ÔM TÔI NHÉ CÔ GÁI BÉ NHỎ

Chương 1517

“Chúng tớ sao?” Lý Lan Hoa lặp lại trong miệng.

Sau đó cô nàng cười tự giễu chua chát, nhún vai nói: “Chúng tớ ngay cả tình nhân cũng không phải..”

Trương Tiểu Du gi mình tại chỗ.

Lúc này y tá của khoa cấp cứu chạy tới, nhìn thấy Lý Lan Hoa thì vui sướng nói: “Bác sĩ Lý, cô có ở đây thì tốt quá rồi, sáng sớm đã có bệnh nhân được đưa đến khoa cấp cứu, nguyên nhân là vì đánh nhau dùng dao đâm bị thương, có lẽ cần phẫu thuật, cô có thể đến xem giúp tôi được không!”

Lý Lan Hoa nghe vậy cũng không nhiều lời với cô mà chạy luôn đến tòa nhà cấp cứu.

Đăng sau có tiếng bước chân vang lên, Trần Phong Sinh đi đến bên cạnh cô: “Đi thôi!”

“Ừ” Trương Tiểu Du chậm rãi gật đầu.

Chiếc Cayenne màu đen từ trên cầu đi xuống, tái băng qua hai con đường, phía trước chính là khu chung cư Lâm Giang rồi Sau khi Trương Tiểu Du rời khỏi bệnh viện, trên khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn luôn khẩn trương căng thẳng, cô thở phì phò nhìn người bên cạnh, cắn răng chất vấn: “Cầm Thú, anh cả của anh có ý gì hả, chẳng lẽ ngủ với người ta rồi không muốn chịu trách sao?”

“Em cảm thấy có khả năng không?” Trần Phong Sinh nghiêng đầu nhìn cô.

Trương Tiểu Du hé miệng, yên lặng một lát mới theo bản năng lắc đầu: “Không có khả năng…”

Mặc dù số lần Trương Tiểu Du và Trần Văn Sáng gặp nhau không nhiều nhưng cô thấy anh ta khác với hai người em còn lại của nhà họ Trần. Có thể là vì quân nhân nên nó không che hết khí thế sát phạt bên ngoài, trên người Trần ‘Văn Sáng còn có khí chất chính trực, nếu sinh ra ở thời cổ đại thì chắc chẳn sẽ trở thành đại tướng quân thống lĩnh thiên quân vạn mã chinh chiến sa trường.

Ngón tay của Trần Phong Sinh gõ nhẹ lên tay lái, trâm giọng nói: “Mặc dù anh không biết chuyện giữa anh cả và Lý Lan Hoa thế nào nhưng anh có thế cam đoan anh cả không phải hạng người vô trách nhiệm!”

“Tính cách của anh cả vốn trầm tĩnh ít nói, từ nhỏ luôn kiềm chế bản thân, học trường quân đội, sau khi tốt nghiệp thì gia nhập quân đội. Mấy năm trôi qua lập biết bao huân chương to nhỏ, cuộc sống sinh hoạt chưa từng có vấn đề Trong ba anh em nhà anh thì anh cả kết hôn sớm nhất, anh cũng từng kể với em rồi đó. Là kết hôn gia tộc nhưng tiệc vui chóng tàn, còn chưa đi tuần trăng mật thì chị dâu bị tai nạn qua đời. Kể từ đó, anh cả trải qua ngày tháng sống trong quân ngũ, ngoại trừ cấp dưới thì chưa bao giờ thấy anh ấy tiếp xúc với người phụ nữ nào. Lý Lan Hoa là người đầu Trương Tiểu Du gật đầu: “Dạ..”

Hiện tại cô chỉ là người ngoài cuộc đang suy đoán mọi chuyện, lần sau có cơ hội phải hỏi rõ Lý Lan Hoa mới được.

Cũng tựa như trước đây cô cảm thấy anh hai Trần Phong Niên và Tô Yến ở chung với nhau giống với anh cả Trần Văn Sáng và Lý Lan Hoa vậy, hai người ở cạnh có vẻ hơi kì lạ, tiêu chuẩn đại thúc và loli..

Đợi đến khi cô ngẩng đầu thì mới phát hiện chiếc Canyene đã dừng dưới lầu.

Hai người về đến nhà, Trương Tiểu Du ở phía sau Trần Phong Sinh thay dép, khi cô bước vào trong nhà bếp thì anh đã đưa ly nước ấm cho, cô nói: “Này cầm thú, tối hôm qua anh trực đêm rồi, nay trở về phòng ngủ bù đi!”

Tuy nói tối hôm qua cô ngủ rất yên ổn nhưng trong lúc ngủ, cô vẫn cảm giác có vài bệnh nhân đi tiểu đêm, Trần Phong Sinh nhướng mày nhìn cô nói: “Bây giờ anh lại không muốn đi ngủ bù”

“Vậy anh muốn làm gì?” Trương Tiểu Du thắc mắc.

Trần Phong Sinh lấy ly nước của cô nhưng chưa vội cất mà lấy xong, ngón tay có vết chai vuốt nhẹ mu bàn tay của cô: “Muốn làm tiếp chuyện dang dở hôm qua”

Đầu tiên, Trương Tiểu Du khó hiểu, sau khi hiểu thì má ửng đỏ: “Đồ lưu manhl”

Cô còn chẳng dám nhớ tới chuyện hôm qua, thế mà anh lại còn muốn làm…

Móa! Được một tấc lại muốn tiến một thước à!

Bấy giờ, bầu không khí trở nên mập mờ, Trương Tiểu Du xấu hổ rút tay lại, định xoay người rời đi thì bất chợt, anh kéo cánh tay kia của cô Không chờ cô phản ứng, cả người đã rơi vào lồng ngực của anh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi