ÔM TÔI NHÉ CÔ GÁI BÉ NHỎ

Chương 2005

Trong nháy mắt thấy được anh, lòng Lý Lan Hoa đã bình tâm trở lại Không còn bất kỳ sợ hãi nào nữa, cô biết mình đã không còn nguy hiểm nữa rồi, giống như kể cả trời có sập xuống thì cũng có anh gánh thay cô”!

Lý Lan Hoa đáng thương tủi thân khóc: “Hu hu hu hu, vừa rồi cháu còn tưởng rằng mình xong đời rồi, tưởng răng chú sẽ không xuất hiện..”

“Bên ngoài quá nguy hiểm, chú đỡ cháu đi vào đã” Trần Văn Sáng cau mày nói Lý Lan Hoa hít mũi, lúc này cô cũng biết mình an toàn rồi, sớm đã không còn can đảm làm thiếu nữ đến chết vẫn giữ gìn trinh tiết nữa.

Tinh thần cô đần ổn định lại, cô bắt đầu cảm thấy sợ hãi, lúc trước bò ra ngoài không cảm thấy gì, bây giờ nhìn từ tầng mười xuống dưới cảm thấy sợ chết khiếp, hai bắp chân run rẩy, chân ở trên người mà không nhúc. nhích được.

“Chú nhỏ, chân cháu tê không động được!” Cô nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, khóc không ra nước mắt.

Cô nhóc gắng sức một chút, thân thể lắc lư, sợ hãi nắm chặt khung cửa sổ, Lý Lan Hoa buồn cười hỏi: Làm thế nào bây giờ, cháu có bị ngã xuống hay không…”

‘Gào khóc ư”

Không muốn đâu”

Cô còn chưa kết hôn, còn chưa sinh con nữa”

“Sẽ không” Trần Văn Sáng liếc mắt về hướng bên cạnh.

Tâng cao nhất hình như ban ngày đang thi công, trên tường có một sợi dây thừng buông xuống, anh liếc mắt nhìn xuống, sợi dây này thả xuống mặt đất Vẻ mặt anh trầm xuống, giọng nói bình tĩnh: “Giữ vững hai giây”

Lý Lan Hoa nghe anh nói xong thì thấy anh kéo khăn trải bàn bên cạnh quấn quanh tay phải, cánh tay chống lên bệ cửa sổ, thân hình cao lớn khom lưng giảm lên bệ cửa giống cô.

Một giây tiếp theo chỉ thấy tay anh nắm lấy dây thừng, tung người ra bên ngoài.

Lý Lan Hoa hít một hơi khí lạnh.

Thân hình to lớn lập tức đi đến trước mặt cô, nhẹ nhàng đến gần giữa không trung, dường như chỉ có trong tỉ vi mới thấy cảnh như thế này.

Hơi thở thuộc về anh lập tức tràn ngập bao quanh cô, anh dùng cánh tay đã quấn khăn ôm chặt eo cô, giọng nói của anh vang lên bên tai: “Lan Hoa, ôm chặt chú!”

Lý Lan Hoa nghe vậy thì nghe lời ôm chặt anh.

Trong nháy mắt ôm lấy anh, hai người cùng rơi xuống, cảnh tượng trước mắt cũng lướt qua nhanh chóng, bên tai là tiếng gió gào thét.

Những khung cảnh tưởng chừng chỉ xuất hiện trong phim.

Khi được anh ta ôm lấy bãng một tay để đáp xuống, Lý Lan Hoa lập tức ôm rịt lấy bờ eo cường tráng của anh. Mà thật ra cô ấy cũng chẳng hề sợ hãi chuyện mình sẽ rơi tự do xuống, bởi cánh tay cực kỳ có lực của anh ta cũng đang đỡ lấy người cô.

Rơi ngay vào tâm mắt, chính là trái táo Adam của người đàn ông ấy.

Lý Lan Hoa ngỡ ngàng mà nhìn anh ta, hàng mi trên khuôn mặt anh tuấn rũ xuống, đôi mắt đen tuyền hướng nhìn phía dưới, đôi mất lúc này chẳng thèm chớp lấy dù chỉ một cái. Biểu cảm trên gương mặt vừa nghiêm nghị lại tĩnh lặng, khiến cảnh tượng xung quanh cũng nhanh chóng theo đó mà mờ nhạt đi, chỉ lưu lại trọn vẹn ngũ quan tuấn tú sáng láng gần trong gang tấc của anh ấy.

Khí chất bạn trai bùng nốt Tim đập “thịch, thịch, thịch” liên hồi, cô khó mà kiềm nén được sựrung động ngày một mãnh liệt này.

Độ cao mười tầng lầu, chỉ trong hai phút tiếp đất vững vàng. Nếu chỉ có một mình Trần Văn Sáng thì thậm chí tốc độ sẽ còn nhanh hơn nữa, nhưng trong lòng anh ấy đang ôm cô, lo lắng cô ấy sẽ sợ hãi nên mới rơi chậm lại.

Khi hai chân tìm về cảm giác cân bằng lân nữa, Lý Lan Hoa khẽ khàng một tiếng “A.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi