ÔM TÔI NHÉ CÔ GÁI BÉ NHỎ

Chương 1530

Trương Tiểu Du chớp chớp mắt, quả thực cô định trêu cô ấy một chút, cũng.

chỉ mới thấy nội dung tin nhắn thôi chứ còn chưa nhìn rõ tên người gửi nữa, nhưng mà nhìn phản ứng này của Lý Lan Hoa, cũng xác thực được ai gửi rồi Không nghĩ tới anh cả Trần Văn Sáng chính trực quang minh vậy mà lại có thể nói ra mấy câu buồn nôn đến vậy.

‘Vừa nghĩ tới nội dung tin nhắn, cả người cô nổi da gà lên hết luôn, liêm sỉ đâu rồi anh ơi!

Trương Tiểu Du cố ý lắc lắc đầu, tấm tắc: “Giữa thanh thiên bạch nhật thế này, bác sĩ Hoa à, cô không lo xem bệnh cho bệnh nhân mà lại đừng đây viết mấy lời lả lướt với một gã quân nhân”

“Cậu có thể nói nhỏ nhỏ không hả!” Lý Lan Hoa xấu hổ, dứt khoát đưa tay che miệng cô lại “Rồi rồi rồil” Trương Tiểu Du bưồn cười gật đầu, nhớ trước đây Trần Phong Sinh gọi Tô Yến một tiếng “chị dâu hai” trước mặt Trần Phong Niên, không kiềm lòng được mà nói: “Lan Hoa à, có điều, vẫn phải nói nếu sau này cậu gả cho anh cả, vậy chẳng phải tớ phải đổi xưng hô, gọi cậu một tiếng chị dâu cả à?”

Lý Lan Hoa nghe vậy, sắc mặt cứng nhắc, thấp giọng nói: “Cậu đừng có suy nghĩ nhiều, sẽ không có cái ngày đó đâu”

Trương Tiểu Du còn định tiếp tục trêu ghẹo vài câu, nhìn thấy sắc mặt trắng nhợt của cô ấy thì ngẩn người, chợt nhớ tới trước đây cô từng hỏi về quan hệ giữa Lý Lan Hoa và Trần Phong Niên, cô ấy nói “Hai người bọn mình ngay cả người yêu cũng cẳng ph: “Lan Hoa…” Trương Tiểu Du có hơi hối hận.

Lý Lan Hoa cũng không để ý nhiều, nhanh chóng che giấu dáng vẻ buồn bã của mình, kéo tay Trương Tiếu Du: “Được rồi cá nhỏ à, cậu tới đúng lúc lầm, tớ có chuyện muốn nói với cậu đây!”

“Chuyện gì đấy?” Trương Tiểu Du hỏi.

“Bên khoa ngoại tim mạch mới có một bác sĩ nữ vừa đến đó!” Lý Lan Hoa đáp Trương Tiểu Du nhíu mày, có hơi không hiểu: “Bệnh viện có bác sĩ nữ đến làm, chẳng phải rất bình thường sao?”

Trước đó không lâu, người bạn thân này của mình không phải cũng vừa mới bị điều tới bệnh viện tư nhân này công tác không bao lâu sao, Trương Tiếu Du cũng không cảm thấy đây cũng không phải là chuyện gì lớn!

“Đúng, việc điều động người trong bệnh viện rất bình thường!” Lý Lan Hoa gật đầu, nói tiếp: “Chẳng qua có một điều đặc biệt đó là nghe nói vị bác sĩ mới được điều đến này hình như có ý với bác sĩ Trần nhà cậu đó!

Nghe vậy, Trương Tiểu Du nhếch khóe miệng lên.

Thang máy đi đến tầng lầu tới khoa ngoại tim, cô ấy lướt qua không ít bệnh nhân cùng y tá đang vây quanh đăng sau, đi thẳng vào bên trong văn phòng chuyên viên, cửa không khóa, Trân Phong Sinh không có mặc áo khoác trắng, trên thân là y phục giải phẫu màu xanh lá, hẳn là vừa xong cuộc giải phẫu không bao lâu.

Lúc này đang ngồi trước bàn làm việc, cầm trong tay hai cuộn phim nhíu mày nghiêm túc xem.

Trương Tiểu Du đưa tay gõ gõ trên cửa, Trần Phong Sinh thản nhiên gọi ‘vào đi, lập tức nghe được tiếng bước chân, sau khi cặp mắt đào hoa nhìn thấy cô ấy, trong nháy mất Biếu cảm nghiêm túc trên khuôn mặt ngay lập tức bị thay thế bằng sự lười biếng.

Một thay đổi biểu cảm nhỏ như thế này, cũng đủ làm lòng cô ấy có chút rung động.

Trần Phong Sinh ngã ra phía sau dựa vào ghế, nhướn cao lông mày: “Sao em lại tới đây?”

Trương Tiểu Du có chứt ngượng ngùng ăn ngay nói thật: “Đột nhiên nhớ anh…”

Nhìn thấy Tô Yến đi tìm anh hai Trần Phong Niên, cô ấy không nhịn được cũng muốn đến tìm anh ấy, đúng thật là nhớ anh ấy.

“Ăn cơm trưa chưa?” Trần Phong Sinh hỏi “Chưa nữa!” Trương Tiểu Du lắc đầu: “Đây còn không phải đến tìm anh cùng ăn chung sao!”

“Sao không gọi điện thoại trước, lỡ như anh đang phẫu thuật thì làm sao.

bây giờ!” Trần Phong Sinh nghe vậy, khế chau lông mày lại, nói chuyện đồng thời liền đã để tay xuống bên trong phiến tử, đi tới kéo tay của cô ấy muốn dẫn cô ấy ra ngoài dùng cơm.

Từ trong văn phòng đi ra, Trương Tiểu Du gần như lơ đãng hỏi: “Cầm thú, em nghe nói trong khoa các anh có một vị bác sĩ nữ vừa được điều đến à?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi