ÔNG BỐ BỈM SỮA SIÊU CẤP

"Lâm tổng, các người cố ý bôi nhọ danh dự của tôi, chuyện này các người 

nhất định phải giải thích rõ ràng cho tôi!" 

Hồ Duyệt vô cùng tức giận, tất cả các hotsearch hiện tại đều là những chỉ 

trích về tin đồn của cô ta, đây là cố ý bôi nhọ danh tiếng của cô ta. 

Tuy rằng chuyện này là thật, cô ta thực chất cũng không phải đến bệnh viện 

điều trị, trước đó đều là tung tin linh tinh. 

Nhưng đó là chuyện riêng của cô ta, cô ta cảm thấy Lục Trần làm tổn hại đến 

cô ta như vậy chính là cố ý nhắm vào mình, chuyện này nếu không xử lý ổn thỏa thì 

hình ảnh cá nhân của cô ta sẽ đi tong mất. 

Một khi hình ảnh bị sụp đổ, sự nổi tiếng của cô ta sẽ hoàn toàn sụp đổ, thậm 

chí còn có thể bị cả ngành giải trí khai tử. 

"Cố ý bôi nhọ danh tiếng của cô?"Lâm Di Quân nhíu mày, có chút không hiểu nhìn Hồ Duyệt. 

Cô ấy không nhớ mình đã làm gì cô ta. 

"Lâm tổng, cô tự mình xem đi, đây không phải là việc mà các người đã làm 

sao?"Hồ Duyệt tức giận đưa điện thoại đang cầm trong tay cho Lâm Di Quân. 

"Trước đây tôi nhớ rất rõ ràng là chồng cô đã đích thân gọi điện thoại mua lại 

tất cả hotsearch để cố ý hãm hại tôi, chúng tôi đều nghe rất rõ ràng, truyện này các 

người dừng hòng che dấu được!" 

Hồ Duyệt nhấn mạnh từng chữ nói. 

"Tại sao chúng tôi phải che đậy?"Lục Trần nhìn Hồ Duyệt trêu tức nói: 

"Chuyện này là tôi cố ý làm như vậy, bởi vì cô thực sự quá ngang ngược, dám làm 

càn ở địa bàn của tôi, cô nghĩ mình là cái gì vậy? Được thôi, hôm nay tôi sẽ khiến cô 

tuyệt đối không thể ngóc đầu lên được nữa." 

"Hừ, anh tưởng anh có vài đồng tiền bẩn là nghĩ mình giỏi lắm sao? Cứ đợi 

thư từ luật sự của công ty chúng tôi đi!"Hồ Duyệt hét lên. 

"Đợi công ty của cô còn có cơ hội tồn tại tiếp rồi tính, nếu như tôi đoán 

không nhầm thì giờ phút này, ông chủ của cô có lẽ sắp gọi điện cho cô rồi đấy."Lục 

Trần cười nhạt nói với Hồ Duyệt. 

Hồ Duyệt đang định nói gì đó thì đột nhiên điện thoại reo lên, Lâm Di Quân 

liền trả lại điện thoại cho cô ta, đó chính là giám đốc của công ty cô ta gọi đến. 

Trong lòng Hồ Duyệt chợt trào lên một dự cảm không lành, lẽ nào hắn thật 

sự đã uy hϊế͙p͙ đến công ty rồi? 

"Chị Vương….."Hồ Duyệt cẩn thận nghe điện thoại, lúc này cô ta cũng không 

biết tình hình thế nào, nếu như đúng như lời Lục Trần nói thì cô ta coi như xong đời rồi. 

"Hồ Duyệt, cô bị điên rồi sao? Lại dám đắc tội với ông chủ của Viện khoa học 

Di Kỳ sao, cô muốn cả cái công ty này phá sản hay sao?"Hồ Duyệt vừa mở miệng 

nói, đối phương liền không ngừng mắng chửi cô ta. 

"Hả? Chị Vương, chị nói cái gì vậy, tôi đắc tội gì với ông chủ của viện khoa 

học Di Kỳ chứ, đến anh ta là ai tôi còn không biết mà."Hồ Duyệt nói rồi khϊế͙p͙ sợ liếc 

nhìn Lục Trần một cái, trong lòng đã ngờ ngợ ra thân phận của Lục Trần. 

Cô ta dù có ngốc cũng có thể phần nào đoán ra Lục Trần có lẽ chính là ông 

chủ của Viện khoa học Di Kỳ. 

Nếu không thì sao anh ấy có thể có được sức mạnh như vậy. 

Vừa nói lập tức mua lại tất cả các hotsearch, vài phút sau tất cả đã bị anh ấy mua lại rồi. 

Nói khiến công ty của cô ta phá sản, không đầy mười phút sau công ty của 

cô ta đã gọi điện thoại tới trách mắng cô ta dám đắc tội với người không thể đắc tội. 

Như vậy xem ra, người đàn ông lạnh lùng trước mặt bây giờ chắc chắn là 

ông chủ của Viện khoa học Di Kỳ rồi. 

"Tôi nói cái gì à? Tai cô bị điếc rồi sao? Tôi nói cô lại dám đắc tội với ông chủ 

của Viện khoa học Di Kỳ, người ta khiến công ty sắp phá sản rồi, bây giờ chỉ còn 

duy nhất một cách là cô phải lập tức cầu xin người ta tha lỗi cho, nếu không cả cô 

và cả cái công ty này đều sẽ không còn gì nữa, cô nghe rõ chưa!"Đối phương gần 

như gào thét lên. 

Tinh thần Hồ Duyệt chấn động đến cực điểm, cô ta không ngờ lại có kết cục như thế này. 

Nhưng cô ta dù sao cũng là minh tinh nổi tiếng, fan club nhiều như vậy, cô ta 

sao có thể quỳ gối xin lỗi được chứ! 

Nếu như hôm nay cô ta quỳ xuống xin lỗi, vậy con đường ngôi sao sau này 

của cô ta cũng coi như hết rồi. 

Hơn nữa lúc này cô ta còn thấy rất nhiều phòng viên đang từ bên ngoài vào, 

sắc mặt cô ta trở nên vô cùng khó coi, cô ta cảm thấy tất cả đều do một tay Lục Trần sắp đặt. 

Không sai, những phóng viên này đều là do Lục Trần thông báo đến. 

Anh ấy cũng chưa từng gặp qua một minh tinh nào kiêu ngạo như vậy, đặc 

biệt lại ở chính địa bàn của anh ấy nữa. 

Mặc dù việc phế đi con đường ngôi sao của Hồ Duyệt, chẳng có gì khác biệt 

như giết một con kiến, nhưng Hồ Duyệt đã thực sự chọc giận anh ấy rồi. 

"Cô vẫn chưa chịu xin lỗi sao? Cô vẫn chưa được ông chủ của Viện khoa 

học Di Kỳ tha thứ sao? Cô có biết không, chỉ trong vòng hai phút đồng thôi mà cổ 

phiếu của công ty chúng ta đã giảm 20% rồi, hơn nữa tình hình giảm này không 

ngừng tăng lên, điều quan trọng nhất là tài khoản của công ty bị hacker tấn công rồi, 

năm triệu vốn lưu động trong nháy mắt đã bị người ta lấy đi rồi. Bây giờ lập tức cầu 

xin Lục tổng nương tay, nếu không cả công ty sẽ phá sản mất! Cô nghe thấy không 

hả, cô có tin không chúng tôi sẽ lập tức khai trừ cô đấy!" 

Càng nghe đối phương nói, trong lòng Hồ Duyệt càng hỗn loạn đến đỉnh điểm. 

Một bên là giám đốc công ty cô ta, một bên là người mà cô ta ghét. 

Hơn nữa còn phải quỳ gối trước mặt người mà cô ta ghét nữa. 

Đáng ghét nhất là anh ta còn gọi cả một đám phóng viên đến, nếu cô ta quỳ 

thì sau này sẽ không thể ngóc đầu lên được. 

"Duyệt Duyệt, không hay rồi, hiện tại cả ngành giải trí đều đang nói nhân 

cách của cô có vấn đề, các đạo diễn lớn đều có động thái hết rồi, nói sau này sẽ 

không mời cô đóng phim nữa, đạo diễn hợp tác với cô trước đó còn đang nói mắt 

anh ta đúng là mù rồi mới dùng người có phẩm chất kém như cô." 

Đúng lúc này thì trợ lý Lưu vô cùng hoang mang tay vẫn cầm điện thoại chạy 

đến thông báo, giơ màn hình điện thoại ra trước mặt Hồ Duyệt. 

Hồ Duyệt chỉ nhìn thoáng qua động thái của một vài đạo diễn tên tuổi, thiếu 

chút nữa là ngất ra đấy rồi. 

Đây đúng là đang muốn khai tử cô ta mà! 

Hồ Duyệt đến đây thì không còn thèm nghĩ ngợi gì đến thể diện, liền vội 

vàng chạy đến trước mặt Lục Trần, dừng lại một chút rồi quỳ hẳn xuống. 

"Lục tổng, tôi xin lỗi, tôi sai rồi, xin anh giơ cao đánh khẽ, xin anh đừng chấp 

nhặt tôi ngu dốt!"Hồ Duyệt sợ rồi, cô ta thật sự sợ rồi. 

Trước đây cô ta kiêu ngạo hung hăng như vậy, thậm chí còn chẳng thèm coi 

bà chủ Lâm Di Quân của Điện tử Đông Giai ra gì, là bởi vì cô ta nghĩ công ty của cô 

ta lớn hơn điện tử Đông Giai, còn cô ta là nhân vật trọng điểm để công ty chăm sóc 

và đầu tư. Là cái cây hái ra tiền của công ty, công ty chắc chắn sẽ vì cô ta mà đối 

đầu với Điện tử Đông Giai. 

Nhưng trước mặt Viện khoa học Di Kỳ, công ty của cô ta vốn cũng chỉ là một 

mẩu vụn nhỏ bé mà thôi. 

Trước đây cô ta biết Viện khoa học Di Kỳ rất mạnh, nhưng tất cả đều chỉ là 

phán đoán. 

Đến hôm nay cô ta mới được đích thân tận mắt chứng kiến sự trừng phạt 

của ông chủ Viện khoa học Di Kỳ, cô ta mới hiểu ra thế nào là một tay che trời, thế 

nào là hô mưa gọi gió. 

Người ta chỉ cần gọi một cuộc điện thoại đã khiến một ngôi sao trêи trời như 

cô ta trong nháy mắt rơi từ thiên đường xuống địa ngục rồi. 

Chỉ cần gọi một cuộc điện thoại là đã đủ khiến công ty của cô ta biến mất 

hoàn toàn. 

"Giơ cao đánh khẽ?" 

Lục Trần khinh bỉ nhìn Hồ Duyệt, một chút lòng thương hại cũng không có. 

"Nếu như tôi đã ra tay, thì tuyệt đối không có chuyện nương tay." 

Bảo vệ đâu, lôi ra ngoài. 

Anh ấy vừa lên tiếng một câu, lập tức có đến mấy bảo vệ xông vào lôi Hồ 

Duyệt ném ra ngoài. 

Trợ lý Lưu đến lúc này mới phản ứng lại được. 

Hồ Duyệt xong đời rồi! 

Thời kỳ hoàng kim của cô ta hết rồi! 

"Đừng lôi tôi, tôi tự đi ra!" 

Nhìn thấy hai người bảo vệ đi đến phía mình, cô ta vội vàng mở cửa đi ra. 

Lục Trần đứng dậy nhìn đám phòng viên bên ngoài, sau đó ra hiệu cho Lâm 

Thông đưa cho mỗi người một phong bao. 

Chuyện này sau khi qua sự chau truốt chỉnh sửa của truyền thông nữa thì 

Hồ Duyệt thật sự không còn cơ hội để trở mình nữa. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi