cặp mắt đào hoa phong lưu phóng khoáng kia vẫn luôn quan sát đánh giá xung quanh, giống như không muốn bỏ qua dù chỉ là một chỉ tiết nhỏ.

Trương Tiểu Du đi theo phía sau anh, nhíu mày hỏi: “Cầm Thú, rốt cuộc thì anh đang tìm cái gì!”

“Anh muốn nhìn thử xem có dấu vết này của đàn ông không!” Trần Phong Sinh ném đầu thuốc lá đã cháy đến tận ngón tay vào trong thùng rác, sau đó lòng nhếch môi, cho ra kết luận: “Không tệ, rất sạch sẽ!”

Trương Tiểu Du nghe xong thì có chút hơi cáu: “Nơi này chỉ có tôi và Ngọc Anh ở, còn có thể có người đàn ông nào chứ!”

“Ngô Huỳnh Đông có từng đến nhà chưa?” Đôi mắt đào hoa của Trần Phong Sinh đột nhiên nheo lại *..” Trương Tiểu Du hé miệng.

Gương mặt điển trai kia của Trần Phong Sinh đột nhiên tới gần cô, trong đôi mất có chút âm u: “Cá Vàng Nhỏ, anh hỏi em đó, em nói đi, em có từng để cho anh ta vào nhà hay chưa?”

Trương Tiểu Du theo bản năng lui về sau nửa bước, lắc đầu: “Chưa từng!”

Cô và Ngô Huỳnh Đông cũng không thường gặp mặt, mỗi lần đều là vì chuyện công, hơn nữa đại đa số đều hẹn nhau ở bên ngoài, ngoài trừ hai lần anh ta đưa cô về nhà thì ngay đến thang máy cũng chưa từng vào.

‘Sau khi hai người bọn họ ly hôn, cô vẫn luôn ở cùng với bạn thân Lam Ngọc Anh mới về nước, sinh vật giống đực có khả năng xuất hiện cũng chỉ là có thể là tổng giám đốc Minh đang trong giai đoạn mất trí nhớ cùng với Bánh Bao Nhỏ thôi !

Trương Tiểu Du thấy bước chân anh tiến dân đến chỗ bình nước, lấy cốc giấy, tự nhiên rót nước uống Tiếng nước chảy ào ào khiến cho hai bên huyệt Thái Dương của cô như có gân xanh đang giật giật liên hồi, cô thầm hít sâu một hơi, đi đến hạ lệnh đuối khách: “Cầm Thú, hôm nay là sinh nhật anh, tôi chúc anh sinh nhật vui vẻ, khỏe mạnh trường thọ Hiện tại tôi cũng đã giáp mặt nói trực tiếp với anh rồi, đủ thành ý chứ, vậy anh đã có thể đi được chưa?”

“Không thết” Khóe môi Trần Phong Sinh hơi nhếch lên Trương Tiểu Du chán nản, vươn ngón trỏ trực chỉ vào anh nói: “Anh.”

Bàn tay thon dài như ngọc của Trần Phong Sinh cầm lấy cốc nước, đưa đến bên môi mỏng khẽ hớp một ngụm, sau đó bỗng nhiên nói: “Cá Vàng Nhỏ, cùng anh ăn bữa cơm đi!”

“Ngại quát Tô..” Trương Tiểu Du không chút nghĩ ngợi đã từ chối.

Trần Phong Sinh cắt ngang lời cô nói, đôi mắt đào hoa cách tầng không khí liếc cô một cái: “Vừa rồi em cũng có nói, hôm nay là sinh nhật anh mà, bản thân anh lại không cần người chúc, chỉ cần một người ở cùng thôi!”

“Anh có thể tìm… cô Trống!” Trương Tiểu Du mím chặt khóe miệng.

Trần Phong Sinh khẽ nhếch đuôi lông mày, nhìn kỹ thì bên trong đôi mắt anh còn có chút ánh sáng lấp lánh, anh tiến lên một bước: “Nhưng anh chỉ muốn em ở cùng anh thôi!”

Trương Tiểu Du xoay người đi nhìn chỗ khác, hai tay sau lưng nằm chặt lại.

Tuy cô đã dặn chính mình không được để bị ảnh hưởng, nhưng cô vẫn khó có thế khống chế được xao động trong lòng, Trần Phong Sinh đặt cốc nước trong tay xuống, bước đi đến huyền quan, giống như đã sớm có chuẩn bị, sau khi quay về thì trong tay có nhiều hơn hai cái túi shopping, bên trong tràn chứa đầy nguyên liệu nấu ăn: “Nguyên liệu nấu ăn anh cũng đã mua từ siêu thị về, anh muốn ăn gì, anh làm cho em ăn!”

Trương Tiểu Du cứng ngắc đứng ở đó, không hề động, cần môi trừng anh.

‘Yết hầu Trân Phong Sinh khẽ nhúc nhích, sâu xa nói: “Chúng ta còn chưa ăn bữa cơm chia tay mà”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi