ÔM TÔI NHÉ CÔ GÁI BÉ NHỎ

Chương 1918

Có điều lập tức nghĩ đến bản thân đang ở trong sân trường, ‘Sáng lại rút bàn tay to ra, tròng mắt màu đen ngưng trọng nhìn cô “Tìm chú có chuyện gì?”

“Khụ… lần trước cháu và bạn học đi làm thêm bị chụp hình lại, hiện tại đang bị truyền bá lung tung trên các diễn đàn trường học, nói cháu ở bên ngoài chụp ba cái ảnh bất nhã này, chuyện này đã ổn ào đến chỗ giáo viên chủ nhiệm, thầy ấy gọi cháu qua đó, sau đó kêu cháu gọi phụ huynh tới…”

Lý Lan Hoa liếm liếm môi, lông mi cụp xuống, trốn tránh ánh nhìn của anh ấy: “Chuyện ngày đó chú cũng rõ ràng là chuyện gì xảy ra mà, cho nên… cháu mới gọi điện thoại tìm chú tới đây, có thể thuận tiện làm sáng tỏ cho cháu một chút!”

Trần Văn Sáng không biết vì sao khi nói ra lời này, trong lòng cô ấy có chút rối loạn.

“Đi thôi” Giọng Trần Văn Sáng lạnh lùng cất lên.

Lý Lan Hoa theo sau anh ấy đi lên lầu dạy học, giới thiệu thầy chủ ở trên văn phòng lầu bốn cho anh ấy: “Đi lên thêm một tầng nữa, bên cạnh là phòng truyền thông, thỉnh thoảng chúng cháu cũng tới học ở chỗ đó!”

Lúc đi lên lầu ba, bên ngoài phòng học có treo bảng hiệu cấp ba.

Bước chân Trần Văn Sáng dừng lại, tròng mắt màu đen nhìn về phía cô ấy: “Cháu về lớp học trước đi”

“Cháu..” Lý Lan Hoa giật mình.

Thật ra trong lòng cô ấy có chút không yên, hiện tại bài post đang lan truyền, ngay cả thầy chủ nhiệm cũng biết được đã nói rõ chuyện này gây ồn ào không nhỏ. Cô ấy chỉ vừa mới chuyến trường tới đây hơn một tháng, là được ông cụ Hứa đưa vào cho đội ngũ giáo viên tốt giảng dạy, chuẩn bị cho kỳ thi đại học sắp tới.

Chuyện gây ảnh hưởng tệ hại như thế này, cô ấy ít nhiều gì cũng lo lắng chính mình bị xử phạt.

Trần Văn Sáng thấy trên mặt cô ấy lộ vẻ do dự, nhịn không được nâng bàn tay to lên, xoa nhẹ đầu cô ấy: “Đi đi, có chú ở đây rồi”

Có chú ở đây…

Giọng nam trầm tĩnh, vừa mạnh mẽ lại hùng hậu Lý Lan Hoa đang ngấn ra ở đẳng kia, ba chữ nọ như có chứa một loại ma thuật làm cho lòng người cảm thấy an ổn lại. Chưa từng có ai nói như vậy với cô ấy. Càng chưa bao giờ có bất kỳ người đàn ông nào nói với cô ấy như vậy, thật giống như là… cho dù trời có sập xuống cũng không cần phải lo lảng trực tiếp đi thẳng tới phòng hiệu trưởng rộng rãi ở cuối dãy.

Lý Lan Hoa trở lại lớp học, tiết thứ hai đã giảng được hơn phân nửa Hai tiết liền đều là môn Anh Văn, sau khi chủ nhiệm lớp thấy cô ấy gõ cửa tiến vào, lập tức nhãn mày, nhưng cũng không có nói gì, ý bảo cô ấy trở lại chỗ ngồi.

Cô ấy bị thây chủ nhiệm gọi đi rồi quay lại, tiết lúc nãy vừa kết thúc.

cũng đã bị đồn khảp nơi, hiện tại tất cả bạn học trong lớp đều nhìn về phía cô ấy, cũng có người đồng tình, nhưng đa phần vẫn là chế giêu. Lý Lan Hoa ngẩng cao đầu, mặt cũng không hề đổi sắc.

Trước đây khi còn bé mẹ cô ấy cũng một mình dẫn theo cô ấy, thường xuyên gặp phải những người ở sau lưng nói này nói nọ, nhưng mà mẹ luôn nói cho cô ấy biết, chỉ cần bản thân không sai thì không căn sợ hãi ánh mắt của bất luận kẻ nào.

Những ánh mắt từ người khác đưa tới giống như bị sự bình tĩnh của cô ấy chặn ngược trở về, không kiêu ngạo cũng không xiểm nịnh ngồi xuống.

Cùng lúc đó, một lớp khác cũng đang ở trên lớp Anh Văn.

Trong lúc giáo viên đang viết bài lên trên bảng đen, những học sinh ở phía sau lại không hề tập trung, Chu Kỳ Kỳ chính là một trong số những học sinh đó.

“Ngữ Lam, để tớ xem lúc này con nhỏ Lý Lan Hoa kia còn có thể đắc chí như thế nào nữa! Hiện tại toàn bộ học sinh trong trường đều biết cô ta ở bên ngoài làm ra những chuyện bất nhã, bình luận bên dưới bài viết hoàn toàn là đang mảng cô ta, chỉ cần mỗi người phun một ngụm nước bọt thôi cũng đủ để dìm chết cô ta rồi!”

“Vừa rồi tớ còn nghe nói, thầy chủ nhiệm đã gọi cô ta lên văn phòng, đoán chừng lúc này đang bị dạy dỗ lại rồi! Đồ nhà quê đáng chết, dám đi quyến rũ cậu Thẩm hả, đáng đời! Cũng không soi gương nhìn lại xem bản thân có xứng hay không!” Kỷ Ngữ Lam nhìn nội dung hiến thị trong tin nhản gửi tới, tao nhã vén tóc dài lên tai, tâm trạng thật sự không tệ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi