"Được rồi, Văn Cảnh không gặp vấn đề nào cả." Bác sĩ Tôn vỗ vai Văn Cảnh, "Con theo chú về văn phòng nói chuyện chút nha, còn Tinh Nhàn sẽ quay lại với chúng ta sau khi đã làm xong các kiểm tra khác."
Đôi mắt Phó Tinh Nhàn hơi tối lại, anh nhìn chăm chăm vào mặt ông một lúc mới quay người rời đi.
Y tá làm động tác mời với Phó Tinh Nhàn rồi nhanh chóng dẫn anh đi tới cuối hành lang. Trước khi rẽ sang lối khác, Alpha cao lớn quay đầu nhìn lại, vô tình chạm mắt cùng Văn Cảnh.
Omega mỉm cười vẫy tay với anh, nhờ vậy bóng người đó mới hoàn toàn biến mất.
"Đi thôi." Bác sĩ Tôn bước về phía văn phòng.
Văn Cảnh đi theo sau, hỏi: "Chú muốn nói chuyện riêng với con hả?"
"Bên Hiệp hội Pheromone vừa tạo ra một công nghệ có thể quan sát thấy pheromone rò rỉ trong không khí, để chú cho con xem."
Bác sĩ Tôn thực hiện vài thao tác trên máy tính và mở một đoạn video lên.
Văn Cảnh nhận ra video này ghi lại cảnh hai người họ đang làm vài kiểm tra nội khoa trong phòng khám trước đó. Không ngờ ở gần đó còn có cả thiết bị quay chụp.
Trong video, bác sĩ đang dùng ống nghe tim phổi khám cho Văn Cảnh, Phó Tinh Nhàn thì đứng ngay bên cạnh.
Nhưng khác với các video thông thường ở chỗ là hai người được bao quanh bởi một màn sương có màu sắc.
Bên góc màn hình hiện một số chú thích về màu sắc cho thấy những màu khác nhau này tượng trưng cho nồng độ pheromone.
"Đây là pheromone bị rò rỉ phải không chú?"
"Đúng vậy." bác sĩ Tôn lấy một thứ tương tự như nhiệt kế điện tử rồi ấn lên người Văn Cảnh, sau đó cho cậu xem kết quả trên màn hình nhiệt kế, "Lúc này pheromone con tiết ra rất ít, có vẻ chưa đến 10%. Nhưng mức độ hơn 90% trên màn hình kia chính là pheromone của Tinh nhàn cả đấy."
Màn sương vây quanh Phó Tinh Nhàn chuyển sang màu vàng và gần như đã đạt 150%, chẳng những thế chúng còn lượn lờ tới bên cậu, có thể thấy rõ pheromone chuyển dần từ màu vàng sang màu xanh lá.
"Tinh Nhàn bị rối loạn pheromone do thằng bé tách khỏi con quá lâu, vậy nên cách bổ sung pheromone không còn hữu hiệu nữa. Pheromone của thằng bé sẽ tự tiết ra trong vô thức để tìm kiếm con. Dạo gần đây trạng thái tinh thần của Tinh Nhàn không ổn định là vì thằng bé luôn cố gắng kiểm soát và chống lại bản năng của cơ thể."
Văn Cảnh nhớ lại lúc vừa khám nội khoa xong, bác sĩ có yêu cầu Phó Tinh Nhàn dùng xịt ức chế.
Cậu đã quen ngửi thấy mùi hương của Phó Tinh Nhàn nên nếu không được nhắc nhở thì cậu cũng chẳng biết rằng pheromone của anh đã rò rỉ ra nhiều tới thế.
"Vậy nếu con dành nhiều thời gian ở cạnh cậu ấy thì tình trạng này có khỏi không chú?"
Bác sĩ Tôn lắc đầu: "Chỉ giảm bớt chứ không thể dứt điểm. Đó là lý do tại sao chú nói chuyện này với con."
Văn Cảnh: "Vậy ý của chú là?"
"Chúng ta thường bảo rằng Alpha và Omega yêu nhau sẽ cần pheromone của đối phương, nhưng thực tế họ không nhận cùng một loại. Omega có thể nhận trực tiếp pheromone của Alpha để giải quyết vấn đề thiếu hụt pheromone. Nhưng thứ Alpha cần chính là hormone Gama."
*Gamma aminobutyric acid (GABA) là một axit amin tự nhiên hoạt động như một chất ức chế dẫn truyền thần kinh vì nó ngăn chặn một số tín hiệu não nhất định và làm giảm mức độ hoạt động của hệ thần kinh. Khi GABA gắn vào một protein trong não thì nó sẽ tạo ra hiệu ứng làm dịu giúp giảm cảm giác lo lắng, căng thẳng và sợ hãi. (tác giả tự sáng tạo ra "hormone Gama" để chỉ ra tác dụng tương tự như GABA thôi, nên theo như tui tìm hiểu thì hormone này không có thật.)
"Sau khi Alpha và Omega thực hiện hành vi đánh dấu thì cả hai sẽ cùng tiết ra hormone Gama. Trước đây, chúng ta không biết được tác dụng của loại hormone này đối với cơ thể con người. Nhưng sau nhiều năm nghiên cứu về độ tương xứng cao, Hiệp hội đã phát hiện ra rằng hormone Gama đóng vai trò rất quan trọng trong việc ổn định tâm sinh lý của Alpha."
"Trước đây chúng ta chưa thể phát hiện ra vì Alpha tiết rất ít hormone Gama và nhu cầu cần đến chúng cũng rất thấp. Nhưng mà... con còn nhớ cặp AO không thành đôi từng được Hiệp hội Pheromone chú ý đến không? Cặp đôi đó có Omega kết hôn cùng người khác, sau đấy Alpha bỗng rơi vào tình trạng rối loạn cảm xúc và pheromone. Chuyện này ảnh hưởng nghiêm trọng tới công việc và cuộc sống của anh ta nên hiện tại anh ta đã bị đuổi việc rồi, cuộc sống đang bế tắc lắm."
Khi A và O có độ tương xứng cao hình thành sự liên kết thì nhu cầu về hormone Gama của Alpha tăng lên rất nhiều. Và một khi không đáp ứng đủ lượng hormone đó thì sẽ có biểu hiện giống như Phó Tinh Nhàn, pheromone bị rò rỉ, tinh thần không ổn định và phản xạ chậm.
"Thằng bé có thói quen nhẫn nhịn nên chú đoán có vẻ tình trạng này xuất hiện được một thời gian dài rồi." Bác sĩ Tôn thở dài, cầm cuốn tạp chí trên bàn đưa cho cậu, "Hôm qua chú tìm tài liệu thì thấy số mới nhất của tạp chí Y học có đăng một bài viết về hormone Gama."
Văn Cảnh nhận lấy cuốn tạp chí và lật ra xem.
Tình trạng hiện giờ của Phó Tinh Nhàn là thiếu hụt hormone Gama. Chỉ khi anh thân mật với Omega thì mới có thể giảm bớt sự khó chịu trong người. Hiện tại vẫn chưa có loại thuốc nào điều trị được tình trạng này.
Nếu muốn trị dứt điểm tình trạng này thì chỉ còn cách đánh dấu hoàn toàn.
Nhưng đây cũng chỉ là giải pháp dứt điểm tạm thời vì sau đó Alpha vẫn phải làm chuyện thân mật liên tục để bổ sung thêm hormone Gama.
Văn Cảnh ngẩng đầu hỏi: "Vậy ý của chú là hiện tại cậu ấy không thể sống thiếu con được ạ?"
"Con nói thế cũng đúng, thằng bé không thể sống thiếu con. Nhưng nếu thằng bé chịu hợp tác thì con vẫn có thể rời khỏi nó giống như việc con ở thành phố C hơn một năm vậy."
Giọng ông dần trở nên nghiêm túc hơn: "Chú mong là con hiểu việc dành nhiều thời gian bên nhau chưa chắc đã giải quyết được vấn đề. Có một số chuyện liên quan tới cả cuộc đời nên tốt nhất đừng vội vàng đưa ra quyết định... Chuyện này chú sẽ báo lại với người giám hộ của con."
Văn Cảnh ngơ ngẩn nhìn sàn gạch, một lúc sau bỗng nói: "Thật ra con thành niên rồi."
Bác sĩ Tôn: "Con mới 18 tuổi trong khi tuổi thọ trung bình của con người đã hơn 100 rồi đó, con nên cân nhắc kỹ cho tương lai sau này của con."
Có tiếng gõ cửa vang lên, bác sĩ Tôn vội tắt máy tính rồi bảo Phó Tinh Nhàn bước vào.
Phó Tinh Nhàn: "Kiểm tra xong thì chừng nào mới có báo cáo vậy chú?"
Bác sĩ Tôn: "Chắc mấy ngày nữa là có, tới đó chú sẽ gửi mail cho ba con."
Mấy ngày nữa á? Chẳng phải đang ở ngay đây sao?
Văn Cảnh cụp mắt xuống.
Phó Tinh Nhàn hỏi thêm: "Còn yêu cầu gì nữa không ạ?"
"Hết rồi, thế hai đứa về nghỉ ngơi đi ha, để chậm trễ việc học thì không nên chút nào."