ÔM TÔI NHÉ CÔ GÁI BÉ NHỎ

Chương 1578

Trương Tiểu Du chớp mắt, không hiểu sao lại cảm thấy vẻ mặt của ông chủ lớn này có vẻ hơi không đúng, khi thu tầm mắt lại, một bóng người bước ra từ phòng bên cạnh, chính là Tô Yến đêm qua bảo đi cửa hàng tiện lợi.

Hai người nhìn nhau, đồng thời đều ngại ngùng ho một tiếng.

Trương Tiểu Du nhướng mày xấu xa nói: “Cửa hàng tiện lợi?”

Mặt Tô Yến đỏ bừng, nhưng cũng trêu chọc lại: “ Còn không phải cho cầm thú nhà cô được lợi Mặt của Trương Tiểu Du cũng nhanh chóng đỏ lên, khi cô nhìn xuống, có một vết đỏ mơ hồ trên xương quai xanh ở đường viền cổ hơi hở, cô xấu hố khép lại đường viền cố của mình.

Dáng người cao lớn mặc vest đi xuống lầu trước đã không thấy đâu nữa, cô không kìm được lại trêu một câu: “Yến à, đêm qua cô và anh hai cũng rất kịch liệt nha! Hở?”

‘Vẻ mặt của Tô Yến cứng lại, xấu hố thì thào, “Đừng nhắc nữa, bà dì của tôi tới..

Khóe miệng Trương Tiểu Du căng ra.

Phụt..

Cuộc phỏng vấn kết thúc suôn sẻ, khi quay về Sài Gòn, đúng lúc là hoàng hôn.

Vì đã đến giờ tan sở, không cần quay lại đài để giày vò một lượt nữa, hai anh em camera trả lại máy cho bộ phận, hơn nữa cũng thuận đường lái xe đưa cô trở về khu chung cư Lâm Giang.

Khi Trương Tiểu Du vừa bước vào thang máy, chuông điện thoại vang lên.

Là dì nhỏ ở xa trong thị trấn, sau lần trước về, thì cứ mấy ngày sẽ ân cần một lần, “Cá nhỏ à, tan làm chưa con? Di bảo đồng nghiệp của dượng con làm hai con gà mái già từ quên, dì đã làm sạch cho vào gói nï lon rồi, đã chuyển phát nhanh cho con rồi, có thể bảo Phong Sinh làm canh cho con uống, rất bổ cho em bé đó”

“Cảm ơn đì nhỏ” Trương Tiểu Du ngọt ngào nói.

“Khách sáo với gì làm gì, con giờ là lúc cần bồi bổ nhất, một người ăn, hai người bổ, đừng học mấy người trẻ bây giờ, mang thai lại khống chế cơn thèm ăn, sợ đến lúc lại mập, con có đủ dinh dưỡng thì đến lúc sinh con mới khoẻ mạnh được, muốn giảm cân thì đợi khi sinh con xong rồi nói, dì tin Phong Sinh không phải người nông cạn như thế”

Trương Tiểu Du cười đáp lại, “Dạ, dì nhỏ, con sẽ nghe lời dì”

Nhưng trong đầu lại không ngừng tưởng tượng, nếu eau khi mang thai cô thật sự mất dáng, cũng không biết Trần Phong Sinh có ghét bỏ cô không, nếu anh dám ghét bỏ cô, thế thì cô sẽ dứt khoát mang con đi Trương Tiểu Du nghiến răng nghiến lợi nghĩ, dì nhỏ đang trên đường hỏi: “Đúng rồi, giờ tính cũng đã 3 tháng rồi phải không?”

“Dạ” Cô cười đáp lại: “Hôm qua con vừa đi khám thai, em bé phát triển rất tốt, cì nhỏ đừng lo, bác sĩ còn cho con nghe tim thai, đập rất mạnh đó”

“Ừm, vậy thì tốt!” Dì nhỏ cũng cười đáp lại, nhưng ngừng một lát lại mở miệng nói, giọng điệu rõ ràng có chút nhấn mạnh: “Tuy qua thời kì nguy hiểm 3 tháng đầu rồi, nhưng hai đứa các con cũng không thể phóng túng quá, có một số chuyện nhịn được thì nhịn, phải biết kiềm chế. Đặc biệt là con đấy cá nhỏ, phải chừng mực, nghe chưa?”

Lại là chừng mực.

E là đây mới là trong điểm mà dì nhỏ goi tới…

Trương Tiểu Du lúng túng đỡ trán, khóe miệng giật giật, “Con nghe rồi Gọi xong, cửa thang máy cũng đúng lúc mở ra, cô lấy chìa khóa mở cửa, trên giá giày có đôi giày da nam thường ngày, cô ló đầu vào trong, Trần.

Phong Sinh đã về rồi, dáng người cao lớn đang đứng trong nhà bếp.

Trương Tiểu Du không khỏi ngạc nhiên, khi vừa bước vào cửa đã thấy chiếc Cayenne màu đen của anh đang đậu ở đó.

Trời chập choạng tối, trong phòng bếp có mùi cơm ấm áp.

Dù chỉ ở bên ngoài một đêm, Trương Tiểu Du có chút nhớ loại mùi hương gia đình này, rửa sạch tay, món ăn tinh xảo được đặt lên bàn, ngay cả con gà mái già trong miệng dì nhỏ cũng đã thành nước canh trong bát rồi.

Uống liên tiếp hai bát khiến bụng có chút căng.

Sợ uống nhiều quá, buổi tối sẽ không thoải mái, Trương Tiểu Du đặt bát sứ xuống, lúc cô đặt xuống, Trần Phong Sinh ở đối diện đột nhiên nhướng đôi mắt đào hoa, “Ăn no rồi sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi