ÔM TÔI NHÉ CÔ GÁI BÉ NHỎ

Chương 1566

Cũng không biết hai người họ đang buôn chuyện gì, cười cười nói nói vui vẻ!

Chuông báo động trong đầu anh bỗng vang lên, cơ hàm cắn chặt, Trần Phong Sinh bỏ hai tay khỏi túi quần, đôi chân dài nhanh chóng sải bước đến.

Cậu thiếu niên một mực đi theo Trương Tiểu Du ra khỏi cửa văn phòng, không ngừng dặn dò, “Chị Cá Nhỏ, cái việc này em xin nhờ cậy chị!”

Trương Tiếu Du tươi cười, trao đối phương ánh mắt an tấm, gật đầu đáp: “Được rồi, đừng lo lắng, cái chuyện nhỏ nhặt này dễ thôi mà, chị nhất định sẽ thay em làm được!”

“Ha ha, vậy thì tốt rồi, em có thể yên tâm trở về làm thêm giờ niên kia thở phào nhẹ nhõm khi nghe được những lời như vậy.

Cậu thiếu.

“Mau đi đi, nếu không tổng biên tập sẽ lại nổi đóa mất!” Trương Tiểu Du gật đầu cười.

‘Sau khi vẫy tay chào tạm biệt, cậu thanh niên vui vẻ quay lưng chạy vào trong văn phòng.

Trương Tiểu Du nhìn bóng dáng nhanh chóng biến mất, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy một bóng người cao lớn đi tới trước mặt, không suy nghĩ gì mà lập tức nghiến răng, “Cầm Thú, anh tới rồi!”

Nhìn thấy ánh mắt của anh lướt qua mình, có chút âm trâm nhìn về phía văn phòng, Trương Tiểu Du có chút khó hiểu, vừa định mở miệng hỏi, anh khịt mũi với giọng điệu không mấy thiện cảm, “Bà Trần, sao em lại khiêu khích như anh như vậy!”

Cô khế giật mình, mới phản ứng lại, mặt trắng không còn một chút máu, “Anh nói nhăng nói cuội cái gì vậy!”

“Đó là một sinh viên thực tập bên khoa của bọn anh, vẫn còn chưa tốt nghiệp. Trong mắt anh thì vẫn chỉ là những đứa trẻ, được không!”

Trần Phong Sinh không tin được cái bộ dạng này, kỳ quái nói: “Ha ha, nhìn cậu ta nịnh nọt, cười nói cùng em, vừa nhìn thôi đã biết cậu ta có ý với em, nếu bảo không thì chả lẽ đang che giấu ý đồ quỷ quái nào đó!”

“Có ý đồ quỷ quái!” Trương Tiểu Du cứng họng, “Người ta chỉ coi em là chị gái có được không? Vừa mới chỉ nhờ tôi giúp thôi, nhóm thực tập sinh của cậu ta đã bị tổng biên tập chèn ép rất nhiều, nên phải làm tăng ca vào ban đêm, muốn tôi giúp cậu ta lấy hai vé xem buổi biểu diễn ba lê, để theo đuổi được nữ: thần của chính mình!”

“Ai là nữ thần?” Trần Phong Sinh nhíu mày.

“Em nào biết được!” Trương Tiểu Du thấp giọng nói.

Trần Phong Sinh nghe vậy, đôi mắt đa tình ngay lập tức biến mất, trở mặt còn nhanh hơn cả phụ nữ, như giống như thể vừa rồi không có chuyện gì xảy ra, lười biếng nắm lấy cô đi vào Cayenne, “Bà Trần, đêm nay em muốn ăn gì?”

“Sao cũng được!” Trương Tiểu Du tức giận đáp.

Còn trêu chọc cô là đang ghen, cô xem anh mới là chai dấm chua, là loại mà bán đại trà trong siêu thị!

Cả hai chưa về nhà ăn cơm, mặc dù nói là sao cũng được nhưng nhưng trên đường miệng cô vẫn nói ra là muốn ăn lẩu, gần đây ăn khẩu vị cô khá tốt, thường xuyên muốn ăn đồ ăn.

Sau khi cô mang thai, Trần Phong Sinh cũng gắng muốn cô ăn những thứ bổ dưỡng, vì vậy ăn lẩu cũng là lựa chọn cơ bản để bồi bổ sức khỏe.

Nhà hàng lẩu nãm trong một trung tâm mua sảm ở Lâm Giang, ngay phía trên là rạp chiếu phim, sau khi ăn xong, Trần Phong Sinh tiện tay đặt hai vé xem phim trên mạng, một bộ phim hoạt hình điện ảnh hài, rất chú trọng không khí khi dưỡng thai Đối với người kia, Trương Tiểu Du không bình luận gì về việc này.

Hơn 100 phút xem phim, lúc quay trở lại cũng chưa muộn, cửa sổ nhà nào cũng còn đang sáng đèn.

Cửa phòng tắm được mở ra, Trần Phong Sinh quấn khăn tắm đi ra, Trương Tiểu Du đang nằm trên giường trong phòng ngủ, đầu ủ rũ ôm lấy cái máy tính xách tay, vẻ mặt chăm chú nhìn vào màn hình.

Cô không chơi game mà vào một trang web nào đó để sản vé xem các buổi biểu diễn tại sân khấu.

Còn mải mê đắm chìm trong bộ phim hoạt hình đến mức quá mê mẩn, suýt chút nữa cô đã quên mất một điều quan trọng, đó là khi tan sở, cô đã hứa với cậu thanh niên thực tập sẽ giúp đỡ cậu ta lấy vé, khi vừa mới bước ra khỏi rạp chiếu, nghe được tin cậu thanh niên thực tập kia khổ cực tăng ca, hỏi cô có săn được vé không, cô liền vội vàng bật cái máy tính xách tay rồi lên mạng ngay khi vừa bước vào nhà.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi