ÔM TÔI NHÉ CÔ GÁI BÉ NHỎ

Chương 2121

Trong Quân Đội Mặt cô sớm đã đỏ bừng cả lên. Lý Lan Hoa cảm thấy ngại ngùng nhưng không hề sợ hãi. Dù sao thì Trân Văn Sáng cũng không có mặt ở đây, cô không cần xấu hổ làm gì, cho phép bản thân dũng cảm một lần. Đầu dây bên kia truyền đến tiếng cười trầm thấp của anh. Tuy rằng cô không nhìn thấy nhưng tiếng cười kia rơi vào lòng cô giống như dòng điện xuyên thấu vậy, khiến tâm can đầu run rẩy. Lý Lan Hoa vội vàng cúp máy.

“Không thèm nghe anh nói nữa, em gọi xe về trường học đây!”

Taxi dừng lại, cô ngồi vào trong. Ánh nắng xuyên qua, chiếu rọi trên gương mặt đỏ bừng của cô. Lý Lan Hoa mở cửa số, đón gió từ bên ngoài vào, chẳng biết mang theo hương hoa từ đâu đến khiến cô cảm thấy ngọt ngào.

Nghĩ đến bộ dạng chạy trối chết ban nãy mà cúp máy thật nhanh của mình, cô lại cảm thấy lưu luyến. Thật là, hối hận quá đi mất! Nên nói nhiều thêm, khoảng hai phút nữa chẳng hạn!

Hôm sau chính là ngày khai giảng đầu tiên.

Ngày đầu tiên cũng chẳng có việc gì nhiều để làm, chỉ cần đến phòng tài vụ nộp học phí, sau đó trở về lớp học nhận sách giáo khoa cùng một bộ đồng phục là được. Ở nơi này có rất nhiều trường học mà khóa huấn luyện quân sự đều Sắp xếp gần đầu học kì. Nhớ không nhầm thì đại học y cũng không ngoại lệ.

Sớm muộn gì cũng tham gia khóa huấn luyện quân sự, Lý Lan Hoa hoàn †oàn không hề lo lăng. Mặc dù là quá trình cực khổ gian truân nhưng bù lại có thể rèn luyện cơ thể thật tốt. Huống chỉ người đàn ông của cô lại là bộ đội đặc chủng, ôm trên tay bộ đồng phục này khiến cô cảm thấy hạnh phúc nhưng Thẩm Quân Sơn lại đau khổ đến mức kêu trời kêu đất không thôi.

Ngày hôm sau, buổi tập huấn quân sự liền bắt dầu. Phần lớn đều diễn ra trong vòng một tuần hoắc nửa tháng, thậm chí có khi chỉ một ngày là cùng.

Mà đại học y cảm thấy bác sĩ cần phải chịu khổ nhiều hơn so với người bình thường, vậy nên dứt khóa kéo dài buổi tập huấn đến hai mươi ngay.

Mới bảy giờ rưỡi, sân vận động trường đã đông nghịt người. Hơn tám nghìn sinh viên năm hai mặc đồng phục tập huấn, từ trên khán đài nhìn xuống giống hệt như tảo biển xanh biếc vậy.

Trường học đối với chương trình tập huấn này đặc biệt xem trong, mời tối không phải thầy dạy quốc phục mà toàn bộ đều là những người đang thực hiện nhiệm vụ thật sự trong quân đội, lấy bọn họ làm nền tảng để huấn luyện.

Đợi đến khi sinh viên có mặt đông đủ, người phụ trách mới bắt đầu giới thiệu qua các huấn luyện viên. Người phụ trách vừa võ tay, toàn bộ sân vận động đều ầm ầm như tiếng sấm vang.

Các quân nhân chậm rãi bước ra, dáng vẻ nghiêm túc, đồng loạt cúi chào, đơn giản tự giới thiệu bản thân sau đó lập tức phân chia ra thành từng nhóm.

Các cô gái liên tục trầm trồ, gọi khẽ những quân nhân. Mà Lý Lan Hoa lại cảm thấy tuy rằng những người này nhìn vô cùng mạnh mẽ nhưng vẫn không băng cậu nhỏ của cô.

Các huấn luyện viên đều còn ở độ tuổi khá trẻ, dáng vẻ nghiêm khắc, một thân quân phục càng hấp dẫn ánh mắt mọi người. Nhưng so với Trần Văn Sáng mang nét quyến rũ trưởng thành, Lý Lan Hoa cảm thấy mọi người đều thua xa.

Có người nói chương trình tập huấn lần này, tổng phụ trách có việc nên sẽ đến muộn một hai ngày. Với chức vị như vậy, đương nhiên không ai dám nhiều lời rồi.

Sau khi phân chia thành từng nhóm, mọi người đều không trì hoãn thâm nữa, nhanh chóng tiến vào quá trình tập huấn. Đội ngũ phân hai bên nam nữ vô cùng rõ ràng, Thẩm Quân Sơn đứng ngay sau lưng Lý Lan Hoa, chọc chọc vào lưng cô.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi