ÔM TÔI NHÉ CÔ GÁI BÉ NHỎ

Chương 1868

Dịch Kỳ Nhiên bật cười, giải thích: “Ha ha, tôi đùa thôi”

Theo đó anh quay người hướng về một nơi nào đó vẫy tay. Sau đó có một cô gái trẻ tuổi chậm rãi đi về phía anh.

Trương Tiểu Du nhìn liền nhận ra, chính là cô gái từng nhìn thấy ở sân bay.

Cô ấy buộc tóc đuôi ngựa đáng yêu, mặt mũi thanh tú. Xem ra suy nghĩ lúc trước lướt qua trong đầu cô thế mà lại thành sự thật?

Cái này đúng là thật sự có duyên!

Gô thử thăm dò hỏi: “Vị này là…”

Sau khi cô gái đi đến liền nhu thuận vòng lấy cánh tay của Dịch Kỳ Nhiên.

‘Vốn tưởng là quan hệ bạn bè hoặc là có quan hệ mập mờ.

Nhưng không ngờ đáp án của Dịch Kỳ Nhiên lại khiến người ta mở rộng tầm mắt: “Vợ anh!”

“Hả, hai người kết hôn rồi?” Trương Tiểu Du thấp giọng nói Ngay cả Trần Phong Sinh ở bên cạnh cũng kinh ngạc hơi nhếch mày lên.

Dịch Kỳ Nhiên cười gật đầu: “Ừm, hơn tháng trước vừa mới đăng ký ở Nam Phi”

“Trời!” Trương Tiểu Du giật mình mở to hai mắt: “Đây là chuyện tốt nha.

Không nghĩ anh lại nhanh chóng như vậy, tuyệt đối là kết hôn chớp nhoáng! Phải là em chúc anh tân hôn vui vẻ mới đúng. Có phải hai người cũng sắp làm đám cưới không?”

“Đám cưới tạm thời còn chưa có dự định gì” Dịch Kỳ Nhiên lắc đầu nói.

“Sao vậy?” Trần Phong Sinh căng môi hỏi Dịch Kỳ Nhiên nhìn về phía vợ mình, sau đó hơi mỉm cười, dịu dàng giải thích: “Vợ tôi có thai, hiện giờ cơ thể cô ấy không tiện, vậy nên chỉ có thế đợi đến cuối năm cô ấy sinh xong rồi mới tính!”

Cô gái đang khoác lấy cánh tay anh nghe vậy ngượng ngùng cúi đầu xuống, hai má đỏ ửng.

Tiễn khách khứa tham dự xong, hai người cũng ngồi vào trong xe cưới chuẩn bị trở về khách sạn thay quần áo. Sau hai tiếng nữa còn có tiệc tối Trương Tiểu Du nghiêng mặt nhìn ra ngoài cửa sổ, không khỏi nói thầm: “Sao không nhìn thấy anh cả và Lan Hoa đâu nhỉ?”

Mãi đến lúc hôn lễ kết thúc, cô cũng không nhìn thấy hai người họ đâu. Hơn nữa hỏi qua nhân viên công tác thì dường như phòng nghỉ ngơi của cô dâu đã sớm không có người nào rồi “Hai người họ bỏ trốn rồi!” Trần Phong Sinh trầm thấp nói “Hả?” Trương Tiếu Du nghe vậy kích động nói: “Anh cả thật sự dẫn theo Lan Hoa cao chạy xa bay à, thật ngầu!”

Nhất thời cô bổ não ra rất nhiều cảnh tượng, hai người họ giống như kịch tình yêu thời cổ đại không được bố mẹ chúc phúc, bỏ qua ánh nhìn thế tục trực tiếp cùng nhau chạy trốn…

Lúc cô quay mặt nhìn lại phát hiện Trần Phong Sinh đang nhíu mày, biểu cảm ngưng trọng không biết đang nghĩ gì m thú, sao vậy?” Trương Tiểu Du đụng tay anh hỏi Trần Phong Sinh nghe xong sâu kín nói: “Dịch Kỳ Nhiên kết hôn rồi, con cũng có rồi!”

“Đúng vậy!” Trương Tiểu Du khó hiểu gật đầu.

Trần Phong Sinh nhíu chặt mày lại, miết khóe môi, giọng điệu u oán lại chua chua: “Thế mà anh ta lại làm bố trước anh!”

Trương Tiểu Du: Thế mà ngay cả chuyện này cũng so!

Cô nào có thể hiểu, vốn Trần Phong Sinh còn muốn khoe khoang một phen trước mặt tình địch Dịch Kỳ Nhiên, dù sao cũng là kẻ thua dưới tay anh. Nhưng ai biết đối phương thế mà cũng đã kết hôn, không đả kích người ta được thì cũng thôi, không ngờ người ta lại còn có con!

Anh thực sự là ghen tị muốn chết!

Trần Phong Sinh bỗng trở tay nâng cảm Trương Tiểu Du lên, ánh mắt sáng quắc nói: “Hiện giờ chúng ta liền trở về khách sạn động phòng!”

Trương Tiểu Du đỏ mặt nhắc nhở: “Còn có tiệc tối mời rượu nữa…”

Hai tiếng sau, tiệc cưới chính thức tiến hành Trên sân khấu, người chủ trì đã sớm chuẩn bị, đôi cô dâu chú rể đã thay lễ phục kính rượu dất tay nhau tiến vào như trong lễ đường.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi